Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Clay Heador và Khởi Đầu Trận Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2290 chữ

Clay bị quăng ngược ra sau, đập mạnh vào vách đá cảm thấy cực kì choáng váng. Tai cậu ù đi khi phải tiếp nhận tiếng nổ đồng loạt đó. Một vết cắt rướm máu trên mặt cậu góp phần vào nỗi đau đớn toàn thân như thể mọi cơ bắp đang gào thét chống đối sự điều khiển của cậu. Clay cố gắng nắn lại mấy cái xương sườn, thật may là chúng không bị gẫy cái nào.

Bụi bay mù mịt và chẳng thể nhìn thấy cái gì ngoài cái hang đang xuất hiện những vết nứt đáng báo động. Nếu tất cả không rời khỏi đây sớm, thì e rằng sẽ bị chôn vùi dưới đống đất đá vĩnh viễn. Sự công phá của năm chục quả hủy diệt thật sự là rất lớn nhưng Clay hi vọng sẽ không có thương vong gì quá lớn. Gần như kiệt sức, Clay cố gắng đứng dậy.

(Chết tiệt. Đừng nói là tất cả đều chết một cách lãng xẹt ở đây.)

SLAW!

Một tiếng động bé nhỏ thu hút màng nhĩ của Clay và khi cậu nhìn xuống, cậu mới thấy được hi vọng của mình quá thấp. Bởi vì thứ gây ra tiếng động chính là một cánh tay với giáp bảo vệ đã vỡ vừa rơi xuống. Và không chỉ có vậy , ngay trên đầu Clay là một hiệp sĩ với tình trạng nửa thân dưới đã biến mất. Anh ta bị cheo leo trên đó nhờ phần thân còn lại bị kẹt trong vách đá một cách đau đớn, cánh tay nguyên vẹn còn sót thì đang nắm lỏng tấm khiên. Một cái chết quá mức khủng khiếp.

CRAF! CRAF! CRAF! CRAF!

Bắt đầu từ trên trần hang, những đường nứt ngày càng lan rộng và cuối cùng đã xuống đến chỗ Clay. Lớp đất dù cứng vẫn bị xẻ thành vô số rãnh nhỏ và khi bụi đã bớt đi một chút, Clay nhìn thấy cánh cửa lớn đã hoàn toàn bị vùi lấp trong đống đá, dưới nó, là những vũng máu đỏ như những vũng nước.

“Khốn kiếp!”

Clay bật dậy và trước khi cậu kịp bỏ chạy khỏi chỗ này, thì cả cơ thể cậu bỗng nhẹ bẫng và rơi thẳng xuống phía dưới. Chân tay cậu vung vẩy loạn xạ trong cơn hoảng loạn, và miệng cậu bật ra tiếng gào tuyệt vọng trước khi bị nhấn chìm vào bóng tối.

“Uwaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!”

Tiếng đất đá rơi dội lại tứ phía, cộng với âm thanh của sự sụp đổ, tất cả hòa quyện vào nhau thành thứ âm thanh quái dị của địa ngục.

---

Mọi thứ thật tối tăm.

Đánh mất tất cả, hối tiếc tất cả, làm lại tất cả.

Nếu đi trên một con đường mới, liệu tôi sẽ làm được gì?

Thống trị kẻ khác hay bị kẻ khác thống trị.Tôi sẽ không trả lời câu hỏi đó.

Chỉ biết rằng, tôi có một kẻ tử thù cần giết, không được để hắn chạy thoát.

Giết.

«Tôi »

---

CRAF! CRAF! CRAF! BOMMMM!! BOM! FAPT! FAPT!!! HUGHHHH!!

Clay đã rơi thẳng xuống một căn phòng, lưng cậu đập mạnh vào sàn nhà nhưng ngoài chấn động ra thì không có chút đau đớn nào. Khi cậu bò dậy thì xung quanh cậu có rất nhiều người mặc áo giáp bạc nằm xung quanh. Đó là những Hiệp Sĩ trong đoàn, gần như tất cả đều không bị thương tích gì nghiêm trọng. Họ vừa rên rỉ vừa kiểm tra bộ giáp bị thủng lỗ chỗ của mình.

Nếu nhìn kĩ hơn thì cạnh đống đất đá xuất hiện vài chục cái xác đẫm máu. Họ đã bị đè chết.

“Đây là đâu vậy?”

Clay lẩm bẩm và nhìn xung quanh. Căn phòng khổng lồ này hầu như chẳng có gì ngoài đống đất đá vừa sụp xuống, rêu xanh bám đầy trên những bức tường lạnh lẽo. Có ba cánh cửa lớn màu đỏ ở bên trái căn phòng, trông cũ kĩ và tồi tàn như ba tên ăn mày. Đám khói bụi khó chịu vẫn chưa chịu tan biến hết, nhưng Clay nghĩ rằng tất cả đã may mắn đến được đúng nơi cần đến: Chỗ ẩn náu của Valwic.

Chợt một giọng nói khàn vang lên bên cạnh Clay:

“Này, cậu không sao chứ?”

Clay giật mình nhìn sang và thấy Covhe cùng Eterly ngồi đó, trông thảm hại hết chỗ nói. Giáp của Covhe đã mất hết một nửa ở bên phải và dưới chân ông là một tấm khiên vỡ tan tành thành từng mảnh. Máu từ cánh tay phải chảy ra khá nhiều nhưng chẳng có vẻ gì là Covhe bận tâm đến điều đó, ông nhìn xuống Eterly và nói:

“Chúng ta phải cảm ơn cô ấy rất nhiều. Trước khi các Bahaled nổ tung thì Bá Tước đã kịp thời giảm sát thương của nó xuống mức thấp nhất rồi. Nhưng nó vẫn nổ thiệt là hoành tráng, ta thật tiếc khi vài chục lính đã không may mắn và bỏ mạng. Và cũng vì sử dụng kĩ năng Bảo Hộ Tập Thể lên tất cả nên cô ấy mới bị bất tỉnh như bây giờ. Thật tình, việc sử dụng sức mạnh ma lực lên hơn ba trăm đơn vị là một việc làm quá sức. ”

Nghe Covhe nói thì Clay mới có một chút tình cảm với cô gái này. Bề ngoài cô bé luôn tỏ ra khinh miệt quân lính và kiêu ngạo vì có dòng máu cao quí nhưng khi họ gặp nguy hiểm thì lập tức bảo vệ hết sức. Quả thật, cô bé đã cứu được cả một binh đoàn. Clay hỏi:

“Vậy những vết thương của ngài có phải do đã che chắn sát thương của Bahaled lên cô ấy không?”

Eterly hoàn toàn không chịu một chút thương tổn nào bên ngoài, khi Clay quan sát cô, vẻ tái xanh vì kiệt sức hiện lên trên khuôn mặt xinh xắn đó. Covhe vừa ép ma thuật lên tay ông đã chữa lành vết thương vừa nói:

“Ờ. Bá Tước sẽ chẳng còn đủ ma lực để dùng Bảo Hộ lên người đâu. Nếu cô ấy chịu ý thức được rằng tất cả binh lính trong Hội Hiệp Sĩ đều sẵn sàng chết vì cô thì họ sẽ không phải coi rẻ tính mạng của mình nữa. Nhưng coi kìa, các thân chủ đến đón tiếp chúng ta đã xuất hiện.”

Khi một nửa Hiệp Sĩ đã hồi phục lại sức lực thì ba cánh cửa lớn đồng loạt mở ra cùng những tiếng rống kinh dị. Từ trong đó, Denes với cây đại rìu trên tay, những kị sĩ áo đen vác thanh quỷ kiếm cùng hàng tá con sói bạc xông ra. Trong con mắt đỏ lòm khát máu của chúng hiện lên sự ham muốn chém giết những kẻ trước mắt. Một tên có vẻ là chỉ huy của chúng chĩa những ngón tay bộc sắt của hắn và đám lính, gầm lên:

“Tiêu diệt tất cả, đây sẽ là bữa tiệc máu huy hoàng nhất của chúng ta!”

“Ouuuuuuuwwowwowwwww!!!!!”

Sau tiếng gầm của tên chỉ huy, đám quái vật cũng hú lên đáp lại rồi chạy như điên tới phía trước, những con sói nhảy bổ lên với tốc độ cực nhanh. Chúng đều đã sa vào cơn cuồng sát và chẳng biết rằng, chúng đang ngu ngốc đâm đầu vào Hội Hiệp Sĩ huyền thoại.

Áng mắt Covhe trở nên sắc lạnh và ông cười khùng khục:

“Một lũ ngốc nghếch, để xem những tên tân binh do Janes và ta huấn luyện sẽ làm nên được trò trống gì. THEO LỆNH TA, SỬ DỤNG CHIẾN THUẬT ĐÁNH ĐÔI, QUÉT SẠCH LŨ BẨN THỈU ĐÓ!”

Ngay khi Covhe ra lệnh, tất cả những hiệp sĩ dù chưa hồi phục xong đều đứng lên. Họ bắt cặp với người bên cạnh, gầm thét và lao tới bọn sói bạc phía trước.

(Thật điên rồ! Họ định tự sát sao? Lao vào thế kia thì không thể bắt kịp được tốc độ của sói, hơn nữa, lại đều là lính mới? Ông ta đang nghĩ cái chết tiệt gì vậy.)

Clay mặt đổ mồ hôi, quay sang Covhe định chất vấn thì ông đã bình thản nói:

“Cứ yên lặng mà chứng kiến đi, cậu nhóc. Danh tiếng của Hội Hiệp Sĩ không phải là hão huyền đâu.”

“Nhưng mà…”

Trước khi Clay kịp nói từ thứ ba thì những tiếng rống khủng khiếp của bọn sói vang lên, dội lại từ những bức tường. Ngay lúc quân hiệp sĩ và sói tiếp cận nhau, theo thói quen săn mồi, sói sẽ nhảy lên vồ mồi bằng tốc độ tối đa nhất. Nhưng trong khoảng khắc chúng vừa tung mình vọt lên thì các cặp đôi đã trườn xuống dưới sàn, người phía trước đâm thẳng mũi kiếm vào con sói phía sau, ngay giữa họng. Còn người phía sau thì chém đứt đôi con sói vừa nhảy lên làm hai nửa. Ngay khi con đi đầu ngã xuống thì các cặp đôi đã đồng thời xoay người cắt phăng đầu của con thứ ba bằng hai nhát chém cực kì nhanh. Tất cả đều lựa chọn vị trí và thời điểm ra đòn rất chính xác, dù có vài đôi bị trật ra khỏi quỹ đạo dự tính và buộc phải giết con sói bằng cú đâm chí tử.

Clay đông cứng tại chỗ trước cảnh tàn sát đấy. Sói là một trong những loài có tốc độ nhanh nhất nhưng những hiệp sĩ giáp bạc đó lại bắt kịp nó, thậm chí là ra đòn trước khi sói kịp né.

(Cái đó…là cái quái quỉ gì vậy?)

“Ồ, không tệ. Nhưng nếu chúng không tách ra thì đó sẽ là lần cuối chúng ăn mừng chiến công.”

Không đợi Covhe ra lệnh, các cặp đôi lập tức tách nhau ra và tấn công thẳng vào lũ Denes và Kị Sĩ ào ào theo sau. Tiếng giáo đâm gươm chém vang động cả căn phòng, kèm theo những tiếng rú, tiếng giẫm đạp hỗn loạn. Rất nhiều tên Denes cồng kềnh bị giết chết và những tên Kị Sĩ đang phái chật vật đấu kiếm trên xác đồng đội mình. Binh lính hiệp sĩ đang chiếm thế thượng phong. Nhận thấy tình hình bất lợi, tên chỉ huy bên kẻ địch bắn ra một quả Bahaled lên cao. Khi nó nổ, một cột ánh sáng xanh lóe lên.

Từ bên trái và bên phải căn phòng, hàng trăm tên Kị Sĩ lao ra, hình thành nên trận thế bao vây đội hiệp sĩ. Số lượng của chúng bây giờ đã gấp ba lúc trước. Họ sẽ không trụ nổi trong ít lâu nữa.

Clay nói:

“Ngài Covhe, chúng ta cần phải giúp họ ngay.”

“Ôh, không đâu, chúng ta cũng có phần mà, đừng nóng vội. Bá Tước, ngài không sao chứ?”

Eterly đã tỉnh lại, mặt đã có sức sống hơn lúc đầu, cô hỏi:“Covhe, chúng ta đang ở đâu đây?”

“Tầng sâu nhất của Núi Irut, nếu tôi không nhầm. Valwic chắc chắn là có ở đây, hắn còn đem theo Bee và Rus. Hiện giờ, binh lính đang giao tranh với quân đội của hắn. Đây là cơ hội tốt nhất của chúng ta để vào bên trong.”

“Không. Ông lầm rồi.”

FAPT! SLAW!

Tiếng xé gió cực nhanh xuất hiện sau lưng Clay, theo phản xạ cậu quay vút lại và đỡ kịp nhát đâm của một tên kị sĩ. Mũi kiếm của hắn đâm vào kiếm của cậu, tíc tắc sau đó, hắn đã nhảy lộn ra sau mười bước chân.

Nếu không được Janes huấn luyện một chút kĩ thuật về phòng bị đánh lén thì Clay đã dính một nhát đâm vào lưng rồi.

Chung quanh ba người họ, mười tên kị sĩ xuất hiện. Thoạt nhìn thì có vẻ giống tất cả những tên đang thất thế bên kia nhưng giáp chúng mặc được thiết kế rất khác.

Eterly đứng lên, trừng mắt nhìn vào chúng và nói, giọng hết sức cay độc:

“Lũ bẩn thỉu đã làm ô uế Hội Hiệp Sĩ, ta không ngờ các ngươi đã sa ngã đến mức làm tay sai cho Valwic.”

Một tên trong số chúng đáp lại, giọng của hắn rất khó nghe:

“Tất cả các ngươi sẽ bỏ xác tại đây. Một khi đã vào lãnh địa của chúng ta, thì không bao giờ thoát ra được.”

“Thật vậy sao? Ilen, cựu chiến binh của Hội Hiệp Sĩ? Ngươi nghĩ chỉ với mười người các ngươi đủ để làm tổn hại ta ?”

Covhe hỏi lại hắn và Clay thấy tất cả chúng đều rùng mình. Sức uy hiếp của một trong những Kiếm Thuật Sư mạnh nhất. Đáp lại câu hỏi đó, tên kia giơ tay lên, nói:

“Dĩ nhiên, khi mà ta có Rus.”

Một trận địa ma pháp hình tròn xuất hiện ở trung tâm của căn phòng, những kí tự và biểu tượng vẽ trên đó phát ra ánh sáng màu tím lập lòe. Những tia ma lực lách tách nổ, rồi một con sói khổng lồ, kích cỡ phải đến mười lăm Ois trồi lên từ trận địa. Cả người nó là màu trắng xám và ba cái sừng cỡ lớn của nó đâm thủng trần phòng. Khắp thân nó có những cái gai phải dài đến sáu Ois gạt đổ vô số đất đá. Đôi mắt đen và con ngươi đỏ hiểm ác nhìn về phía Eterly, rồi con sói Rus bất ngờ kêu lên:

“GRAOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!!!!!!!!!!!!”

Bạn đang đọc Thần Kiếm Sĩ sáng tác bởi Saidraig

Truyện Thần Kiếm Sĩ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Saidraig
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.