Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng hậu cô mẫu

Phiên bản Dịch · 958 chữ

**CHƯƠNG 16: HOÀNG HẬU CÔ MẪU

*Editor: Mạt Họa*

------

Được Lộng Ảnh đỡ đứng lên, nàng đấm chân mấy cái, phàn nàn nói: "Xem ra Hoàng hậu muốn trị tội ta, ôi... có người con dâu như ta khiến bà ấy mất thể diện trước mọi người."

Lộng Ảnh dìu nàng đi theo cung nữ dẫn đường, không nhanh không chậm nói "Bà ấy không những là Hoàng hậu, mà còn là cô cô của ngươi, sao có thể trị tội ngươi."

Lưu Ngọc Dao có chút kinh ngạc "Cô cô?"

Nghĩ một chút, Lộng Ảnh giữ chừng mực, nói cho nàng biết không ít chuyện quan trọng.

"Các đời Lưu gia cùng Lý gia đều có quan hệ thông gia với nhau, mãi cho đến khi Lưu gia giúp đỡ Lý gia đoạt được thiên hạ, thì có một quy cũ bất thành văn là mỗi đời Lưu gia đều phải có một nữ nhi gả cho người kế vị của hoàng thất."

"Hả? Vậy ban nãy chẳng phải là "gia gia' ta khấu đầu với nữ nhi của ông ấy sao? Thật buồn cười!" Lưu Ngọc Dao xém chút vỗ tay cười to.

Lộng Ảnh cắt ngang lời nàng, nói "Ở trong cung, nói sai một câu thì nên cẩn thận cái đầu của ngươi."

Lưu Ngọc Dao vội che miệng, Lộng Ảnh lại nói: "Hoàng hậu nương nương là quân, tướng gia là thần, lễ nghĩa quân thần cần phải tuân thủ nghiêm ngặt, cả ngươi nữa, sau này trước mặt người ngoài cũng không ít lần phải nhận quỳ bái của họ đâu."

"Ồ.." Lưu Ngọc Dao gật đầu bày tỏ đã hiểu rồi "Nhưng việc Lưu Ngọc Dao này gả cho Thái tử đâu liên quan gì đến Hoàng thượng, rõ ràng là do trời định mà."

Lộng Ảnh lại nói "Nói là do trời, chi bằng nói là do Hoàng hậu nương nương, nếu không chỉ bằng cái tiếng xấu chết danh của Thái tử, Hoàng thượng tuyệt đối sẽ không đem nữ tử tốt như tiểu thư gả cho Thái tử, nữ nhi thứ xuất của Lưu gia còn nhiều mà."

"Nói như vậy, Hoàng hậu nương nương cũng thật ưu ái nhi tử này nhỉ, không để hắn thua thiệt."

"Ngươi lại sao rồi, Thái tử không phải con ruột của Hoàng hậu nương nương, sinh mẫu của Thái tử là tiền hoàng hậu xuất thân nhà võ tướng, mười năm trước bệnh qua đời."

Lưu Ngọc Dao ho khan một tiếng, cười nói "Vậy cô cô làm kế mẫu cũng tốt quá nhỉ."

Lộng Ảnh không đáp lại nữa, không biết con cờ giả mạo này có thể dùng được bao lâu, có một số việc, nàng biết càng ít càng tốt.

Nếu để cho nàng ta biết, Hoàng hậu chỉ muốn lợi dung Lưu Ngọc Dao để giám thị Thái tử, thuận tiện lật đổ Thái tử, đưa nhi tử của mình lên thay, sợ rằng nàng ta lại cả kinh một trận.

Mà Thái tử cũng không phải kẻ ngu xuẩn đần độn, có lẽ hắn cũng biết âm mưu của Hoàng hậu, cho nên vào ngày đại hôn mới tìm mọi cách vũ nhục Thái tử phi, phá hủy danh tiếng của Lưu Ngọc Dao, cũng hủy luôn danh dự của mình.

Thật ra tất cả chuyện này, Hoàng hậu vẫn để yên mà nhìn, tự cấp cho mình hình tượng 'từ mẫu', lại khiến tiếng xấu vô đức của Thái tử tăng lên một bậc, sao lại không làm.

Cho nên khi bà ta thấy Lưu Ngọc Dao trong bộ dạng chật vật không chịu nổi bước vào sảnh Noãn Các, nụ cười trên mặt lại sâu thêm một tầng.

Được Lộng Ảnh chỉ điểm, Lưu Ngọc Dao vội vàng quỳ xuống, "Ngọc Dao thỉnh an cô mẫu, cô mẫu thiên tuế!"

Hoàng hậu ngồi ngay ngắn trên ghế phượng, liên tục ngoắc tay nói "Đã làm khổ Dao Nhi nhà ta rồi, nhanh đứng dậy, đến ngồi cạnh cô mẫu."

Lưu Ngọc Dao đứng lên, đi tới bên cạnh Hoàng hậu, cuối cùng ngồi xuống đệm ghế mềm mại tại đó, rốt cuộc cũng được thoải mái thở hổn hển.

Trong Noãn Các thoang thoảng mùi thơm, ngồi gần mới biết là từ trên người Hoàng hậu truyền đến.

Ban nãy trong Thanh Thái điện không nhìn, bây giờ nàng mới dám to gan nhìn kỹ bà ấy.

Hoàng hậu cũng chỉ là một phụ nhân trung niên được bảo dưỡng tốt, một thân mặc triều phục thêu phượng minh cửu thiên, cổ đeo một chuỗi hạt châu trong suốt như nước, tóc búi bảo tháp, trâm cài ngũ phượng triêu minh, mi cong má cao, quả nhiên là hoa phục nghiêm trang có khác.

Chỉ thấy nụ cười bà ta càng đậm, nắm lấy tay Lưu Ngọc Dao, không khỏi đau lòng "Chuyện hôm qua Bổn cung đều nghe thấy hết rồi, Dao Nhi có trách cô mẫu không?"

Lưu Ngọc Dao xém chút trợn trắng mắt lên, sao nàng có thể không trách, nếu không phải tại Hoàng hậu thì Lưu Ngọc Dao thật cũng không chết, mà Thường Lạc thì nàng vẫn ở ngoại ô làm sơn tặc, trải qua ngày tháng yên ổn không cần phải náo nhiệt như vầy.

Nhưng nàng bây giờ, thân mặc cẩm y hoa phục, trang điểm xinh đẹp sáng ngời ngồi ở nội cung, nếu thật sự dám nói ra lời đại nghịch bất đạo, vậy thì chờ nàng chính là đoạn đầu đài.

"Không trách!" Nhanh chóng nói ra hai chữ này, Lưu Ngọc Dao lại nói "Gả gà theo gà, gả chó theo chó! Có gì mà trách chứ!"

----

Hết chương 16

Bạn đang đọc Thái Tử Phi Giả Mạo của Thủy Sanh

Truyện Thái Tử Phi Giả Mạo tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meoluoi_yy0822
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 215

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.