Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bùa miêu quỷ

Tiểu thuyết gốc · 1505 chữ

Thanh tùng đạo nhân

Quyển 1

Chương 12:

Một ngày đẹp trời khi tôi đang ngồi uống trà đá chém gió với mấy bác lớn tuổi quanh khu trọ thì thấy bác chủ nhà dẫn theo một người đàn ông trông rất cao giáo, mặc áo chống nắng trên mặt còn đeo cái kính râm, vai đeo một cái balo to tổ bố trông cứ như là ăn mày đi khất thực. Vừa đi bác chủ trọ vừa lấy tay chỉ hết chỗ này đến chỗ kia trong khu trọ miệng thì giới thiệu luôn mồm. Thấy Linh đứng gần đó tôi mới nháy Linh lại và hỏi:

- -Người thuê trọ mới à em.

-

 - Không ạ, đấy là một pháp sư , em đã kể qua chuyện hôm nọ cho bố nghe , lúc đầu bố em cũng không tin lắm nhưng cứ sau chu kỳ mỗi tháng đều có xác một con mèo đen chết ở chỗ dàn cây sau vườn lấy làm điềm gở thì miễn cưỡng tin và mời một ông đạo sĩ gì đó đến giúp, nghe nói ổng rất nổi tiếng ở tận vùng núi tỉnh Thái Bình. Mời ổng cũng không phải dễ tốn mấy triệu bạc lận.

















  Tôi ngẫm việc này cũng chả dính dáng gì đến mình ngặt nỗi lại ở cùng khu trọ nên việc thỉnh một lão đạo sĩ xa lắc xa lơ không mấy quen biết như cái lão thiên sư gì gì đó mà ông thầy bói chỉ điểm với tôi lại không có đủ tài lực. 

















 Người xưa có câu :”thánh nhân hay đãi kẻ khù khờ”  dù tôi cũng không khù khờ gì cho bõ nhưng ông trời thì vẫn cứ đãi ngộ cho vây quanh tôi là một dàn harem, lại cái đêm hôm gặp quỷ để Linh tình cờ đến và chứng kiến hết xảy mọi việc nên việc kiếm một lão đạo sĩ về giúp sức thì không còn là chuyện của riêng tôi nữa, với tài lực kinh tế nhà Linh thì mời mấy lão về hàng ma cũng được chứ dăm ba cái lão 3 triệu một đêm ấy coi như hàng phế mà thôi. Không biết đạo hạnh ông đạo sĩ kia như nào nhưng cứ không phải tôi móc tiền túi ra là được rồi cần mẹ gì biết đúng không?



















  Buổi tối hôm ấy bác chủ nhà tập hợp tất cả các thành viên lại,tất nhiên là còn mấy phòng khác trong khu trọ nữa nhưng chuyện chả liên quan đến họ và không muốn chuyện này ảnh hưởng đến danh tiếng khu trọ , càng ít người biết càng tốt nên buổi họp mặt này bác chủ nhà chỉ tập hợp mời các thành viên phòng tôi và phòng Vi mà thôi. Và dĩ nhiên có cả lão đạo sĩ kia nữa. Bác chủ nhà giới thiệu:

-

-Đây là một hiền nhân được ta đích thân mời về để giúp khu trọ ta , tên là...



















 Bác chủ nhà đang định giới thiệu thì lão đạo sĩ kia khoát tay ngăn ố Linh lại ý là để mình tự giới thiệu bản thân, vừa nói hắn vừa lấy tay vuốt vuốt cái tóc:

-

-Khụ khụ, ta đến từ động Hư Không núi Thái Bình, đạo danh Đồng Bất chân nhân, tu đạo đã lâu nay mới có dịp thi triển tài nghệ, hân hạnh.

















  Thằng Nam Bím ngồi cạnh tôi lấy cù trỏ thúc vào mạng sườn ghé miệng sát tai tôi nói nhỏ:

-

 - Ê t thấy cái lão đạo sĩ mũi trâu kia có phần giống mày vc. 

















  Giờ tôi mới có dịp quan sát hắn vì từ lúc chiều khi gặp hắn đi với bác chủ nhà thì hắn mặc cái áo chống nắng đeo mắt kính râm còn đeo một cái khẩu trang che kín mặt. Tôi thấy hẵn ngũ quan cũng có phần tương đối giống mình chỉ khác cái kiểu tóc , trông hắn nhìn bề ngoài có vẻ chững chạc nhưng độ tuổi chắc không quá 30 chỉ tầm 24-25 mà thôi. Kiểu tóc của hắn thì nửa bên trái màu trắng nửa bên phải màu đen chẳng giống ai, cái kính râm thì vẫn luôn đeo trên mắt bất kể bây giờ đã là 8 h tối.

- Người giống người mà thôi._tôi chống chế trả lời thằng Nam bím, cha mẹ tôi sinh tôi ra với vẻ đẹp ngời ngời như này mà nó lại so sánh tôi với tên đạo sĩ bất đồng lỗ mũi trâu kia thì lòng tự ái của tôi lại trào dâng.

 Giới thiệu một hồi thì Vi em và Nam Bím thay nhau kể về sự việc của Nhung và lần đối mặt nữ quỷ. Tên đạo sĩ kia nhìn Nhung qua một lượt rồi lại chăm chú nghe Vi và Nam kể tiếp. Nghe đến đoạn Nhung ăn não mèo đen lão nhíu mày nhìn chằm chằm vào thân thể Nhung rồi gật gật đầu tỏ vẻ như đã đoán được sự tình hắn nói:

-

-Trước ta trong thời gian theo sư phụ học đạo ta cũng đã từng gặp trường hợp tương tự như của vị tiểu thư đây, nếu ta đoán không nhầm thì vị tiểu cô nương này đang bị ếm một loại bùa ngải với tên gọi bùa miêu quỷ.

Chị phương tò mò hỏi:

-

-Bùa miêu quỷ là gì?

Rất nhanh đồng bất đạo sĩ kia trả lời :

-Thứ tà thuật này nguồn gốc xuất hiện ở thời kì phong kiến trung quốc dưới thời nhà tùy, từ rất lâu loài mèo được coi là một sinh vật tâm linh đứng giữa hai cõi âm dương đặc biệt là mèo đen. Người thi triển ngải mèo này dùng một con mèo đen sắp chết giết lấy não cho người bị ếm ăn để kết nối linh hồn giữa người đó và mèo đen. Xác con mèo sau khi chết sẽ được nhét một hạt mầm vào trong tim. Khi hạt đó nảy mần sẽ sinh ra một loại cây ngải với sức mạnh tà thuật rất lớn.

Từ lúc ngồi họp mặt đến giờ Nhung mới lên tiếng vẻ mặt em hết sức ngạc nhiên hỏi lại tên đạo sĩ:

-

-Người bị ếm ngải này có biểu hiện và hậu quả của việc bị ếm bùa như thế nào ạ?

-

 Khi người bị ếm ngải này ban đầu tứ chi sẽ đau nhức rồi lan dần đến toàn cơ thể . Thế cô đã nôn ra máu chưa?_đồng bất đạo nhân hỏi lại Nhung.

-

- Chưa nhưng quả thật là chân tay của tôi đang bị đau nhức, cơ thể suy nhược dần, ăn không ngon , ngủ không yên giấc.

-

- - Triệu chứng cuối cùng của người bị yếm loại bùa này là trái tim đau đớn quằn quại như bị ngàn mũi kim chích vào, lúc đó là lúc miêu quỷ đang nuốt chửng các cơ quan nội tạng, cô sẽ nôn ra máu mà chết sớm. Nếu như trường hợp của cô thì còn cứu được bằng không thì tiên nhân hạ phàm cũng chữa không nổi. Cũng may là cô gặp đúng cao nhân đắc đạo là ta rồi._ Lão đạo sĩ hứng chí vuốt vuốt mái tóc.

 Tôi lúc ấy cũng tò mò muốn hỏi tại sao Nhung lại dại dột đi lập khế ước với ma quỷ để bị yếm bùa thì nhìn thấy thằng người yêu em vẫn đang ngồi cạnh lão K lặng thinh không nói gì từ đầu đến giờ ánh mắt vẫn dõi theo Nhung thì lại ngại hỏi đến chuyện riêng của hai người họ nên thôi. Tôi nói:

-

-Như vậy là đã biết rõ nguồn gốc cũng như người yếm bùa này cho Nhung là con ma nữ kia...

Tôi chưa nói xong thì lão đạo sĩ nhảy ngay vào miệng tôi:

-

-Ma nào mà lại đi biết yếm bùa hại người, ta nghi là có người đứng sau giật dây tất cả mọi chuyện, con ma nữ kia chỉ là một con bài mà người kia sử dụng thôi.

Chị phương hỏi Nhung có đắc tội với ai không thì chỉ nhận được cái lắc đầu không có từ Nhung.

Tôi nhíu hai hàng lông mày lại suy nghĩ vẻ mặt ngắn tũn, xoay đi xoay lại thì vẫn chưa biết được nguyên nhân sâu xa của chuyện này là gì, ai là người đã hại Nhung, kết quả vẫn là con số không.

Lão đạo nhân lại lên tiếng:

-

         -Để cứu được vị tiểu thư này thì đầu tiên phải tìm ra được và hủy đi cây ngải đã làm phép kia, rất có thể cây ngải đó được trồng ở đâu đó gần đây thôi.

Tôi nhớ lại buổi gặp và trực tiếp đối mặt với nữ quỷ kia ở vị trí sau vườn liền bừng tỉnh:

- -Dàn dạ lý, đúng rồi dàn dạ lý sau vườn.

Tất cả nhìn tôi với ánh mắt tán thành đồng ý.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Thanh Tùng Đạo Nhân: Khải Huyền sáng tác bởi imjustafarmer

Truyện Thanh Tùng Đạo Nhân: Khải Huyền tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi imjustafarmer
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.