Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HỎA SƯ THẦN THÚ HIỆN THÂN

Tiểu thuyết gốc · 1981 chữ

… Sáng hôm sau, mọi người dần tỉnh lại. Hôm qua họ đã rât mệt mỏi, vì có quá nhiều việc xảy ra.

Mọi người đang thảo luận làm thế nào để thoát ra Hỏa Ngục. Hai Hỏa Nhân đều không biết cách, Tử Hỏa Ngục này là do bọn Long Ân chạm vào Thần Mạch mà tự dẫn động giam cầm, hoàn toàn không phải Hai Hỏa Nhân làm ra. Khi biết được lí do Miêu My lè lưỡi, nghịch ngợm xin lỗi, vì nàng trêu đùa Kỳ Lân Nam mà có nhiều chuyện xảy ra như thế.

Cuối cùng mọi người quyết để hai Hỏa Nhân thử hấp thu Tử Hỏa để tạo ra lỗ hỏng mà trốn thoát, ở đây chỉ riêng có Hai Hỏa Nhân là thông thạo Hỏa pháp tắc, cùng Long Ân có thể “vay mượn” nhưng hắn không thể dùng quá nhiều lực lượng mạnh mẽ này.

Hai Hỏa Nhân điều động lực lượng, tạo ra vùng xoáy nhỏ hấp thu Tử Hỏa xung quanh, vùng xoáy lớn dần nhưng quái lạ thay, Tử Hỏa không hề bị gì cả. Nhật Nguyệt Tâm Viêm bày danh trước năm trên dị hỏa bảng không thể nào lại không tạo ra tổn hại cho Tử Hỏa, phải biết rằng Dị Hỏa trước năm không hề phân chia cấp bậc bởi vì mỗi loại có đặc thù riêng biệt, hoàn toàn không thể so sánh, vì vậy trên đời này không có Hỏa Diễm gì mà Nhật Nguyệt Tâm Viêm không thể tác động.

Long Ân cảm giác không ổn, Hỏa Diễm này rất quái lạ, nên hắn bảo Hai Hỏa Nhân dừng lại, thế nhưng khi họ thu lực vùng xoáy Hỏa Diễm lại bay trở về Hỏa Ngục. Viêm Nguyệt nhíu mài:

-Ta cùng Viêm Nhật, ở đây cũng khoảng ngàn năm, biết được có Hỏa Ngục đáng sợ giam cầm nhưng lại không thể làm gì cả? Hôm nay lần đầu va chạm quả nhiên cảm giác bọn ta là đúng, Hỏa Ngục quá lợi hại.

Long Ân cũng gật đầu:

-Các ngươi có cảm nhận được tử vong chi khí trong hỏa diễm này không?

Hai Hỏa Nhân chợt nhớ lại khí tức mãnh liệt như vong hồn lúc nãy, mà cũng toát lạnh mồ hôi. Viêm Nhật nhớ ra gì mà hốt hoảng:

-Chẳng lẽ thật sự là Hỏa Sư Thần Thú.

Kỳ Lân Nam cũng giật mình nhớ lại lúc đầu Hỏa Ngục bọn họ Long Ân cũng từng đoán như vậy, mà sợ hãi:

-Nếu thật là Thú Thần thì thảm rồi! Long Ân ngươi nghĩ cách đi.

Miêu My cũng nhíu mài hướng Long Ân:

-Long Ân ca, thật sự là Thần Thú Hỏa Sư sao?

Viêm Nguyệt lắc đầu:

-Ta cảm giác rất kì lạ, đủ khủng bố nhưng lại thiếu đi sự uy nghiêm, vẫn có điểm khác Thần Thú.

Long Ân gật đầu, tiếp lời Viêm Nguyệt:

-Ta cũng không dám khẳng định, Viêm Nguyệt ngươi và Viêm Nhật hãy dùng pháp của mình che đi ảnh hưởng Thế của Vạn Thú Vẫn Cốc giúp ba chúng ta sử dụng pháp thuật. Có lẽ ta sẽ thôi diễn ra được điều gì?

Viêm Nguyệt đồng ý, nàng nhấc tay lên, một nguồn hỏa diễm trắng xóa bay đến Long Ân, hòa vào thân thể hắn, một ấn kí hình bán nguyệt hiện lên trên bàn tay hắn, bên cạnh Viêm Nhật cũng hành động tương tự, ấn kí Mặt Trời hiện lên trên người Kỳ Lân Nam cùng Miêu My. Long Ân thấy vậy bảo họ:

-Tập trung tinh thần thử sử dụng phép thuật xem sao?

Miêu My không do dự mở ra pháp tắc của mình hàng vạn thanh kiếm từ trong không gian bay thẳng về phía Hỏa Ngục, nhìn cảnh tượng mà khiếp đảm số lượng kiếm ở đây đủ che lắp không gian mà mỗi thanh đều không đơn thuần chỉ là kiếm mà lại ẩn chứa pháp lực của nàng.

Long Ân nhìn Miêu My như thế cũng nhíu mài:

-Muội đừng nghịch nữa, thử cảm nhận pháp thuật xem sử dụng được không là đủ rồi.

-Long Ân ca, muội muốn thử phá vỡ nó.

Long Ân chưa kịp ngăn cản thì tiểu yêu tinh đã dẫn phát kiếm linh bay về phía Hỏa Ngục kiếm bay đến đâu như xé rách không gian ra, thế nhưng khi chạm vào Hỏa Ngục lại bị thiêu đốt mà tan chảy chẳng còn lại gì. Nàng không phục định thử lại lần nữa, thì Long Ân nhăn mặt, Miêu My cũng không dám tiếp tục đùa.

Long Ân nhìn Viêm Nguyệt:

-Viêm Nguyệt ngươi cảm thấy Hỏa Ngục này là do pháp tắc lưu lại, hay thật sự Hỏa Sư Thần Thú ở đây.

Nàng lắc đầu tỏ vẻ khó khăn:

-Thật sự ta cũng không biết, nhưng theo suy đoán của ta, chân chính Thú Thần không ở đây.

Long Ân gật đầu tin tưởng nàng vì dù sao “San Hô Vấn Chân Tình” là tuyệt đối nên Viêm Nguyệt sẽ không lừa hắn.

-Ta sẽ thử thôi diễn quá khứ vậy.

Miêu My ngăn cản:

-Không nên, thôi diễn thuật, liên quan đến Thời Gian pháp tắc rất nguy hiểm, Long Ân ca, muội không cho ca mạo hiểm.

Kỳ Lân Nam cũng đồng ý:

-Bình thường ngươi suy tính, cũng không ảnh hưởng đến Thiên Cơ quá nhiều, nên mọi người không chấp nhất, nhưng lần này ngươi muốn xem thử quá khứ, ta không cho phép.

Long Ân mỉm cười nhẹ nhàng:

-Tin tưởng ta đi, chuyện không nắm chắc các ngươi từng thấy ta làm chưa?

Hai người mới nhớ lại những gì Long Ân làm, quả thật hắn chưa từng đánh cuộc mạng sống của mình.

Long Ân lấy ra Liên Hoa, pháp lực hắn tản ra bao lấy Liên Hoa, từng cánh Liên Hoa nở rộ ra, từng cánh hồng phấn nhẹ nhàng bay lên không trung, sau đó như thủy tinh lướt qua, trước mặt mọi người, dần dần nó như những tấm kính trong suốt, mà bay loạn khắp nơi trong Hỏa Ngục. Long Ân cấm Liên Hoa xuống đất.

Lập tức Liên Hoa, phóng to ra, tạo thành một Liên Đài uy nghiêm, Long Ân đạp không bay lên:

-Ẩn Hồng Liên, quá khứ liên tâm, thôi diễn khởi. Viễn Hồi Liên Khứ.

Long Ân khi vừa dùng đến Viễn Hồi Liên Khứ, thì những miếng kính do cánh Liên Hoa tạo thành kia lộ ra những mảng hình ảnh.

Một dã nhân thân mang trọng thượng vung quyền với một con Hỏa Sư, tuy trọng thương nhưng dã nhân vẫn hung hản phi thường, liên tục ép lùi Hỏa Sư, cả hai mặt dù ở trong Vạn Thú Vẫn Cốc nhưng hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, mà cứ thoải mái dùng ra lực lượng, đủ biết được rằng họ khủng bố ra sao?

Dã nhân tay không binh khí, người không y giáp, thế nhưng mỗi quyền tung ra lại như thái sơn đánh xuống, Hỏa Sư tuy có phần yếu hơn nhưng dã nhân thân mang trọng thương nên cũng bị Hỏa Sư tấn công mà tổn hại không nhỏ.

Hình ảnh chỉ duy trì trong chốc lát thì những mảng kính thủy liên tan vỡ, Long Ân ngồi trên Liên Đài bị thiên phạt mà trọng thương thổ huyết. Miêu My lo lắng bay đến cạnh hắn:

-Long Ân ca, ca không sao chứ?

Long Ân lắc đầu tỏ vẻ không sao, kì thật thân thể hắn cực kì không ổn, Long Ân ban đầu chỉ muốn thôi diễn quá khứ Hỏa Ngục nhưng không ngờ lại liên quan to lớn như thế, hai nhân ảnh mà họ thấy vừa rồi, ít nhất cũng là Thần vì họ hoàn toàn không bị ảnh hưởng Vạn Thú Vẫn Cốc.

Tuy thế hắn cũng không thể tiếp tục suy nghĩ, vì thân thể hắn bắt đầu xuất hiện dấu hiệu ăn mòn, hắn dường như mờ dần, Miêu My hốt hoảng:

-Long Ân ca, ca làm sao vậy?

Viêm Nguyệt nhìn cảnh tưởng này suy tư, rồi ngạc nhiên nhận ra gì mà lắc đầu:

-Thật không ngờ, lại như vậy, Thiên Phạt Chi Tâm, điều này có thể nói lên rằng lúc nãy quá khứ ngươi thôi diễn liên quan không hề ít.

Viêm Nhật cũng giật mình:

-Thiên Phạt Chi Tâm, quá khứ lúc nãy chúng ta xem thật sự liên quan đến Thần sao?

Viêm Nguyệt gật đầu:

-Có lẽ vậy. Long Ân phải chịu Thiên Phạt Chi Tâm, Viêm Nhật ngươi giúp hắn kìm chế lại đi. Việc này ngươi có thể làm, nhân quả luật không đơn giản, ta nói ngươi hiểu chứ?

Viêm Nhật vốn nóng nảy, nhưng nghe đến nhân quả luật cũng đều rất sợ, mọi người ở đây kể cả Long Ân là người thi triển San Hô Vấn Chân Tình nhưng có lẽ hắn cũng không thể nào hiểu rõ về nó, vì đây không phải pháp tắc mà như một khế ước của Ngũ Vĩ kí kết, vốn rất quái lạ. Chắc chỉ có Thần hoặc Thiên Vĩ Thú mới hiểu rõ là gì, đây là một luật rất đáng sợ.

Nhật Quang của Viêm Nhật bay đến người Long Ân, rồi bọc lấy thân thể hắn các mảng phù văn trôi nổi trên da thịt hắn, mà hiện lên, như những hình xăm, trải đều khắp thân thể hắn.

Rắc…rắc..

Mảnh phù văn gần như nức ra, Viêm Nhật nhăn mài, thu hổi pháp lực, lắc đầu:

-Trên cơ thể hắn cực kì quái, bài xích rất nhiều pháp tắc, vốn Nhật Quang Phù Ấn có thể duy trì cho hắn ít nhất mấy trăm năm Thiên Phạt, nhưng hiện tại ta cũng không biết kéo dài được một ngày hay không?

Miêu My, và Kỳ Lân Nam nghe thế mà hốt hoảng:

-Ngươi nói Long Ân ca, không chịu nổi một ngày nữa sao?

Kỳ Lân Nam thì trách:

-Lúc đầu ta đã ngăn cản, mà hắn lại không nghe.

Viêm Nhật cùng Viêm Nguyệt cũng không đôi co cùng họ, mà nhìn xem Long Ân, hắn lúc đầu dần hiện rõ cở thể ra hơn không còn mờ ảo nữa, tuy có đôi phần suy nhược, nhưng vẫn nụ cười ấm áp, mà bước đến Miêu My đang lo lắng không thôi:

-Tiểu nha đầu, Long Ân ca sẽ không sao?

-Thật sự.

Long Ân gật đầu.

Kỳ Lân Nam nghe thế có phần an tâm, nhưng hắn vẫn ấm ức mà nói:

-Lúc nãy ta bảo ngươi không nên thôi diễn, ngươi xem giờ thì thân bị Thiên Phạt, đã thế còn không tìm được tin tức gì?

Long Ân nhìn hắn mỉm cười:

-Ai bảo ngươi, ta không tìm được tin tức gì?

Kỳ Lân Nam ngạc nhiên, hắn lúc nãy cũng thấy những hình ảnh ấy, nhưng thật sự không thấy được gì, nên nhìn Long Ân khinh thường:

-Khoác lác.

Long Ân không thèm cùng hắn cãi nhau, mà quay sang nói với Viêm Nguyệt:

-Ta biết ngươi thông minh như vậy, có lẽ cũng đoán ra. Cùng gọi nó ra đi.

Viêm Nguyệt không nói gì, nàng chỉ huy động lực lượng Nguyệt Hỏa quỉ dị lại xuất hiện bay xuống dung nhập vào lòng đất, Long Ân đánh ra một đoạn Long Tinh Ấn xuống đất, lại lần nữa dung nhập vào. Rồi hắn miệng lẩm bẩm:

-Hòa Dung Nhất Hợp Trận, Bạo.

Không biết hắn tạo ra pháp trận lúc nào, khiến mọi người rất ngạc nhiên, chỉ có Viêm Nguyệt là dửng dưng. Nhưng rất nhanh sau đó, tiếng nói hung tàn vang lên:

-Thần Hoàng Dã Phi, giam ta lại đây, thề giết chết ngươi.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.