Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 30

Phiên bản Dịch · 912 chữ

Sân bay quốc tế Incheon, Seoul, 7h pm!

Hàn Quốc...cuối cùng đã trở lại rồi, giây phút bước xuống máy bay trong lòng Yoseob bâng khuâng tràn đầy hoài niệm. Là bỡ ngỡ vui sướng khi được trở về mảnh đất chôn nhau cắt rốn, là bối rối vì sự hồi hương bất đắc dĩ, là hồi hộp cho viễn cảnh tương lai, là chút hi vọng mong manh cho tình yêu tan vỡ... Tiếng khóc thê lương 4năm trước vọng về, sự nhẫn tâm đối với bản thân, đối với Junhyung và cách cậu đặt dấu chấm hết cho tình yêu của cả hai, mãi mãi Yoseob không thể tha thứ cho bản thân mình thì sao có thể mong Junhyung tha thứ cho cậu... Đang mông lung trong mớ cảm xúc hỗn độn bỗng Yoseob rợn tóc gáy khi có hơi thở ẩm ướt lướt qua, đôi môi ai đó gần như chạm vào vành tai mẫn cảm:

"Cảm giác tốt chứ? Bắt đầu tận hưởng tháng ngày địa ngục đi" giọng nói trầm nghẽn khêu gợi. Yoseob theo quán tính quay ngoắt sang, môi cậu chạm vào má Junhyung, ánh mắt nguy hiểm loé lên làm cậu không khỏi run sợ dịch đầu ra xa nuốt ực nước bọt. Hắn đưa ngón cái mơn trớn nơi cậu vừa hôn qua, định nói gì đó thì Boyoung xuống đến nơi. Mọi người lần lượt ra khỏi cổng soát vé, Hyunseung cùng Kiwoon đứng tại khu phòng chờ VIP đợi sẵn.

Khi Yoseob ngượng ngùng không biết phải cư xử thế nào thì Dongwoon đột nhiên ôm chặt lấy cậu vỗ vai, giọng chân thành

"Câu nói này em đã để lỡ 4năm trước. Em tin hyung. Chào mừng trở lại" Kikwang không ghét Yoseob nhưng anh luôn đứng về phía hyung mình, chính anh cũng không hiểu tại sao Dongwoon lại tin Yoseob vô điều kiện như thế

"Cậu trông...khác quá, Seobie"

"À... Tôi...bình thường thôi" Yoseob lắc đầu, Kikwang dường như rất xa cách

Hyungseung luôn là chàng trai tâm lí nhất, đối với những chuyện chưa sáng tỏ anh tuyệt không bình luận nhưng thứ anh biết rõ chính là bạn anh còn yêu cậu nhóc này tha thiết. Hyunseung vỗ nhẹ mái đầu vàng óng

"Về là tốt rồi, đứa trẻ!"

Cả ba giờ mới để ý Gina đang bị Doojoon bám chặt, ai nấy phì cười lễ phép

"Noona! Wellcome!"

"Cũng trễ rồi, hẳn JOK đã thu xếp mọi thứ, Junhyung?"

"Này này Ginie sẽ ở chỗ tôi" Doojoon cắt ngang Hyunseung ngay lập tức bị phản đối

"Sao tôi phải ở nhà cậu, Doojoon-ssi"

"EM!!! Đừng ép anh dùng vũ lực Ginie" ánh mắt hung dữ làm Gina nín luôn câu sắp nói

"Được rồi chị sẽ ở khách phòng nhà Doojoon! Đây là cách duy nhất, mỗi người lùi 1bước nhé" Hyunseung nhìn tên bạn thân, ánh mắt nhíu lên đầy ẩn ý như kiểu:

"Biết điều thì ok, tôi đang giúp cậu đấy tên ngố"

"Yoseob thì sao?" Kikwang hỏi

"Seungie đưa Boyoung về hộ tôi. Tôi sắp xếp nơi ở cho cậu ta" Junhyung nhàn nhạt, 4năm qua hắn luôn nhờ vả tóc đỏ những chuyện của Boyoung khiến cô cảm thấy điều này như lẽ đương nhiên.


Trên chiếc Ferrari đỏ, Hyunseung chuyên chú nhìn đường

"Đi chơi vui chứ?"

"..."

"Lo lắng à?"

"Không phải việc của anh" Boyoung không sao giải thích được cảm giác này, thời gian cô bên cạnh Hyunseung còn nhiều hơn Junhyung, những điều anh nói luôn như nhìn thấu suy nghĩ, dụng tâm cô, nó làm cô khó chịu vô cùng. Nam nhân này thật sự hoàn mỹ đến nguy hiểm.

"Tôi cảm nhận được em đang run đấy." anh nhún vai

"Anh! Sao anh luôn thế hả?"

"Thế nào?"

"Anh ghét em?"

"Tôi không ghét em!"

"..."


Cùng lúc trên chiếc Ford bạc. Doojoon bắt điện thoại, giọng bối rối

"He ri? Anh vừa từ Luân Đôn về"

"..."

"MWO? Đang ở trước nhà anh á?" Gina cười nhợt nhạt, cô có thể đoán được ai đang gọi

"Doojoon-ssi, cậu nên giới thiệu tôi là chị họ hàng xa khi gặp cô ta"

"..."

Công tử đào hoa, anh chết chắc rồi!


Về phần Kiwoon trên chiếc Lexus đen.

"Anh từ bé đã luôn đứng về phía Hyungie hyung, giờ vẫn thế"

"Em ghen?"

"Không, đừng lạnh nhạt với Yoseob hyung"

"Mianhae, chỉ là...4năm qua Hyungie đã đau khổ như thế nào? Anh không..."

"Em hiểu, Kwangie, mianhae!" cậu nắm nhẹ tay Kikwang, thấy xin lỗi anh thật nhiều.


Cuối cùng, căng thẳng nhất vẫn là không khí trên chiếc BMW.

"Tôi...sẽ ở đâu? Kí túc xá công ty?"

"Câm miệng lại, ngồi yên" vừa nói xong Junhyung nhấn ga, xe lao vun vút làm Yoseob tái mặt sợ hãi siết chặt đệm ghế


Sau tiếng thắng gấp làm cả người đổ nhào về trước rồi dập mạnh ngược ra sau, Yoseob mở bừng mắt.

Mwo? Đây...chẳng phải biệt thự của hắn sao? Khoảng sân này, hồ nước này, cánh cửa, hành lang này...

"Anh..."

"Ra ngoài" Junhyung đóng rầm cửa xe sau câu nói khô khan, Yoseob bước theo sau. Khu biệt thự rộng lớn không bóng người dù rất sạch sẽ như luôn được dọn dẹp hàng ngày nhưng cảm giác lạnh lẽo quạnh hiu tràn ngập.

Qua dãy hành lang dài, hắn dừng lại trước căn phòng quen thuộc.

Lặng!

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.