Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu yêu khuynh thành

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Trên đường nhỏ dẫn đến chính điện cung Tĩnh An, trồng bạt ngàn hoa đỗ quyên đỏ thẫm rực rỡ, Họa Y đang bước trên đường thì dừng lại miên man suy nghĩ, đôi tay trắng nõn như ngọc vừa nhẹ nhàng vuốt ve một bông đỗ quyên xinh đẹp, vừa nghiêng đầu nghi hoặc, suy nghĩ về những sự việc vừa trải qua. Những chuyện đó không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Họa Y nhớ lại, khi ở trong huyễn cảnh, nàng thấy Lãnh Nguyệt Hàn lén lút rời nhóm, nàng đi theo sau hắn, không biết từ lúc nào đã mơ màng bước vào kết giới phong ấn mãnh hổ. Tại sao Lãnh Nguyệt Hàn lúc đó lại nén nút rời nhóm? Bỗng một thân hình mền mại từ phía sau áp sát vào lưng nàng, Mẫn Nhu quàng tay về phía trước ôm lấy thân hình bé nhỏ của Họa Y, cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.

Mẫn Nhu vừa ôm Họa Y vừa hỏi:

Cô không sao chứ?

Họa Y tuy đã ngầm coi Mẫn Nhu là bằng hữu, từ sau khi nàng ấy dùng thân mình đỡ đòn cho nàng trong huyễn cảnh, nhưng nhất thời vẫn chưa quen với những hành động thân thiết như vậy, có chút gượng gạo nhưng nàng vẫn vui vẻ nói:

Ta không sao. Cô đừng lo.

Mẫn Nhu kéo Họa Y vừa đi vừa nói:

Nhanh lên, không chúng ta muộn bây giờ.

Trên đại điện Tĩnh An cung mười hai thí sinh đã vượt qua khảo hạch, sếp thành một hàng ngang ngay ngắn chính giữa. Phía trên điện, chiến thần Hạo Thiên gương mặt anh tuấn, đôi mi cong dài khẽ chớp, chàng ngồi trên ngai vàng đưa mắt nhìn xuống, phong thái uy nghiêm mang theo nét trầm lặng, lắng đọng ngàn vạn năm của một thượng cổ thần. Hai bên đứng hầu là các vị tiên quân của cung Tĩnh An, Lăng Nhất thượng tiên bước lên phía trước ba bước, mở cuốn lụa vàng thêu hình mây ngũ sắc tinh xảo, tuyên bố:

“ Mười người đã vượt qua khảo hạch được nhận làm để tử của Tĩnh An cung, từ nay về sau sẽ do Tĩnh An cung chỉ dạy, rèn luyện. Nhưng riêng trường hợp đặc biệt là Họa Y và Lãnh Nguyệt Hàn do bị ngất xỉu trong huyễn cảnh, nhưng vẫn thu thập được Sương Mai nên cần xem xét lại”.

Họa Y nghe đến đây đôi mắt long lanh của nàng thoáng động, hai chân dường như đứng không vững, bàn tay nắm chặt lại, ánh mắt không tự chủ liếc nhìn về phía Lãnh Nguyệt Hàn. Họa Y nét mặt hiện lên vài phần ngạc nhiên vì Lãnh Nguyệt Hàn lúc này lại rất bình thản khác hẳn với vẻ lo lắng của nàng. Họa Y đang hoang mang thì lại nghe Lăng Nhất tiên quân tuyên bố tiếp:

“Sau khi các trưởng lão bàn bạc cho phép hai người có thêm một cơ hội nữa nhưng cần vượt qua thêm một cửa ải mới chính thức được nhận làm đệ tử của Tĩnh An cung. Cửa ải cần vượt qua là phải thu phục yêu vật Kì Xoa Hải, nó đang quấy phá các linh hồn và địa tiên ở U Minh giới. Chuyến này nguy hiểm hai người phải chú ý an toàn. Nếu không thu phục được yêu vật hãy báo về Tĩnh An cung, Tĩnh An cung sẽ cho người đến ứng cứu”.

Lăng Nhất tiên quân vừa nói vừa nhìn về phía Họa Y và Lãnh Nguyệt Hàn. Hai người cùng chắp tay về phía trước ngực nhận lệnh nói:

Tiểu tiên tuân lệnh.

Bông mẫu đơn trước cửa Dung Lạc điện héo úa, tàn tạ đã rụng gần hết cánh hoa xuống gốc chỉ còn một cánh màu hồng tàn phai cố níu lấy nhị hoa lay động trong gió, dường như không trụ nổi cũng sắp rơi xuống đất. Họa Y ở trong phòng đang chuẩn bị hành trang thì Mẫn Nhu bước vào nói:

Chuyến này cô đi nhất định phải bình an quay về gặp ta đó.

Họa Y vừa gói tay nải lại vừa đáp:

Cô an tâm, ta không có đi một mình.

Mẫn Nhu cầm lấy tay Họa Y dịu dàng nói:

Ta biết cô đi cùng Lãnh Nguyệt Hàn. Nhưng ta cảm thấy tên đó không đáng tin chút nào. Hắn ta với cô không có ý tốt. Không hiểu sao ta lại có cảm giác bất an. Hay là để ta xin chiến thần cho ta đi cùng cô.

Họa Y phì cười nhìn nàng ta nói:

Trong huyễn cảnh là ai bảo vệ cho cô? Hãy nhớ lại đi.

Mẫn Nhu lườm Họa Y nói:

Nhớ phải cẩn thận, ta đợi cô về.

Họa Y ra đến cửa cung tĩnh thần thì thấy Diễm An cùng Lưu Linh và một vài đệ tử khác cũng đang tiễn Lãnh Nguyệt Hàn. Diễm An bước tới bên Họa Y nói:

Muội hãy bảo trọng.

Họa Y mỉm cười gật đầu đáp lại Diễm An rồi bước đến chỗ Lãnh Nguyệt Hàn cùng lên đường đi đến U Minh Giới.

Hai người đi gần đến địa phận giao nhau giữa U Minh giới và thiên giới thì Lãnh Nguyệt Hàn bỗng quay qua nói với Họa Y:

-Cô hãy đổi trang phục đi. U Minh giới là nơi thị phi, cô mặc như thế này sẽ thu hút những thứ không tốt. Đến lúc đó lại gây thêm rắc rối cho ta.

Họa Y ngước mắt lên nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, nàng khẽ nén tiếng thở dài, khóe môi hơi nhếch trong lời nói mang đầy sự chán ghét:

-Ta và ngươi tốt nhất hãy tách nhau ra làm việc. Ta tự có những việc riêng cần giải quyết. Ngươi cũng không cần thiết phải đi cùng khiến ta cảm thấy vướng bận.

Nói rồi nàng xoay người bỏ đi. Trước khi bước qua ranh giới nàng thay đổi bộ y phục đang mặc thành một bộ khác màu đen đã được chuẩn bị từ trước. Trên đầu cũng hóa phép mọc thêm một đôi tai cáo nhìn rất dễ thương, tự nhiên lại thêm vài phần thu hút, như vậy sẽ không ai nhận ra nàng là tiểu công chúa của thiên giới nữa.

U Minh giới không phân biệt ngày và đêm. Bầu trời luôn lấp lánh ánh sao lung linh. Nơi này tấp nập những tiểu yêu qua lại. Những tiểu yêu nơi đây linh lực thấp kém, tu vi còn yếu nên chưa thể hóa hình hoàn toàn, mà vẫn còn mang trên người đặc điểm nguyên bản của giống loài, có người vẫn còn đuôi hồ ly, có người thì vẫn còn tai gấu tùy vào linh lực mạnh yếu tu luyện được để biến hóa.

U Minh giới chia làm hai địa phận. Địa phận trong thành U Minh tấp nập yêu qua, kẻ lại, hai bên đường mở đủ các loại hàng quán, bán đủ các thứ trên trời dưới biển ở trong lục giới, kẻ mua người bán, sầm uất.

Bên cạnh những tòa tửu lâu đèn đuốc sáng trưng, đều có một hàng rào đỏ bao quanh loài hoa Bích Phù Dung xinh đẹp chỉ mọc ở U Minh giới. Những bông Bích Phù Dung màu xanh lam mỏng manh e ấp, cánh hoa phát quang lấp la lấp lánh. Phấn hoa lóng lánh ánh lam, từ từ theo những ngọn gió bay lên không trung, cùng ánh sao lung linh hòa và nhau, mặt trăng ở đây cũng vẻ yêu mị, mang màu tím khói khuất sau đám mây thoáng ẩn, thoáng hiện, càng làm cho nơi đây thêm lãng mạn đẹp đẽ bội phần, hơn cả những mỹ cảnh trên thiên giới, mê hoặc đến mức khiến thần tiên lỡ bước lạc tới đây cũng không muốn rời đi. Nơi này được mệnh danh là chốn thiên đường ăn chơi, hưởng lạc của lục giới.

Nếu như không phải đi đánh yêu vật thì có lẽ Họa Y lúc này cũng sẽ ung dung ngồi đây thưởng trà ngắm sao, nhưng nàng lại không thể có cái phúc phận đó. Họa Y rẽ vào bên đường tìm mua một ít bột ngũ sắc tím và một cái túi có hương của mùi cáo lông đỏ. Khi nàng đang lựa thêm đồ thì có hai người đi tới bên cạnh, hai người này trên mặt vẫn còn dâu dài, trên đầu đội mũ che đi đôi tai màu xám, dưới lớp áo thụng cái đuôi vẫn đang quẫy nhẹ.

Một trong hai tên đó giật lấy túi tiền của nàng chạy vào ngõ. tên còn lại hất đổ bàn chắn lại lối đi. Họa Y nhanh nhẹn lách người qua khe trống, đuổi theo hai tên đó vào trong một ngõ nhỏ.

Trên tòa tửu lâu, năm tầng, sáu mặt, sơn đỏ rực rỡ lồng vào nhau như những cánh hoa bỉ ngạn, các tầng lầu được xây dựng cách nhau giữa mỗi tầng đều có một khoảng trống để vũ cơ nhảy múa, người qua kẻ lại tấp nập. Giữa màn đêm u tối, tòa tửu lâu nhu một bông hoa bỉ ngạn rực rỡ, yêu kiều, ma mị nở giữa U Minh giới. Bỉ ngạn lâu đỏ rực, được chăn đèn lồng sáng trưng, lấp lánh. Trong một căn phòng được trang trí thanh nhã, một thiếu niên mái tóc đen dài, khuôn mặt tuấn mỹ đang ngồi dựa vào ghế, vừa ung dung thưởng trà vừa mê đắm ngắm nhìn vũ yêu xinh đẹp nhảy múa. Vũ yêu nhảy vũ khúc Nguyệt Ảnh ma mị, cuốn hút như muốn quyến rũ thiếu niên anh tuấn trước mặt, cánh cửa phòng mở ra, hai người đội mũ tiến vào, thì thầm vào tai thiếu niên nói:

-Thưa công tử, chủ nhân của ta đã tới.

Thiếu niên khoát tay ra hiệu cho đám vũ yêu lui xuống, lát sau một tiểu yêu có dung nhan dung động lòng người, đẩy cửa bước vào, đôi tai cáo trên đầu nàng khẽ chuyển động lên xuống càng làm tăng thêm vẻ kiều diễm bội phần. Tiểu yêu khuynh thành bước đến trước mặt thiếu niên anh tuấn cất giọng trong trẻo hỏi:

-Sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Ta phải lo đi diệt yêu vật không rảnh rỗi ở đây hầu ngươi thưởng trà, ngắm mỹ nhân.

Thiếu niên anh tuấn khẽ cười nói:

-Y Y sao ngươi lúc nào cũng nghĩ không tốt về ta như vậy? Ngươi xem ta mang gì đến cho ngươi?

Thiếu niên vừa nói vừa đưa mắt hướng về phía sau lưng, Họa Y nhìn theo thiếu niên ánh mắt hiện nên vài phần kinh ngạc. Ngồi phía sau thiếu niên là chú mèo lông trắng như cục bông, trên đầu có chữ vương nhỏ chính là Tiểu Bạch sủng vật của nàng. Tiểu Bạch giận dỗi, vênh mặt trách móc Họa Y:

-Ngươi nuốt lời, từ nay ta sẽ không tin ngươi nữa.

Họa Y thở dài thanh minh:

-Ta đi làm nhiệm vụ chứ có phải đi chơi đâu mà mang theo ngươi được.

Bạn đang đọc Thần Cửu Châu sáng tác bởi daoco
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daoco
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.