Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại náo dị giới (17)

Tiểu thuyết gốc · 2006 chữ

Chương 26: Đại náo dị giới (17)

Bốn con hạc, sâu, trâu đực và sói ba mắt chạy ngược chạy xuôi đốc thúc bọn linh thú nướng thịt, chẳng mấy chốc, mùi thịt nướng thơm lừng, lan toả khắp mọi ngóc ngách tầng hai bí cảnh.

Có kinh nghiệm lần trước của Phượng Linh, con sâu huy động những con linh thú có móng vuốt sắc bén, và bốn lão khọm cầm phi kiếm, cùng nhau cắt thịt những con bò chín đầu tiên thành từng phần đẹp mắt.

Bọn linh thú cũng gào ầm lên đòi học dùng dao nĩa cắt thịt, nhưng khổ nỗi với bộ móng thô cứng lại có kích cỡ khổng lồ của mình, chúng nó đành lực bất tòng tâm.

- Thật là mẹ nó!

Con sâu điên tiết gào lên:

- Lần này ông đây thật sự phải biến hình giống lũ hai chân ngu đần thật rồi! Hu hu!

Nó dơ tay xoa xoa đôi mắt ráo hoảnh.

Quần chúng xung quanh: "..."

- Con sâu đần lại lên cơn à?

Hạc toi chuyển tầm mắt từ đống dao nĩa xinh đẹp sang nhìn sâu xanh.

- Cái bép ấy!

Sâu xanh liếc mắt khinh thường.

- Loại hạc toi như mi hiểu thế nào được lời vàng ý ngọc của anh sâu đẹp trai này.

Còn chưa nói xong, thân hình khổng lồ của nó trong chớp mắt đã biến mất, thay vào đó là một thằng nhóc ranh cả người trần như nhộng, mái tóc và tròng mắt xanh lét như bọ lẹt.

Bốn lão khọm: "..."

Đám linh thú: "..."

Diễm công chúa: "..."

Mẹ nó! Cái lũ bệnh này còn biến hình được nữa cơ à? Hù chết bà đây mà!

- Ha hả, thế là anh sâu đẹp trai cầm được thứ đồ chơi này rồi nhá!

Sâu xanh cười toét miệng, nó lao thẳng về phía đống dao nĩa, chọn cái này, cầm cái kia.

Diễm công chúa: "..."

Meo ơi, đúng là bà đây thích ngắm trai đẹp thật đấy, nhưng khẩu vị không nặng đến mức thích ngắm bọn nhi đồng lông nách còn chưa nhú. Mà cái con bệnh kia lại còn chẳng có ý thức công cộng gì cả, cứ hồn nhiên như thằng điên, tồng ngà tồng ngồng, chạy qua chạy lại như muốn khoe hàng!

Gà Tinh, trâu đực, hạc toi và con sói, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm sâu xanh như nhìn thấy châu lục thứ tám.

- Biến hình nha, là biến hình nha... hú hú...

Sói ba mắt lắc mình biến thành một thằng ranh có mái tóc trắng xoá như lão khọm sắp xuống lỗ.

- Hí hí, chị đây cũng biến hình được nhá.

Hạc toi gào lên khoe khoang, chỗ nó vừa đứng xuất hiện một con nhóc với mái tóc đỏ như lửa, cả người cũng trong trạng thái tồng ngồng giống hai đứa kia, bốn lão khọm biết ý vội vã quay mặt đi chỗ khác.

Diễm đen mặt, định quát chúng nó mặc quần áo vào, con trâu đực hưng phấn gào lên, khiến lời còn chưa thoát ra khỏi miệng của cô bị nghẹn lại.

- Ô hô! Thân hình của trâu ta đẹp trên cả mức hoàn hảo! Xem làn da này, meo ơi, đúng chuẩn men lì!

Một thằng ranh cả người đen xì như cục than, ngắm trước, nhìn sau rồi tự mình khen mình.

Quần chúng xung quanh: "..."

Gà Tinh cũng không kém cạnh, nó lắc mình biến thành thằng nhóc có mái tóc đủ màu như lông công.

- Xời ơi, biến thành hình người mình còn đẹp trai hơn mới ngầu này! Đúng là hết sẩy bà bẩy!

Vừa nói nó vừa vọt tới nhập bọn chọn dao, chọn nĩa với đám con sâu.

- Con mẹ nó!

Diễm chống hai tay lên hông gầm rú:

- Bọn bay có nhanh nhanh mặc quần áo vào không thì bảo!

Cả bọn ngẩn người nhìn xuống cơ thể tồng ngồng của mình, rồi lại nhìn đứa bên cạnh, rồi lại nhìn của mình.

- Ơ!

Sâu xanh gãi gãi đầu.

- Sò ry, tại lâu không biến thành người nên quên béng mất.

Hạc toi và trâu đực vội vã lấy tay che phần quan trọng trên cơ thể, tay còn lại lấy quần áo từ trong vòng cổ trữ vật mặc vào.

- Hê, có sao đâu! Anh gà đẹp trai dù không mặc gì vẫn đẹp trai như thường.

Gà Tinh nhún vai chẳng quan tâm.

- Mày hả bưởi!

Diễm đạp cho nó một phát.

- Có tin bà đây biến mày thành gà thái giám luôn không?

Con gà vội vã lấy tay che phần dưới cơ thể.

- Đừng nóng, đừng nóng, anh gà đẹp trai xin mặc đồ ngay và luôn đây!

Quần chúng xung quanh: "..."

Cùng lúc đó, một loạt thông báo của hệ thống vang lên.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 124 đến từ Long Vương."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 130 đến từ Long Bảo."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 131 đến từ Long Tâm."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 132 + 131 + 130 + 128..."

Diễm công chúa: "..."

Long Vương? Rồng à?

"Nó họ Long tên Vương, nhưng không phải rồng."

Hệ thống giải thích.

"Là con giun bảo vệ tầng năm của bí cảnh."

Diễm công chúa: "..."

Meo ơi, một con giun đã lấy họ Long lại còn đặt luôn tên Vương, lão già Long mà biết chuyện này chắc tức đến mức muốn đột tử!

Hệ thống: "..."

Bên kia, ba con linh thú ở tầng sáu, vừa ló đầu vào cửa xuống tầng hai liền bị mùi thịt nướng hấp dẫn. Cả ba hít hít mũi, lần theo mùi thịt toả ra chạy thẳng đến chỗ đóng quân của Diễm và bọn linh thú.

- Ôi chao, thơm quá, thơm quá!

Cá Hổ vọt tới cạnh con bò hai đầu vàng rộm, liên tục xuýt xoa.

- Meo ơi, còn có chuột nướng này! Món này chắc chắn là được chuẩn bị cho chị mèo xinh đẹp đây mà.

Mèo Hồng nhanh nhảu xí phần.

- Còn có thêm cả gà mập với lợn béo nữa này mấy đứa!

Nhím Sừng xoa xoa hai tay đầy hưng phấn.

Đám linh thú: "..."

Bốn lão khọm: "..."

Thật là mẹ nó, lại có thêm ba con quái thai muốn chiếm đoạt đồ ăn thần thánh của bọn lão!

Bốn lão khọm và đám linh thú nhìn nhau, cả bọn không ai bảo ai cùng vọt tới bảo vệ đồ ăn.

- Ơ, làm cái gì đấy?

Cá Hổ chớp chớp đôi mắt lồi như ốc nhồi.

- Làm làm cái bép ấy!

Sâu xanh loi choi hung hăng xông lên.

- Ô thằng nhóc này, chưa cả to bằng một sợi lông của anh mày mà cũng hổ báo nhở.

Nhím Sừng nhìn sâu xanh cười đểu.

Sâu xanh: "..."

Quần chúng xung quanh : "Ha hả."

Diễm đứng trên Phượng Linh ló đầu xuống nhìn ba con thần kinh mới đến.

Một con là cá nhưng lại không giống cá. Làn da của nó xanh như nhái bén, hai cái răng nanh to tướng thò ra khỏi miệng, thân thể cồng kềnh cũng giống thân cá, có đuôi có vảy, nhưng chỗ vốn nên là vây cá lại thò ra hai cái tay, hai bên đuôi cũng mọc thêm hai cái chân.

Chẳng lẽ là người cá phiên bản lỗi?

Con mèo bên cạnh còn quá đáng hơn, cả người hồng rừng rực, trên đầu mọc thêm hai sừng thô to hình lưỡi liềm, tai có bốn cái, đuôi thì có hẳn chín cái!

Meo ơi, không lẽ con này là do hồ ly chín đuôi lai giống với trâu đồng đẻ ra à?

Liếc mắt sang con nhím, con này trông bình thường nhất bọn.

Cả người đầy gai vốn là đặc trưng của nhím, con nhím này cũng thế. Nhưng gai của nhím bình thường màu đen, của con thần kinh này lại cái đỏ cái xanh, không những thế, cái nào cái nấy to bằng hẳn một người trưởng thành. Hai bàn tay mười ngón dài ngoàng như đười ươi, mũi thì na ná giống mũi lợn, hai mắt đỏ ngầu như bọn dơi hút máu.

Mẹ nó, nhìn đi nhìn lại cũng chẳng thấy nó bình thường hơn hai con kia xíu nào.

Bên dưới, sâu xanh bị nhím Sừng mỉa mai, nó lập tức biến trở lại hình dáng vốn có của mình. Nhưng nó quên mất là chỗ nó đang đứng khoảng đất còn trống quá nhỏ, cơ thể khổng lồ của nó bị bọn linh thú hai bên ép cho biến dạng.

- Này... này! Bọn bay lùi lại một chút cho ông thở với nào!

Sâu xanh ú ớ kêu lên.

- Ha hả.

Cá Hổ ôm bụng cười.

- Con sâu bọ lẹt kia đang diễn xiếc đấy à bọn bay?

Sâu bọ lẹt: "..."

Gà Tinh, hạc toi và trâu đực tận mắt thấy thảm cảnh của con sâu, chúng nó cũng không dại mà biến lớn trở lại vào lúc này.

- Nhiều lời với chúng nó làm cái vẹo gì!

Lão Tùng bực mình gào lên.

- Mau mau khiêng thịt nướng thần thánh qua bên kia đánh chén, xem chúng nó làm gì được nhau!

Bốn lão khọm dẫn đầu chạy tới ôm chuột nướng về bản.

Thằng nhóc gà Tinh loi choi chạy về phía con bò nướng, nó dùng một tay nhấc con bò lên, rồi chạy vèo bám theo bốn lão.

Đám linh thú còn lại cũng tản ra, mang hết bò, gà, lợn, chuột đang treo trên bếp về khu vực an toàn.

- Ế, này này...

Ba con quái thai gọi với theo, nhưng chẳng có con linh thú nào để ý đến chúng nó, bốn lão khọm thì lại càng không.

Diễm thấy tiệc vui đã tàn, cô mang theo Phượng Linh bay về chuẩn bị đánh chén.

Ba con linh thú: "..."

- Đợi anh cá đây đã nào!

Cá Hổ nhanh chân vọt theo.

- Cả chị mèo và anh nhím nữa chứ!

Hai con còn lại cũng gào lên, huỳnh huỵch chạy đến.

- Lại chuyện gì nữa?

Hạc toi quay đầu nhìn ba con linh thú, chanh chua hỏi.

- Đừng nói bọn bay cũng muốn chia phần đấy nhá!

Nhím Sừng gật đầu lia lịa.

- Đúng, đúng! Bọn này là người có văn hoá, đương nhiên là muốn chia phần chứ đâu muốn cướp giật.

Ý con nhím muốn nói là không chia cho thì nó cướp, nhưng hạc toi lại là con óc tôm, nói chuyện cong quẹo với nó thà nói với đầu gối còn hơn.

- Muốn chia phần thì mau giao khế ước ra.

Hạc toi hất mặt dạy bảo.

- Gì?

Ba con sửng sốt.

- Khế ước á? Khế ước với ai?

Mèo Hồng khó hiểu.

- Với chị mày đây chứ còn ai nữa!

Diễm thấy đến lượt mình lên sàn liền hí hửng vọt tới.

- Ngươi? Trúc cơ đỉnh phong? Ha hả.

Nhím sừng chỉ vào cô cười như bệnh thần kinh.

- Ờ, thì sao?

Cô hí mắt.

- Không phục à? Không phục thì biến!

Ba con linh thú: "..."

- Quái vật, mau phát bia nào nào nào!

- Con nhóc, đồ nhắm xong rồi, mau phát đồ uống nào nào nào!

Bốn lão khọm và đám linh thú đồng thanh gào tướng lên.

Diễm công chúa: "..."

Mẹ nó, chỉ có ăn với uống là không ai bằng!

Thấy cô định bay đi, cá Hổ vội vàng nói:

- Nếu ngươi chia đồ ăn cho bọn ta, bọn ta sẽ dẫn các ngươi lên tầng sáu.

Diễm quay đầu nhìn nó hóm hỉnh.

- Cũng trẩu nhỉ, nhưng khỏi, bà đây tự bò lên được.

Nói rồi cô bay về phía đám người, thú, đang nhốn nháo phía trước.

- Lũ đần độn!

Hạc toi chửi xéo một câu, rồi vội vã bám theo phía sau cô.

Ba con linh thú: "..."

Bạn đang đọc Thần Tiên Cũng Phải Sợ sáng tác bởi Anhglennemeier
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhglennemeier
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.