Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại náo dị giới (32)

Tiểu thuyết gốc · 1588 chữ

Chương 41: Đại náo dị giới (32)

Đồ án thấy công kích của Thiên Đạo xông tới, nó nhả liền một lúc hai chùm sét chín tia to chà bá phóng tới nghênh địch. Công kích của Thiên Đạo vừa gặp hai chùm sét, còn chưa kịp ngo ngoe bộc phát uy lực đã bị tạc cho tanh giống cháu bà bành.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 432 đến từ Thiên Đạo."

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 457 đến từ giun Vương.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 462 đến từ Lãnh Như Nguyệt.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 468 + 463 + 469...”

Thiên Đạo khiếp sợ vô cùng, một đòn gần như ẩn chứa tất cả sức mạnh của thế giới này, lại có thể bị phá giải dễ dàng trong nháy mắt.

Điều này thật không khoa học tí nào, hắn chính là pháp tắc của thế giới này, hắn chỉ số một mà nói rằng đó là số hai thì đó chính là số hai, không kẻ nào có thể sửa lời, hay chống lại hắn được. Thế mà tên người thường hèn mọn kia, chẳng những không bị ảnh hưởng bởi uy áp của hắn, lại có thể tạo ra thứ đồ quái dị phá giải mọi công kích hắn phát động. Lúc này hắn thật sự nghi ngờ, hắn là một tên Thiên Đạo hàng xi đa.

Sau khi phá giải công kích của Thiên Đạo, sét chín tia to chà bá không bị ảnh hưởng nhiều, nó chuyển hướng, nhằm thẳng bóng dáng trong suốt của Thiên Đạo lao tới oanh tạc. Đồ án trên không trung cũng nối đuôi bay theo, treo lơ lửng trên đầu Thiên Đạo, điên cuồng nhả ra một loạt sét chín tia bổ thẳng xuống đỉnh đầu hắn.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 567 đến từ Thiên Đạo."

“Hệ thống: Điểm khiếp sợ + 637 đến từ sâu Lam.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 638 đến từ cá Hổ.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 639 + 632 + 636...”

- Ahh... mau dừng lại... nếu không... ahh...

Thiên Đạo kêu gào đau đớn, lăn lộn quằn quại trên mặt đất. Cơ thể vốn đã trong suốt của hắn, mỗi lần bị sét chín tia oanh tạc lại mờ thêm một phần.

Bên này, cả người Diễm đen xì như thịt bị nướng cháy. Cô ngồi dựa vào Phượng Linh, cố gắng nâng cánh tay vô lực lấy ra một bộ đồ mới, khoác qua loa, che đi những phần quần áo bị sét đánh rách tả tơi.

Bọn cá Hổ thấy không còn nguy hiểm nữa, lại thêm cô không còn dùng quyền chủ khế ước chèn ép chúng, cả lũ vội vàng xông ra khỏi kết giới chạy tới bên cạnh cô.

Trên không trung, đồ án đã nhả hơn hai mươi chùm sét chín tia, tạc cho Thiên Đạo đến kêu cũng không kêu nổi, nhưng nó chưa hề có dấu hiệu dừng lại, từ trung tâm đồ án vẫn đang hình thành những chùm sét mới.

Hệ thống thấy cảnh tượng bá cháy này thì run cầm cập, nó không hiểu ký chủ thần kinh nhà nó làm thế nào mà có thể vẽ ra được sét chín tia to chà bá với uy lực y hệt sét chín tia được bày bán trong trung tâm thương mại.

Nó rất muốn ló đầu ra hỏi, nhưng nhìn tình cảnh này, cái đầu còn chưa chui ra hẳn của nó lại rụt mạnh vào bên trong mai rùa.

Thôi, mấy vấn đề khủng bố này để ông chủ sử lý, chứ một kẻ chỉ có toàn dây điện như nó mà ra mặt, có khi bị ký chủ lên cơn cắt hết dây dợ mang bán đồng nát thì toi mạng.

- Mau... mau dừng lại!

Một lần nữa Thiên Đạo cố gắng gào thét với Diễm.

- Nếu không... ngươi sẽ... sẽ phải hối hận...

Giọng hắn run rẩy, đứt quãng liên tục, còn đâu cái vẻ lạnh băng như khi vừa tới. Diễm coi như điếc, cô khép hờ mắt, đưa thần thức kiểm tra đống thương tích trên người.

- Con quái trong suốt như nước lã kia sẽ không ngủm chứ?

Hạc toi tò mò hỏi.

- Ta thấy nó sắp đi chầu ông bà, ông vải rồi thì phải.

Gà Tinh nheo nheo cặp mắt lá dăm của mình quan sát Thiên Đạo.

- Ngỏm làm sao được!

Cá Hổ lắc lắc cái đầu.

- Các ngươi thấy có Thiên Đạo nào bị sét tạc cho ngỏm bao giờ chưa?

Nó hỏi vặn lại bọn Gà Tinh và hạc toi.

- Hình như ta chưa từng thấy thì phải.

Hạc toi mê mang, đưa cánh lên gãi đầu gãi tai.

- Thì thế!

Cá Hổ lấy tay vỗ mạnh lên đùi mình.

- Nói cho mấy đứa nghe, Thiên Đạo là pháp tắc của thế giới, mỗi lần chúng ta độ kiếp, người đưa sét tới chính là hắn. Cho nên một kẻ tạo ra sét làm gì có lý lại bị sét đánh cho ngỏm được.

Con cá giảng giải kiến thức cơ bản cho bọn hạc toi.

- Thế nhỡ đâu hắn bị đánh ngỏm thật thì sao? Ta cảm thấy uy lực của chùm sét khổng lồ kia rất khủng khiếp! Mỗi tia to bằng hai người trưởng thành, mà một chùm lại có hẳn chín tia! Mới chỉ nhìn qua thôi mà ta đã thấy lạnh run cầm cập rồi.

Sâu xanh co rúm người lại khi nhắc đến sét chín tia to chà bá.

- Nếu Thiên Đạo chết...

Giun Vương đang im lặng, nghe bốn con trò chuyện cũng lót dép vào hóng cho vui.

- Thì thế giới này sẽ sụp đổ, mọi thứ bên trong sẽ hoàn toàn biến mất, bao gồm tất cả chúng ta.

Vừa nói nó vừa hất mặt về bọn Như Nguyệt đang ở tít phía xa, sau đó xoay đầu trở về, nhìn từng tên một trong nhóm của mình.

- Như thế kia... có tính là thế giới đang sụp đổ hay không?

Hạc toi lắp bắp dơ cánh chỉ phía phía chân trời, bằng mắt thường có thể thấy được, mọi cảnh vật xung quanh đang đổ ầm xuống, rồi nhanh chóng tan thành bột mịn trong nháy mắt.

Hệ thống: "..."

Thần linh ơi! Ký chủ chơi nổ thế giới thật luôn rồi kia kìa!

Bọn linh thú ngẩng phắt đầu nhìn về hướng con hạc chỉ, Diễm đang nhắm mắt cũng mở bừng ra quan sát xung quanh.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 721 đến từ giun Vương."

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 731 đến từ gà Tinh.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 739 đến từ Lãnh Như Nguyệt.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 740 đến từ Vũ Thuý Hà.”

- Mẹ nó!

Giun Vương và Cá Hổ gào lên kinh hoàng.

- Sụp đổ thật rồi kia kìa!

Gà Tinh sợ đến mức muốn tè ra quần, nó nhìn về phía sâu xanh gào lên:

- Thật là con mẹ nó, cái mồm của mi quá thối, vừa nói Thiên Địa ngỏm, hắn lập tức ngỏm thật rồi kìa!

Sâu xanh cũng cuống hết cả lên.

- Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ không chết vì bị bọn quái thịt, lại chết vì Thiên Địa ngỏm, cái này thật vô lý!

Cá Hổ nghe vậy điên máu gào lên:

- Mấy giờ rồi mà con vô lý với chả có lý, chuẩn bị tinh thần đi gặp bác Vương uống nước chè thôi. Thật là mẹ nó quá nhọ!

Diễm nhìn bọn thần kinh đang nháo nhào cũng thấy hơi áy náy, thế giới này có biến thành không khí thì cô vẫn được hệ thống đưa trở về không gian của mình, nhưng bọn chúng thì khác, nơi này mà biến mất, chúng cũng hoàn toàn tan biến vào hư vô.

Ở phía xa, bọn Như Nguyệt đang vận dụng hết tốc lực bay về phía cửa xuống tầng bốn, chúng hi vọng có thể xông ra khỏi bí cảnh trước khi thế giới sụp đổ hoàn toàn.

Cô ả Thuý Hà cũng tham gia cuộc thi “xem ai chạy nhanh nhất” cùng nhóm người, hai con quái bị sét đánh vẫn đang nằm co giật dưới đất bị cô ta trực tiếp quăng ra sau đầu.

Nhưng sức người chạy sao nổi với thiên nhiên, bọn họ còn chưa chạy được bao xa, tốc độ sụp đổ đã đuổi tới sát mông, nó chồm tới, nghiền nát mọi thứ, bao gồm cả tiếng kêu gào của bọn họ.

Như Nguyệt là kẻ không cam lòng nhất bọn, tính ra cô ta cũng sống được hai đời, luôn tự tin kinh nghiệm đầy mình, thế mà còn chưa kịp dẫm nát bọn người dám khinh rẻ cô ta dưới chân, đã phải chết một cách lãng nhách như thế này, làm sao cô ta cam tâm cho được.

Bên này, Diễm và đám linh thú ngồi quây lại cùng nhau, im lặng nhìn con quái vật sụp đổ như tên rời cung, lao vun vút về phía cả bọn.

Do đã chuẩn bị tinh thần, không kẻ nào kêu la hay tỏ ra hoảng loạn. Một giây trước khi cái chết ập đến, chúng tựa sát vào nhau, đôi mắt nhắm chặt lại, thế giới xung quanh hoàn toàn biến mất.

Bạn đang đọc Thần Tiên Cũng Phải Sợ sáng tác bởi Anhglennemeier
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhglennemeier
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.