Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọc giản vào tay

Phiên bản Dịch · 1493 chữ

Diệp Phiêu Linh nói tới đây mặt lộ nụ cười châm chọc.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Được rồi, Linh Lạc. Ta có thể cho nàng biết ta gióng trống khua chiêng đầu đường vì muốn khối ngọc giản này. Thứ bên trong ngọc giản rất quan trọng với ta, nhưng hoàn toàn vô dụng với Linh Lạc, vì nó chỉ là nửa bộ công pháp, còn là nửa bộ sau. Nếu nàng hiện là Diệp Phiêu Linh thì ta sẽ không nói cho nàng biết những điều này, nhưng Linh Lạc xem như nửa bằng hữu của ta nên ta mới nói.

Diệp Phiêu Linh ngẩn ngơ, cay đắng nói:

- Nếu vậy xin tặng khối ngọc giản cho ngươi. Cũng tốt, ít ra trong lòng ngươi thì chúng ta tính là nửa bằng hữu.

Lâm Thiên nói:

- Nếu Linh Lạc muốn khiến Thiên Đạo tông tái hiện huy hoàng thì ta có thể giúp đỡ, coi như báo đáp lại nàng tặng khối ngọc giản.

Diệp Phiêu Linh nói:

- Ta biết Lâm Thiên rất mạnh, nhưng muốn khiến Thiên Đạo tông tái hiện huy hoàng nói dễ hơn làm. Thiên Đạo tông hiện tại đã ly tâm, ly tâm rồi mỗi ngày sẽ càng xuống dốc.

- Chưa chắc, trên đời này nếu ta muốn môn phái nào diệt vong thì nó nhất định diệt vong, nhưng nếu ta muốn môn phái nào huy hoàng thì nó không huy hoàng cũng khó.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Nhưng ta nói thật với Linh Lạc, thế giới này sắp bị hủy, khoảng ba trăm năm nữa toàn thế giới sẽ mất. Linh Lạc suy nghĩ rõ ràng đi, muốn Thiên Đạo tông huy hoàng lên hay mình sống sót sau khi thế giới diệt vong.

Diệp Phiêu Linh khó tin hỏi:

- Thế giới sắp bị hủy diệt?

Lâm Thiên nói:

- Đúng vậy! Linh Lạc hãy chọn đi.

Mắt Diệp Phiêu Linh lộ tia oán trách:

- Không thể chọn cả hai sao?

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Chúng ta chỉ là một nửa bằng hữu.

- Đúng rồi, chỉ là nửa bằng hữu, là ta không biết đủ.

Diệp Phiêu Linh nhỏ giọng nói:

- Vậy thì xin hãy giúp ta khiến Thiên Đạo tông tái hiện huy hoàng, còn có thể sống hai, ba trăm năm cũng đi rồi.

Lâm Thiên cất ngọc giản đi:

- Tốt, chúng ta đi Thiên Đạo tông ngay bây giờ!

Hành tinh Thiên Đạo vẫn thuộc về Thiên Đạo tông nhưng dọc đường đi nghe Diệp Phiêu Linh nói hiện tại Thiên Đạo tông chỉ có có tên, nguyên hành tinh Thiên Đạo bị một số người có thực lực trong Thiên Đạo tông chiếm từng khu vực, có thể nói Thiên Đạo tông đã đến bờ vực tan rã.

Lâm Thiên đứng trên đỉnh Tề Thiên phong, lạnh lùng nói:

- Tất cả người từ Xuất Khiếu Kỳ trở lên của Thiên Đạo tông, trong vòng nửa tiếng lăn tới Tề Thiên phong cho ta, nếu không đừng trách bản nhân đại khai sát giới!

Thanh âm chớp mắt truyền khắp Tề Thiên phong, đám người còn đang bế quan cũng nghe rõ ràng. Cùng với thanh âm là uy áp khiến người không chống cự được, uy áp chỉ kéo dài hai, ba giây nhưng những người cảm nhận uy áp đó ấn tượng khắc sâu.

Trong lòng bao người nổi lên thắc mắc:

- Rốt cuộc là ai?

Nhưng thắc mắc thì thắc mắc, không ai dám bỏ qua mệnh lệnh. Vô số người tu vi từ Xuất Khiếu Kỳ trở lên nhanh chóng chạy tới Tề Thiên phong.

Thiên Đạo tông không uổng từng là một siêu đại phái, tuy rằng hiện tại thực lực bị tổn hại nghiêm trọng nhưng tụ tập lại người từ Xuất Khiếu Kỳ trở lên khá đông. Quảng trường tụ hội trên Tề Thiên phong đông nghẹt năm ngàn người.

Lâm Thiên và Diệp Phiêu Linh đứng trên đài cao.

- Tốt lắm, đều đến, ta khỏi phải khai sát giới.

Lâm Thiên nhìn đám người xì xầm bàn tán dưới đài, lạnh lùng nói:

- Giờ thì câm hết cho ta!

Một lão nhân áo đỏ dưới đài bất mãn nói:

- Chưởng môn, ngươi này ai? Hắn không phải người Thiên Đạo tông chúng ta đúng không? Sao lại cho phép người ngoài xen vào việc của Thiên Đạo tông chúng ta?

Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:

- Quỳ xuống cho ta!

Uy áp khổng lồ chớp mắt đổ lên người lão nhân áo đỏ, mặt lão trắng bệch, nhũn chân quỳ xuống đất. Lão vận công lực muốn chống cự đứng dậy nhưng sao làm được?

- Nếu ai không phục như lão ta thì cứ đứng ra đi!

Không ai lên tiếng, quỳ trước mặt nhiều người chẳng hay ho gì.

Lâm Thiên nói:

- Tốt lắm, Linh Lạc, nhỏ một giọt máu đi.

Tuy rằng không biết Lâm Thiên muốn làm gì nhưng Diệp Phiêu Linh không chút do dự, một vệt kiếm khí nhỏ rạch phá cổ tay nàng. Một giọt máu bay ra, Lâm Thiên giơ tay hút, giọt máu hình thành quả cầu máu nho nhỏ trước mặt hắn.

Lâm Thiên nói với Diệp Phiêu Linh:

- Được rồi.

- Huyết Khống chi thuật, một môn công pháp khá tà Lâm Thiên học từ Tiểu Hắc, tác dụng giống với thông qua Tinh Giới thế giới thi triển tâm tỏa, dùng để khống chế người. Nhưng Huyết Khống chi thuật kém hơn tâm tỏa nhiều.

Một là vì người trúng Huyết Khống chi thuật không giống trúng tâm tỏa thật lòng thật dạ thần phục, không có chút ý nghĩ chống đối. Người trúng Huyết Khống chi thuật có lẽ rất thù hận kẻ đã khống chế mình, bọn họ rất muốn giết người đó, nhưng nếu bọn họ giết được thì Huyết Khống chi thuật vô dụng.

Người khống chế chết, người trúng Huyết Khống chi thuật cũng mất mạng, rất bá đạo. Nên người trúng Huyết Khống chi thuật không thể giết kẻ khống chế bọn họ, thậm chí khi người khống chế gặp nguy hiểm thì bọn họ phải dốc hết sức cứu.

Thứ hai, nếu trong số người trúng Huyết Khống chi thuật có một người tu vi cao hơn người thi triển Huyết Khống chi thuật thì kẻ khống chế sẽ bị phản phệ chết. Chú ý, người thi triển Huyết Khống chi thuật không nhất định phải là người khống chế. Ví dụ hiện tại Lâm Thiên là người thi triển Huyết Khống chi thuật nhưng hắn dùng máu của Diệp Phiêu Linh nên chút nữa nàng mới là người khống chế. Bình thường ít người dùng Huyết Khống chi thuật, bởi vì tác dụng phụ thật sự quá lớn. Nếu ngươi khống chế ngàn vạn người có lẽ một ngày nào đó bên trong liền xuất hiện người tu vi cao hơn ngươi, bị phản phệ sẽ chết. Nhưng Diệp Phiêu Linh không cần lo vấn đề này, tu vi đám người dưới đài sẽ không có ngày vượt qua Lâm Thiên.

Một quả cầu máu nho nhỏ bị Lâm Thiên thi triển biến thành năm ngàn chữ ‘khống’ nhỏ xíu. Những chữ ‘khống’ lơ lửng trước ngực Lâm Thiên tỏa ánh sáng đỏ yêu dị.

Lâm Thiên quát to:

- Đi!

Năm ngàn chữ khống nhỏ tìm đúng từng người dưới đài, chớp mắt chui vào đầu bọn họ. Diệp Phiêu Linh đứng bên cạnh Lâm Thiên bỗng rùng mình, mắt lóe tia khó tin. Trong khoảnh khắc đó Diệp Phiêu Linh cảm giác nàng có thể khống chế sống chết của mọi người dưới đài.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Linh Lạc, sau này bọn họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Ta nghĩ Linh Lạc có nhiều thuộc hạ không dám cãi lệnh thì Thiên Đạo tông sắp đến lúc phục hưng.

Lão nhân áo đỏ đứng dậy, mắt lộ tia e sợ hỏi:

- Ngươi . . . Ngươi làm gì chúng ta?

Lâm Thiên nói:

- Linh Lạc, cho lão một bài học.

Diệp Phiêu Linh lòng máy động, lão nhân áo đỏ gào khan, mặc kệ hình tượng đau đớn lăn lộn dưới đất.

Lão nhân áo đỏ gào thét:

- Chưởng môn tha mạng, chưởng môn tha mạng!

Diệp Phiêu Linh ngừng khống chế, lão nhân áo đỏ cũng ngừng rống.

- Các vị, để ta giải thích một chút. Cái này tên Huyết Khống chi thuật, bắt đầu từ bây giờ mạng nhỏ của các ngươi nằm trong tay chưởng môn, nếu nàng muốn các ngươi chết thì các ngươi cách xa ngàn vạn dặm cũng sẽ chết ngay lập tức. Ngoài ra đặc biệt gợi ý, nếu nàng chết thì tất cả các ngươi cũng chết. Huyết Khống chi thuật này do ta thi triển, có hai cách giải. Một là ta tự mình giải cho các ngươi, hai là ta chết. Nhưng ta tin tưởng các ngươi không có năng lực xử lý ta!

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.