Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lại Làm dậy sóng

Tiểu thuyết gốc · 1967 chữ

Cuồng nộ với cuồng đao vừa ngã xuống tiếng hệ thống liền vang lên thông báo chiến tích của Lạc Bình.

Pằng!

“con móa nó, xong lên, nhanh chăng hắn...” nghe được tiếng nhắc nhở hệ thống phá gia công tử ở phía trên tỉnh lại đầu tiên, bắn một phát súng, hô lên với hai tên còn lại.

Còn lại là cuồng phá với cuồng đồ, cũng coi như chinh chiến nhiều trận, thoát khỏi sửng sờ, không nói gì liền một trước một sau, một thương một phủ tiến lên giáp công Lạc Bình.

“đã muộn...Lục thức: lướt gió – súng ngón tay” lạc Bình nhìn hết thẩy cũng cười cười đáp trả, cũng không vội xử lý tên bắn tỉa trước, mà tránh đường đạn, thân hình thoáng cái biến mất, xuát hiện lần nữa là phía sau của cuồng Phá đang cầm cự phủ, ngón tay lại lần nữa bắn ra, nhanh như chớp về phía cổ cuồng phá.

“ách ...”cuồng phá còn chưa hiểu chuyện gì, thì cảm thấy có gì có cắm vào cổ mình, ách một tiếng bỏ mình.

Tam sát!

Hệ thống nhắc nhở lại lần nữa vang lên lần nữa, chiến tích của lạc Bình lại lần nữa hiện lên.

“móa nó, tao liều mạng với mày...”còn lại cuồng phá, nhìn hết thảy trước mặt cũng mất hết tự tin, nhưng trương thường trong tay hắn vẫn liều mạng lao lên.

“ngươi đã không còn mạng để liều nữa...Lục thức: đá gió” Lạc bình cũng không nhì cuồng đồ mà nói một câu, thân người xoay một vòng làm một cú đá lái gió. Mà từ chân hắn một đạo phong nhận bay thẳng về phía cuồng đô, làm tên này chưa tới gần Lạc Bình đã đầu một nơi người một nẻo, chết không thể chết hơn.

Tứ sát!

Chưa đầy 5 giay sau lần thông báo trước, hệ thống nhắc nhở lại vang lên.

“còn ngươi thì sao, muốn như thế nào...”lạc Bình cũng không để ý hệ thống nhác nhở, mặt tùy ý nhìn về phía tên Công Tử Phá Gia, kẻ còn lại của phe địch.

“làm sao có thể, không có khả năng...”Phá Gia Công tử nhìn hết trước mắt, một phút trước, tụi kia còn uy phong vô hạn, vậy mà gặp tên này một phút còn chưa tới liền tất cả nằm sấp, cả hắn cũng khó toàn mạng, làm tinh thần hắn gần như điên lên không thể tin được.

“không gì là không thể, ngươi...CÚT xuống đây!” nhìn cái tên trước mặt như tam quam bị hủy, Lạc Bình cũng lười nói, mắt trợn lên nhìn thẳng về phía đó hô lên.

“Ách....” Phá Gia Công tử đang trong lúc tinh thần đang bị hỗn loạn không kiềm chế cảm xúc được thì cảm thấy có một luốn ý chí vô hình nào đó, tiến thẳng vào đàn áp hắn, như vua áp thần dân, bùm một tiếng, không cách nào chống đỡ được làm hắn thừ trên cao ngã xuống, mắt trợn trắng, miệng xùi bọt mét, chết thẳng cẳng.

Đồ Thần - Ngũ sát! Gan dạ! Thế như chẻ tre! Thế không thể đỡ! Thiên Hạ Vô Địch!

Đổi đỏ bị quét sạch - Phe xanh Win.

Liên tiếp những chiến tích, danh hiệu được hệ thống vang lên, như là một lời chức mừng trước chiến thắng của Lạc Bình.

Vì hắn một mình xông vào căn cứ địch, một địch năm, liên tiếp trảm năm người, còn trong thời ngăn ngắn nên mới có nhiều danh hiệu được hệ thống vang lên như vậy.

“rồi xong, thoát game ăn gì đi..tao đói...” Lạc Bình nhìn trận chiến kết thúc, cũng chẳng để ý mấy cái nhắc nhở, nhìn về phía Lâm phong cũng đang ngác mồm kêu len rồi thoát game.

“còn bà nó, mà ăn cái lòi gì mà mạnh vậy...mới có mấy năm” lâm phong nhìn cảnh trước mắt cũng một mặt không thể tin được, hắn cũng biết cái tên kia luôn có mấy cái chiêu không ai ngờ được, nhưng mấy năm trước thôi tên này còn là gà mờ, né đá do hắn ném còn bị ném cho sưng mặt, vậy mà giờ trong làn mưa đạn vẫn có thể thong dong giết địch, lúc trước hắn còn tin mình cũng có thể đuổi kịp tên này, nhưng giờ..con bà nó, anh đi xe đạp chú xe máy cứ đi trước.

“khốn nạn, lần sau có gì cũng không đánh trận chung với mày dù là địch hay phe mình, đánh với mày chỉ có thế bị hành hoặc một chút không gian thể hiện cũng không có.” Nhìn thấy Lạc Bình rời game, Lâm Phong nghĩ lại cả trận đấu mình chỉ đứng xem, hậm hực bỏ lại một câu, cũng rời game.

Lâm, Lạc rời game, nhưng những người đã theo dõi trận đấu này lại chưa thể rồi đi được, họ còn đang ngác mồm, há họng nhìn lại trận chiến này, một trận chiến cho là điên cuồng khó ai làm được.

“móa nó, ta XXX, ai nói cho ta đây là diễn cảnh dàn xếp đi...” cuối cùng cũng có tên chịu không được nhảy lên diễn đàn nói, làm nhiều nguời khác cũng tỉnh lại nhao nhao pm.

“diễn cái đầu ngươi, không thấy tổng bộ game lên thống báo hả, nếu là diễn cảnh mà không thông báo thì game này cũng chả còn hấp dẫn....”

“đậu đen nó, xông căn cứ, mưa đạn giết người, một câu nói làm kẻ địch mất hồn phách, tao hỏi còn ai, còn ai...”

“móa nó, cái này là gì, một mình ôm hết danh hiệu trong một trận đấu, ai có thể xứng, ai có thể xứng hơn đây....”

“Đồ Thần phát uy, một chiêu, một kẻ địch, dù nhiều hay ít 1 phút với anh là đủ, ai có thể làm được, ngoài Đồ Thần còn ai có thể..?”

“Im lặng im lặng để tao tuyên bố giờ con gà này sẽ là thần dân tin ngưỡng, thần phụng vì thần cao cả ‘Đồ Thần’”

“cầu đại thần, cầu phân tích hà...cho tụi này một cái giải thích hà, tụi này mù rồi không hiểu gì cả...” một tên người chơi thuộc phái lý luận lên tiếng kêu gào. Cứ như vậy có than thở, có kinh phục liên tục xuất hiện trên diễn đàn, mới đầu chỉ có vài người trực tiếp xem trận đấu, lác sau thì người truyền người, liên tục có người lên diễn đàn xem lại trận này, làm diễn đàn xém chút sập.

“khốn nạn, các ngươi là cái gì vậy không thể nhanh hơn sao” lúc này một tên trung niên gần bốn mươi mấy tuổi, quát mắng các nhân viên trước mặt.

Đây là một toàn nhà cao tầng ở thành Thăng Long, trung tâm Đông châu, đây cũng là tổng bộ game Anh Hùng Đại Chiến ở Đông châu, còn tên trung niên nhân kia là Trương Hùng, giám đốc giám sát ở tổng bộ game Đông châu.

“mẹ nó, ổn định lại diễn đàn chưa, phân tích cũng nhanh nhanh đưa ra đi...” Trương Hùng nói.

Đáng ra những việc này hắn cũng sẽ không tham gia, nhưng lúc nãy được cấp giới thông báo sô người onl quá cao làm diễn đàn sắp chịu không được, àm diễn đàn Anh Hùng Đại chiến luôn có những phương án dự phòng cho những lúc này, mà lúc này cũng bó tay, phải đi thông báo cho hắn, Trương Hùng liền biết có việc lớn làm người quan tâm tơi nổi mà hệ thống cũng không dự phòng trước được, cũng vội đi ra chỉ đạo nhân viên ổn định lại diễn đàn.

Sau khi ôn định tất cả, Trương hùng hỏi chuyện gì sảy ra, khi được nhân viên cho xem trận chiến của lạc Bình, thì đã hiểu tất cả, mà như vậy hắn cũng vội tăng năng xuất lên, vì hắn biết những nhân vật này thường làm danh thu game tăng lên, nên cũng hối thúc đội nhân viên đưa ra phân tích nhầm tăng thêm sức hút của của mọi người về sự kiện này.

“thưa giám đốc, diễn đàn đã được mở rộng, nhưng...nhưng phân tích tụi này còn chờ chút thời gian...”đội nhân viên cũng lên tiếng, nhưng nói tới phân tích thì lại ỉu xìu nói.

“còn chờ thời gian, chờ các ngươi thì còn bao người thèm để ý nữa, ta không biết các ngươi làm sao, nếu không ra phân tích tháng này lương bị trừ 1/3” nghe nhân viên nói, Trương Hùng nộ lên nói. Mấy tên nhân viên nghe nói vậy cũng một mặt nhăn nhó, nhưng không phản bác vì ai biểu thân là nhân viên.

“giám đốc, có người gọi nói....” một cô nhân viên bên tiếp tân lúc này chạy vào nói.

“gọi gọi cái gì...ai gọi?” đang tức giận mà lại có người lại gần Trương Hùng lớn giọng nói.

“là..là thiếu chủ nhà Ngô gia, Ngô Mạnh Quân gọi tới nói...”Bị nạt to tiếng, cô nhân viên một mặt ấm ức nhưng vẫn liên tiếng.

“Ngô gia, gia tộc được chơi lửa trong thập đại gia tộc....hắn nói gì?” Trương hùng còn định lớn tiếng, nhưng nghe nói tới Ngô gia thì liền hoàn hoãn lại, lên tiếng nói.

“Ngô công tử nói cần chung ta giúp sắp xếp một trận đánh với Đồ Thần, còn đưa cho chúng ta phân tích trận đánh của Đồ thần coi như lễ ra mắt.” cô nhân viên nói.

“hả? Ngô thiếu chủ đòi đánh một trận với Đồ Thần...haha ta còn xem thường sự kiện lần này...”Trương hùng nghe cô nhân viên nói, liền chà chà cằm nói: “nói vói hắn, bên này đồng ý, có thể sắp xếp một trận đấu với Đồ Thần, nhưng hỏi hắn có thể lấy trận chiến tuyên truyền không”

“dạ, giám đốc...”cô nhân viên nghe trương Hùng nói cũng gật đầu liên lạc bên Ngô gia, sau một lúc cất mấy nói lại với Trương Hùng: “giám đốc bên kia chấp nhận, chỉ cần có thể đánh một trận là được còn lại ta có thể toàn quyền, à băng phân tích cũng đã được gữi qua cho chúng ta”

“giám đốc, băng phân tích đã nhận được....”ngay sau cô nhân viên kia, một nhân viên khác lên tiếng xác nhận.

“tốt mau chỉnh sửa, đăng lên diễn đàn, à lấy tiêu đề ‘Huyết chiến thành danh, dũng mãnh Đồ Thần’, nhanh đi đừng để mọi người chờ” Trương hùng cũng khong nói nhiều nữa mà liền phân phó: “bên tiếp tân tìm cách liên lạc với Đồ Thần”

.........

“cậu chủ, phía bên công ty game đã đồng ý, chừng nào tên kia onl họ sẽ thông báo...” một tên trung niên nhìn thanh niên thân đầy lửa lên tiếng nói, tên thanh niên này cũng không ai khác chình là Ngô Mạnh Quân, thiếu chủ Ngô gia.

“được rồi....” Ngô Mạnh Quân nghe như vậy thì một mặt bĩnh tĩnh đáp lại, nhưng trong lòng thì đấu chí mười phần, vì sau trận đoàn chiến hắn đã coi trọng Đồ thần hơn.

“tiếp tục...không nghĩ nữa...” Mạnh Quân nói xung nhìn mấy thanh niên ngã trái ngã phải trên đất lại quát lên nói.

“A...lão đại, tha mạng hà, tụi này đã không thể chịu được...” nghe mạnh Quân nói, những tên thanh niên trên đất ể ải nói.

“nhanh lên...đừng nói nhiều..” Ngô Mạnh Quân cũng không để ý tới lời nói của mấy tên này, ngọn lữa trên thân cháy càng mạnh hơn, làm nhiệt độ trong phòng tăng nhanh chóng mặt.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 564

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.