Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 22.2

Phiên bản Dịch · 920 chữ

Bóng xe xa dần... Kikwang để chiếc Lexus đen lại cho Dongwoon và chở Junhuyng về, tình trạng này chắc chắn Junhuyng không thể cầm lái rồi.

Qua gương chiếu hậu, Kikwang đau lòng nhíu mi. Anh cậu ngồi đó, lặng yên nhìn bóng đêm trôi tuột ngoài cửa xe, mấy lọn tóc nâu đỏ phủ loà xoà che đi đôi mắt trĩu nặng. Ánh kim cương cô ngạo loé sáng nơi tai phải, ở giữa trái tim...có giọt mưa buồn quay về cố chủ."Vũ Lạc... Tâm Thuỷ"

Cùng lúc đó, tình hình bên xe Doojoon cũng không khá khẩm hơn. Cô gái của anh liên tục khóc từ khi lên xe, nhìn khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn đẫm lệ lòng đã rối càng thêm rối

"Ginie, thằng bé không sao mà. Em cứ khóc như thế, anh giảm thọ mất" Doojoon rên rỉ than vãn, 1tay giữ lái 1tay vòng qua vai kéo cô ngả nhẹ vào người. Mái tóc nâu dài trượt phủ trên vai, nước mắt đáng ghét lại trượt trên làn tóc.

"A~ em đang giết dần anh Ginie à, xờ thử xem, tim anh đang nứt ra đây này~"

"Hức... Ô...ô... Joonie, Seobie không phải người như thế, thằng bé đang gặp chuyện gì rồi... Ô...ô..." được người yêu vỗ về ngược lại Gina càng khóc dữ hơn. Doojoon bó tay rồi, ai bảo anh yêu cô gái nhỏ này quá làm chi. Người ghét con gái khóc lóc nỉ non, chỉ thích những ai ngoan ngoãn nghe lời như Yoon đại công tử bây giờ bị trừng phạt thật rồi. Thêm Junhuyng nữa, sao tất cả chuyện không may lại ập đến vào lúc người ta ngỡ mình đang trên đỉnh của hạnh phúc nhỉ... Cuộc sống công bằng với mỗi người sao, cho ta hạnh phúc đồng thời cũng bắt ta đánh đổi bằng nỗi đau, nhưng sao bạn anh phải chịu quá nhiều đau khổ trên chiếc cân lệch mang tên "định mệnh"...

Trở lại hiện trường tai nạn, tử thi của tài xế và Yong Man Huyk đã được chuyển đi, Dongwoon lại gần xác xe đã nguội, quan sát và cố gắng tái hiện lại những gì diễn ra sau khi xe lật, vết máu khô trên kính vỡ. Yoseob hẳn bị cào xước nhiều khi trườn ra ngoài. Nhưng chỉ cào xước hay chấn thương đầu mà vẫn đi được thì cớ nào lại không kéo Yong Man Huyk ra.

Đương nhiên kính xe vỡ nát đã đánh lừa giả định của Dongwoon, cậu không hay biết còn 2mảnh gâm sâu ở bụng và vai Yoseob. Thêm nữa Yoseob đã tốn quá nhiều thời gian cố kéo Yong Man Huyk ra mà không thể...

Vết máu trên đường, phải nhìn thật kĩ mới thấy vì xung quanh quá nhiều người, hỗn độn, bóng tối... Dongwoon nghi hoặc, theo ánh đèn pin, vệt máu kéo ra xa rồi vòng ngược lại một đoạn, Yoseob đã đi sao còn quay lại? Thấy tội lỗi sao? Chỗ này máu nhỏ giọt nhiều hơn, chồng lên nhau. Yoseob đã đứng đây, nhìn đám cháy.

"Chúa ơi, đừng nói với em huyng nhẫn tâm như thế..." Dongwoon nhìn sang ngang, lá cây dính máu, bề ngoài trông hệt một bụi rậm không thấy gì, thêm bóng tối phụ hoạ, nếu như không phải quá tinh tường, chắc đợi trời sáng cảnh sát mới tìm ra.

Chạm tay vào chất màu đỏ dính trên đầu ngọn cỏ, còn hơi ướt.

"Yoseob, huyng ở gần đây, lên tiếng đi, sao phải trốn tránh mọi người? Yoseob?" cậu cố gọi đồng thời gạt ra đám cây lá hỗn độn. Chuyện gì sẽ xảy ra? Dongwoon đang đứng đúng nơi Yoseob ngất xỉu,vậy...

Xoạc!!

"Không có gì, thật kì lạ, mình lầm sao?" cậu nhíu mày, vết máu đầy trên đám cỏ bị đè dập, trống không, không có ai...

RENG!!!

"Yeoboseo! Có chuyện gì vậy huyng?"

"..."

"MWO? Bác gái ngất xỉu á?"

"..."

"Được được, em về đó ngay!"

Yoseob không có ở đây, Dongwoon lao vội lên xe, chiếc Lexus phóng thẳng về biệt thự. Tình trạng ở đó giờ đang vô cùng hỗn độn!


Xe tiến vào khoảng sân rộng, ngoài chiếc BMW, Ferrari đỏ và Fork bạc còn thêm vài chiếc Inova đỗ cạnh.

Kikwang đứng trước bậc thềm đón Dongwoon.

"Vào đi em, mọi người đang lo"

"Chuyện gì? Bác gái thế nào rồi huyng?" Dongwoon vừa bước nhanh vừa hỏi.

"Bác gái đột ngột tăng huyết áp, may được cấp cứu kịp thời. Giờ thì ổn rồi, bác đang ngủ! Em tìm thấy gì không?"

"Em sẽ nói sau! Mwo? Sao có vẻ căng thẳng quá vậy?"

Huynseung bóp trán, mày mắt nhăn nhíu mệt mỏi. Doojoon và Gina giống đang xung đột, Gina không ngừng lắc đầu hất tay Doojoon khỏi vai mình

"Để em yên! Anh không tin em, hu...hu..."

"Junhuyng huyng.." tiếng "đâu" chưa thoát khỏi miệng đã nghe tiếng rầm rầm đổ vỡ trên lầu.

"Em bỏ lỡ chuyện gì?"

"Yoseob chưa về nhà. Junhuyng gọi thư kí của bác trai đến hỏi vài thứ... Chiều nay Yoseob đã giấu cậu ấy đi gặp bác trai và nhận vào tài khoản mình 100 triệu won. Sau khi nghe chuyện này, Junhuyng không nói không rằng nhốt mình trong phòng, đập phá đến tận giờ, không ai khuyên được" Huynseung bất lực ngồi xụp xuống ghế.

Dongwoon sửng sốt, Kikwang thở dài.Mọi thứ sao lại thế này....

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.