Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22:thẩm vấn.

Tiểu thuyết gốc · 1181 chữ

Chương 22:Thẩm vấn.

Dũng tỉnh lại trong một căn phòng tối , phía trước chỉ có một cái bàn và một chiếc đèn học, tay chân của hắn đã bị cột vào ghế , không thể nhúc nhích được.

Chết tiệt !Cuối cùng vẫn bị bắt à!

Hắn đã quá coi thường Phi báo, mà cho dù không coi thường thì hắn cũng chẳng làm được gì.

Hắn thật hối hận khi nhận nhiệm vụ tiếp cận kho vũ khí đó , nhưng giờ không phải lúc hối hận, quan trọng là phải thoát khỏi dây đã.

Hắn nói thầm trong đầu với M10 “Tao muốn nhân phần thưởng” , Mịa nó quạu thực sự chứ, không phải do nó cứ ấp a ấp úng thì giờ đâu có bị xích vào đây thế này.

_Chúc mừng chủ thể đã hoàn thành nhiệm vụ , mời chủ thể nhận lấy phần thưởng.

Hôm này bày đặt lịch sự , ngoan vờ lờ.

_Chúc mừng chủ thể nhận được năng lực tiếng Nhật N1 và gấp 3 lần lực cắn.

Đ!t mẹ! Dũng muốn chửi thẳng vào mặt thằng M10 này , dụ người ta đến đây để bị tóm rồi cho phần thưởng kiểu này để ăn loz à.

Tiếng Nhật N1 ngang tiếng anh cao cấp, nhưng hắn bị người Việt bắt chứ có phải bị người Nhật bắt đâu mà cần Tiếng Nhật để xin xỏ, thậm chí mấy bộ phim Nhật hắn xem cũng là phim hành động không cần lời , éo cần Vietsup.

Còn cái lực cắn nữa , 294x3=882 kg , nghe ghê vờ lờ ấy , sắp bằng lực cắn của cá sấu rồi , kinh chưa , kinh chưa , anh em thấy kinh chưa.

Kinh vãi loz nhưng đell làm được cái mẹ gì !!

Bọn nó trói chân trói tay chứ không giọ mõm mà đòi cắn.

Cay thực sự , đã cho hai cái năng lực vào mồm thì sao không cho cái năng lực gì liên quan đến xin xỏ ấy , may ra xin xỏ có nghệ thuật bọn nó còn thương nó thả .

Lức này cửa phòng mở ra , một người đàn ông bước vào, Dũng nháy mắt căng thẳng , đến rồi , bọn nó cho người đến tra tấn mình rồi, nhìn ăn mặc gọn gàng thế này chắc không phải người thích đánh đấm đâu , khi vọng một lát nhẹ tay chút.

Người đàn ông vừa ngồi vào phía đối diện đã cầm cái đèn bàn dọi thẳng vào mặt hắn .

_Úi chói em anh ơi!

Người đâu thô lỗ thế không biết.

_Trật tự !!

Người đàn ông quát lên.

Dũng im re ,trật tự thì trật tự , gắt thế.

Người đàn ông bắt đầu tra hỏi hắn .

_Họ tên ?

_Trịnh Văn Dũng.

_Tuổi ?

_18 tuổi

_Quê quán?

_Huyện Thanh Oai , Thành phố Hà Nội.

……

Người đàn ông hỏi câu nào hắn đều trả lời câu đó ,chỉ sợ nói chậm hay nói sainó lại vả cho cái vào mồm thì nhục, nhưng sao không thấy bọn nó tra tấn như trên phim nhỉ , mà hỏi kiểu này như kiểu mấy anh công an hay hỏi ấy nhỉ ?

….

Chú Tân quan sát phòng thẩm vấn qua một chiếc camera, ông hỏi người trợ lí bên cạnh ,.

_Điều tra thế nào rồi.

Người trợ lí đưa cho ông một tập hồ sơ rồi báo cáo.

_Thưa thủ trưởng , hồ sơ của người này hoàn toàn bình thường , khả năng là gián điệp cực thấp, qua kiểm tra đồ dùng cá nhân có thể đoán được rằng cậu ta vô tình đột nhập vào kho vũ khí , trong điện thoại còn một số giữ liệu , có lẽ do muốn lưu lại chứng cứ.

Chú Tân tiếp nhận hồ sơ , ông xem rất nghiêm túc , tất cả đều rất bình tường , phiếu bé ngoan , học bạ , địa chỉ các thứ đều đầy đủ cả, chỉ có điều người này nhìn to lớn hơn trong ảnh nhiều , xem ra kì thi đại học thật vất vả , các cháu nó học tụt cả thịt mà vẫn trượt.

Chỉ vừa cách đây mấy phút thôi nhưng ông đã cho người điều tra hết lí lịch , hồ sơ của Dũng rồi.

Ông quay sang bảo với trợ lí.

_Nếu xác nhận không có vấn đề thì thả người ta đi , cho người chú ý theo dõi là được.

---------------------------------

Trong phòng thẩm vấn , người đàn ông vẫn tiếp tực đặt câu hỏi cho Dũng.

_Nói đi , tai sao cậu lại có mặt trong cái nhà kho đấy !

_ Dạ , em không phải cố ý đâu anh , do em tình cờ thấy có một anh mang súng trên người sau đó em tò mò qua sneen đi theo , em bám vào gầm xe theo tới nơi.(Đoạn này hắn bốc phét đấy)

Dũng vội trả lời , cuối cùng cũng hỏi đến trọng tâm , lươn lẹo thật.

Người đàn ông hỏi hắn.

_Cậu thật sự bám vào gầm xe tải tận mấy km sao?

_Vâng vâng !!

Người đàn ông đánh giá lại Dũng , nhìn tên này to cao vậy chắc là được.

Nãy giờ Dũng cứ thắc mắc một điều , mấy người này không hề tra tấn hay đánh đập hắn , đừng hiểu nhầm , hắn không phải kiểu người khổ dâm,chẳng qua là bị bọn khủng bố bắt mà không bị tra tấn nên hắn thấy hơi lạ thôi.

Hắn đánh bạo hỏi người đàn ông.

_Anh ơi chỉ vậy thôi hả?

_Chứ câu muốn thế nào ?

Người đàn ông ngạc nhiên hỏi lại , thằng này nó còn định làm gì nữa.

_Dạ không không ?

Dũng lắc đầu nguầy nguậy.

_Em chỉ muốn hỏi là các anh là khủng bố mà , bắt được được xong chỉ có vậy thôi ạ ?

Người đàn ông phì cười nhìn hắn , anh ta cảm thấy tên to con này cũng đáng yêu phết.

_Ai bảo cậu chúng tôi là khủng bố?

_Ủa , không phải hả?(0-0)!

_Không ?

Người đàn ông cho hắn một câu trả lời chắc chắn cùng với một nụ cười sáng như PS.

_Bây giờ tôi cần lấy thêm chút thông tin nữa của cậu là cậu có thể về được rồi.

......

Thế đấy , đến lúc về đến nhà rồi hắn vẫn đell hiểu kiểu gì , cứ tưởng tèo rồi hóa ra lại không phải , chỉ bị hỏi mấy câu hỏi xong thì được thả về, yêu cầu duy nhất là không được đi nói lung tung.

Dũng cũng không ngu , cái kiểu thế này chỉ có thể là người nhà nước thôi, nếu người trong ngành đã phát hiện thì chứng tỏ không có gì đáng lo nữa , hắn có thể yên tâm đi ngủ được rồi.

Nhưng hắn vẫn cay thằng M10.

_ĐMM !!

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.