Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21: Chiến đấu với Phi báo.

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

Chương 21: Chiến đấu với Phi báo.

Trong đầu hắn nghĩ phải tìm cách nào đó gọi ngay mấy anh công an đến mới được , ĐM nguy hiểm vờ lờ.

Đúng lúc này .

“Đứng lại”

Môt âm thanh từ phía trước vang lên, có người đã đứng trước chắn đường hắn, chết tiệt , chắc chắn là người của bọn khủng bố kia rồi , chẳng phải đã dùng lá bùa rồi sao? Tại sao vẫn bị phát hiện ? Đúng là đồ dởm mà.( lá bùa hết công hiệu từ lúc hắn vừa mới trèo ra khỏi tường còn đâu)

Không cần nghĩ ngợi gì nhiều, đây không phải lúc nên đánh nhau, hắn quyết định quay lưng chạy chốn.

Cạch ! Cạnh! Phía sau cũng tiếng giày .

Thêm một người nữa xuất hiện chặn đầu hắn, ăn loz rồi, bị bao vây.

Hắn không muốn bị bắt, mấy cái phim trên ti vi thấy bảo bị bọn này bắt được là chịu tra tấn ghê lắm, xong rồi còn bị giết dấu xác nữa, Dũng không muốn chết.

Bắt buộc phải chiến đấu ,Dũng quyết định phải hạ gục bọn chúng thật nhanh trước khi những kẻ khác tới.

Hắn vừa thân trọng thủ thế vừa đánh giá hai đối thủ.Tình hình đang giằng co rất căng thẳng , ít nhất thì Dũng cảm thấy rất căng thẳng.Một người trong đó lên tiếng trước.

_Đi theo chúng tôi!

Dũng đâu có ngu mà đi theo ,giờ mà tự động đầu hàng là chỉ có chết, hắn để ý thấy trên tay của hai kẻ này không có vũ khí , chắc có nhưng không cầm trên tay .

Đây chính là cơ hội ,Dũng là người hành động trước.

Hai tay hắn giơ cao lên che trước mặt rồi dùng mất sức chạy thẳng vào người phía trước, hắn định dùng ưu thế cân nặng và hình thể để hất văng kẻ địch , sau đó có thể thoát khỏi thế bị vây rồi chạy một mạch .

Người đối diện cũng bị hắn làm cho bắt ngờ ,anh ta không ngờ Dũng lại đột ngột xông lên như vậy , chỉ vội vàng đưa tay lên định chặn lại hắn.

Bịch!

Kết quả không như anh ta mong muốn, trọng lượng cách biệt quá lớn cộng thêm bị tấn công bất ngờ khiến anh ta bị dũng hất văng một bên.

Dũng cũng bị mất thăng bằng suýt ngã xuống, hắn đang định đúng lên chạy tiếp thì.

Chiu!!!

Một thứ gì đó bay sượt qua đỉnh đầu của hắn , thậm chí còn mang theo vài sợi tóc, nếu lúc đó hắn đứng dậy nhanh hơn một chút thì …toang.

Hắn không giám động đậy , hai tay giơ lên qua đầu rồi từ từ xoay người lại, đúng như hắn đoán , người đằng sau đang cầm trên tay một khẩu súng , trên khẩu súng còn lắp một ống giảm thanh.

_Quỳ xuống ! Hai tay ôm đầu!

Dũng vội vàng quỳ xuống làm theo lời người này, hắn làm rất nhẹ nhàng , chỉ sợ tên này manh động nổ súng phát nữa là hắn đi luôn.

Người này này từ từ tiến lại gần , họng súng cũng không quên chĩa thẳng vào Dũng, anh ta hỏi thăm đồng bạn.

_Có sao không ?

_Không sao !

Người kia lắc lắc đầu rồi đứng dậy, pha va chạm lúc nãy làm ngực anh ta hơi khó thở, dùng một tay xoa ngực , anh ta nhìn Dũng , Mịa ! Thằng này nó ăn gì mà cao thế không biết !?

Người cầm súng rút sau lung ra một chiếc còng rồi quăng xuống trước mặt Dũng.

_Còng vào , nhanh!

Nhìn vào chiếc còng hắn cảm thấy…bọn này chuyên nghiệp vãi chưởng, có cả còng luôn .

Không thể chờ chết được , tra cái còng này vào rồi thì đừng hòng thoát, phải phản kháng.

May mà hắn còn một con bài nữa chưa lật, chưa biết thế nhưng nào cứ dùng đại đi đã .

Khí Thế !!

Người cầm súng đối diện hắn bỗng đứng hình , vừa lúc nãy , khi anh ta vừa chạm vào đôi mắt của Dũng,nhịp tim như bị chậm lại một nhịp,cảm giác như đang nhìn vào ánh mắt của một con dã thú , một chúa sơn lâm, trước mặt anh ta bỗng hiện lên ảo giác một con hổ xám nhe răng định nhảy chồm vồ vào người, anh ta hoảng sợ “A” lên .

Nhân cơ hội đó , Dũng tốc biến , hắn nghiêng đầu một tay dùng tốc độ cực nhanh gạt khẩu súng một tay dùng tốc độ cực nhanh đấm thẳng vào bụng kẻ địch ,cú đấm gần 200kg làm người kia chỉ cảm thấy bụng quoặn lại , mắt trợn lên cả người mắt hết sức quạn lại như con tôm, nằm xuống không đứng dậy được.

Không dừng lại ở đó , Dũng quay phắt ra sau, dùng gang bàn tay đập mạnh vào hàm người đàng sau , người này cũng chụ kịp trợn ngược mắt “Hự” một tiếng rồi ngất đi.

Dũng lấy chân sút bay khẩu súng ra một góc rồi dùng còng khóa hai người này lại với nhau , sau đó mới cắm đầu chạy biến.

-------------------------------

Trên nóc nhà, nơi Chú Tân và Phi báo đang đứng.

_Hahaha , thằng kia nó chạy kìa chú !

Phi báo vừa cười ha hả vừa né cái tay chú Tân định bỗ đầu hắn .

Chú Tân bực bội “Hừ “lấy tiếng , xong nhiệm vụ phải tăng độ huấn luyện vật lộn mới được , để thằng cháu nó cười ngại quá.

Ông vẫn cố nói.

_Đấy chỉ là sự có thôi ,để tao ra lệnh cho đặc công tóm lấy nó !

Phi báo lắc đầu.

_Không cần đâu , để cháu đi luôn cho nhanh.

Không đợi chú Tân nói gì, Phi báo đã thả người nhảy một phát từ tầng 4 xuống .

Rầm!!!

Không thèm chùn gối để giảm bớt lực , mặt đường bê tông bị nứt ra mấy vết mạng nhện,độ cao đủ để khiến một người bình thường ngã toi mạng mà hắn nhảy cứ như mưa bụi , Phi báo phóng thẳng đến chỗ của Dũng, tốc chỉ một lúc đã tới nơi.

Nhìn thanh niên đang cắm đầu cắm mũi chạy , Phi báo chặn trước người hắn rồi lên tiếng.

_Hêlô bây bê, đi đâu mà vội thế chú em ?

Nhìn người đàn ông đứng trước mặt , trong lòng Dũng tự nhiên vang lên một tiếng , “Ăn loz rồi”.

Dũng nhận ra Phi báo , mới gặp cách đây mấy hôm chứ đâu, cái cảnh đêm hôm ấy hắn vẫn còn nhớ, nếu Phi báo cũng là người của bọn khủng bố thì toang , chấp thêm 5 thằng như hắn cũng không ăn được Phi báo.

Dùng trò cũ thôi , hắn lại lần nữa phát động “khí thế” của mình, hi vọng có thể dọa lui hoặc may mắn thì có khi đánh lại được Phí Báo cũng nên.

Nhưng rất tiếc là hắn đánh giá cao cái skill của mình , Phi báo thậm chí còn không thèm nhúc nhích, khuôn mặt hiện lên vẻ bất ngờ.

_Ái chà! Khí thế mạnh đấy , được phết nhờ.

Cái gì !!!

Dũng kinh ngạc nhìn Phi báo , tại sao không có tác dụng thế này ? lúc nãy còn dùng rất tốt cơ mà, hay là mình dùng sai cách?

Trong lúc Dũng đang tự hỏi thì Phi báo lại lên tiếng , kèm theo một nụ cười dọa chết người .

_So thử phát nhá !!?

Gì???

Dũng chưa kịp hiểu Phi báo đang định so cái gì thì trong đầu hắn“Ongggg”lên một tiếng, một luồng khí thế mạnh mẽ từ người Phi báo phát ra , luồng khí thế này so với của hắn thì mạnh hơn vài lần , không, vài chục lần.

Nó đánh tan luồng khí thế của Dũng trong nháy mắt, các giác quan từ sau trong cơ thể bắt đầu thức tỉnh , thi nhàu gào lên bảo hắn phải chạy thật nhanh, chạy ngay đi nếu muốn sống , người trước mặt là một thứ sinh vật gì đó cực mạnh , cực nguy hiểm , không phải là thứ mà hắn có thể đối đầu .

Dũng cũng muốn chạy ,thậm chí hắn còn ước rằng mình chưa bao giờ tới đây , nhưng chân hắn không thể bước nổi dù chỉ một bước, cả cơ thể đều đang run lên bần bật vì sợ hãi , thậm chí cả suy nghĩ trong đầu cũng trở nên trì trệ.

Chết ..chết chắc ..! đấy là những gì còn lại trong đầu Dũng vào lúc này.

Phi báo đang từ từ tiến lại gần chỗ Dũng, hắn thậm chí không cần động tay là đã khóa được kẻ địch, Phi báo “Ồ” lên một tiếng .

_ Vẫn còn ý thức à? để tao giúp mày một chút?

Dũng không kịp nhìn thấy Phi báo ra tay thế nào thì hai mắt đã tối sầm rồi ngất đi.

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.