Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại náo dị giới (6)

Tiểu thuyết gốc · 1710 chữ

Chương 15: Đại náo dị giới (6)

Nhìn bọn người lúc trước còn hung hăng muốn cho cô biết thế nào là sống không bằng chết, bây giờ lại nháo nhào rủ nhau tháo chạy về phía Duyệt Cổ bí cảnh như chó cúp đuôi.

Cô nhướn mày gọi với theo:

- Từ từ đã nào, các ngươi còn chưa nộp tinh hạch cho bà đây mà đã đòi chạy à? Đâu có ngon ăn như thế!

Nói rồi cô quăng Phượng Linh lên không trung, trong nháy mắt sợi lông chỉ to hơn nắm tay một chút biến thành lớn như một chiếc thuyền khổng lồ. Nhún mình nhảy lên ngồi trên nó, cô vọt theo đám người phía trước.

Đám linh thú cũng nhanh nhẹn, con bay con chạy bám sát phía sau cô.

- Chạy đâu cho thoát lũ đần hai chân kia ơi!

Hạc toi hưng phấn quang quoác kêu lên.

- Ông đây sắp đuổi kịp chúng mày rồi lũ hai chân đần độn kia à!

Con sâu hét lên bè theo con hạc.

- À hú...

Đám linh thú bắt chước tiếng sói, hú lên ầm ĩ phụ hoạ.

Diễm công chúa: "..."

Hắc Dực: "..."

Hệ thống: "..."

"Ký chủ, cái thứ cô đang ngồi lên là cái quỷ gì thế?"

Từ lúc nhìn thấy cô cầm cọng lông kia tung hoành trong đám cao thủ hơn hẳn cô mấy cấp, nó đã hoàn toàn bùng nổ. Nhịn mãi đến bây giờ mới ló mặt ra hỏi, lại nhận được câu trả lời làm nó tức hộc máu.

- Mi đoán đi.

Cô nói như đánh đố.

Hệ thống: "..."

Nhóm cao thủ từ Duyệt Cổ bí cảnh bay ra mới được nửa đường đã gặp phải cảnh khiến bọn họ sốc đến tận óc, một người ngồi trên pháp bảo lạ hoắc màu đỏ rực, dẫn đầu đám linh thú khổng lồ đang truy đuổi đám kết đan và nguyên anh.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 178 đến từ Tĩnh Lạp."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 175 đến từ Hoàng Duẩn."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 180 đến từ Lê Bình."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 176 + 179 + 181 + 175..."

- Chuyện quỷ gì đang diễn ra thế này?

Một lão già đưa tay lên dụi mắt khó tin.

- Ông trời ơi, con ngựa kia là linh thú cấp bán thần!

Một lão khác hét toáng lên, như sợ mình nói quá bé người khác không nghe thấy.

Bọn người đang chạy chối chết thấy nhóm cao thủ vừa tới chỉ đứng đực mặt ra, liền cuống cuồng kêu cứu:

- Sư tổ cứu con với!

- Sư phụ mau cứu đệ tử!

- Sư bá cứu con!

Vô số tiếng thét cứu mạng vang lên khiến xung quanh đã loạn càng thêm loạn.

Như Nguyệt mím chặt môi, huy động pháp bảo bay về phía trước với vận tốc nhanh nhất có thể. Cô ta hiện tại thân cô thế cô, nếu bây giờ còn ẩn dấu thực lực thì xác định là đi chầu Diêm Vương lần nữa.

Tố Vân và Vũ Phong thì ngược lại, bọn họ là người của hai gia tộc lớn nên không kiêng dè gì, trực tiếp tăng tốc bay về phía quân cứu viện.

Diễm hí mắt nhìn đám người mới đến, cô ra hiệu cho đám linh thú dừng lại.

Biết đã tạm thời thoát thân, đám người bị truy đuổi thở phào nhẹ nhõm, huy động pháp bảo hạ xuống bên dưới.

Vài kẻ tu vi thấp trực tiếp ngã ngồi trên mắt đất thở hổn hà hổn hển, những tu vi cao hơn thì mặt mày tái nhợt, tìm một góc yên tĩnh điều tức linh lực đang chạy tán loạn trong cơ thể.

Lão Nghiễm là kẻ bị tổn hại ít nhất trong trận chiến, nhưng lại bị một con nhóc trúc cơ đánh cho chạy té khói, e là từ hôm nay trở đi lão sẽ trở thành trò cười cho cả đại lục.

Lão xiết chặt mười ngón tay, phát thệ trong lòng, bằng mọi cách lão nhất định sẽ tự tay mình lấy mạng của con ranh kia.

Sau khi bụi đất do màn truy đuổi gây ra lắng xuống, toàn cảnh Duyệt Cổ Hoàng thành hiện ra một cách sắc nét.

Một nơi vốn nổi tiếng phồn hoa bậc nhất Thiên Nguyên đại lục, hiện tại đã trở thành đống đổ nát tan hoang, những căn nhà cao lớn bị thân thể khổng lồ của đám linh thú san bằng thành bình địa.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 181 đến từ Tĩnh Lạp."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 182 đến từ Hoàng Duẩn.”

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 183 đến từ Lê Bình."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 183 + 182 + 182 +180 + 185..."

- Rốt cuộc là đã có chuyện gì sảy ra? Tại sao chưa đến một ngày mà Hoàng thành lại trở nên hỗn loạn như thế này?

Lão già gầy như que củi gầm lên giận dữ.

Lão Nghiễm vội vã lên tiếng thuật lại mọi chuyện từ đầu đến cuối, tất nhiên lão cũng không quên thêm mắm dặm muối khiến câu chuyện càng thêm đặc sắc.

Nghe lão nói xong, lão già kia cùng đồng bọn đến cùng tức muốn nổ phổi.

Chỉ là một con ranh còn chưa hỉ mũi sạch mà cũng dám coi trời bằng vung. Tu vi còn chẳng bằng hạt cát mà đã dám ngông cuồng hống hách như vậy. Lão quyết định hôm nay đại khai sát giới, thay trời hành đạo.

Diễm vừa ngồi xổm ăn mứt quất, vừa hí hửng quan sát sắc mặt lúc đỏ lúc trắng của mấy lão già kia. Đám yêu thú còn quá đáng hơn, vừa ăn vừa bình luận:

- Hạc toi, ngươi nói xem lão hai chân trông giống như khúc xương chó kia, có phải bị bỏ đói quá lâu rồi không?

Hạc toi thật thà nhìn lão già một lượt rồi gật gù nhận xét:

- Chắc lão bị bỏ đói vài năm rồi, thế mà mẹ nó vẫn còn chưa thăng! Đúng là còn trẩu hơn cả quái vật!

Diễm công chúa: "..."

Mấy con dở này!

- Ngươi có tính toán gì không?

Con ngựa đặt mông ngồi xuống cạnh cô, lơ đãng hỏi.

- Bên kia có một tên hoá thần kỳ sơ cấp.

Giọng nó mang theo chút bất an.

Diễm nhún nhún vai.

- Thì sao, ngươi sợ lão khọm đấy à?

Hắc Dực: "..."

Mẹ nó, có thể nói chuyện bình thường được không hả?

- Ý ta muốn hỏi là ngươi có nắm chắc phần thắng không?

Nó uyển chuyển nói ra khúc mắc trong lòng. Diễm cười khì.

- Yên tâm! Bà đây mà ra tay là tất cả đều bay hết!

Hắc Dực: "..."

Đám linh thú: "À hú..."

Hệ thống: "..."

Lão khọm Lạp, cũng chính là lão hai chân trông giống như khúc xương chó trong mồm con sâu, bước phía trước vài bước, dùng giọng nói chứa linh lực hùng hậu quát lên:

- Lũ súc sinh kia, nếu hôm nay các ngươi dơ tay chịu trói lão đây sẽ cho các ngươi được chết toàn thây, còn nếu không hậu quả các ngươi tự gánh chịu!

Một luồng linh lực khổng lồ theo sóng âm công kích thẳng về phía Diễm và đám linh thú, những con cấp sáu cấp bảy trực tiếp bị hất văng về phía sau, cấp tám cấp chín thì miễn cưỡng đứng vững, nhưng cũng bị thương không nhẹ. Chỉ có cô, hai con sâu hạc và con ngựa là hoàn toàn lành lặn.

Tuy nói lũ thần kinh này đối với cô chỉ là khách qua đường, nhưng bọn chúng hiện tại là người phe mình, thế mà mẹ nó lão khọm kia lại dám ra tay với bọn nó ngay trước mặt cô.

Thần tiên có thể nhịn chứ bà đây không thể nhịn!

Móc ra một bình thần dược quăng cho con ngựa, cô nói:

- Đưa cho bọn nó ăn, trị thương.

Rồi cô nhắm mắt lại, tay cầm Phượng Linh đã thu nhỏ đưa lên trước mặt. Sau khoảng năm giây, hai mắt cô mở bừng ra, bàn tay cầm Phượng Linh di chuyển nhanh như chớp. Tay cô di đến đâu, nơi đó hiện ra một luồng sáng mỏng màu vàng kim chói loà.

- Ông trời ơi! Kia chính là cảnh giới lăng không vẽ phù trong truyền thuyết!

Có kẻ kinh hoàng gào lên, những kẻ còn lại cũng hoàn toàn khiếp sợ.

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 216 đến từ Tĩnh Lạp."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 218 đến từ Hoàng Duẩn."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 218 đến từ Lê Bình."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 220 đến từ Trình Tố Vân."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 219 đến từ Lãnh Như Nguyệt."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ + 219 đến từ Tần Vũ Phong."

"Hệ thống: Điểm số khiếp sợ... + 220 + 221 + 219 + 221..."

Trúc cơ đỉnh phong lại có thể lăng không vẽ phù! Nếu là lời truyền miệng bọn họ sẽ cười khẩy cho là chuyện viển vông, nhưng đây là tận mắt trông thấy thì làm gì có chuyện là giả được, lẽ nào con ranh kia ẩn dấu thực lực?

Cả đám bối rối, tự hỏi trong lòng.

Bọn người Như Nguyệt cũng hoàn toàn kinh sợ, nhất là cô ả Tố Vân. Bản lãnh của con hầu kia ra sao cô ta biết rất rõ, chắc chắn là nó đã gặp được cơ duyên nào đó trong rừng rậm Hắc Ám.

Ánh mắt cô ta loé lên sự ghen ghét và thù hận. Đợi bắt được con ranh kia, nhất định phải dùng mọi cực hình bắt nó khai ra tất cả, đương nhiên sau đó cô ta có thể học được cách lăng không vẽ phù mà mọi người vẫn luôn ao ước.

Nghĩ đến kế hoạch hoàn hảo của mình, cô ta hưng phấn tới mức muốn bay luôn lên trời.

Bạn đang đọc Thần Tiên Cũng Phải Sợ sáng tác bởi Anhglennemeier
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhglennemeier
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.