Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồn như lời

Tiểu thuyết gốc · 1980 chữ

Trường THPT Long Quân, diễn đàn trường có bài viết tiêu đề: ‘Long tranh hổ đấu, lời thách thức vì hồng nhan’, với nội dung: ‘Trần Thiên Hạo đệ nhất nhân lớp 1, muốn nhà có nhà, muốn nhan trị có nhan trị chấp nhận thách đấu cá cược với nhân vật nổi tiếng gần đây, học sinh mới chuyển trường Lạc Bình, người cướp mất nụ hôn hoa khôi Huỳnh Tiên Như, nội dung cá cược càng kinh người, ai thắng sẽ có được mỹ nhân, kẻ thua cuộc phải im lặng ngấm nhìn.’

“thieeth hay giỡn, những việc như vậy không thể đùa được nha!”. Bài post vauwf đăng, liền có người phản hồi với vẻ mặt không thể tin được.

“đậu đen, đã nói chuyện này không thể đùa thì sao có thể là giả, lại nữa chuyện này dính tới Trần Thiên Hạo thì kẻ nào dám đăng bậy.” Lúc này cũng có thanh niên rãnh rỗi đáp lời ngay.

“đúng đúng, chuyện nay ta cũng có thể làm chứng vìvừa may ta cũng ở đó, lúc đó có thể nói đấu khí xung thiên,ánh mắt hai người toát lửa, ta nhìn mà người cũng thấy máu cũng nóng lên, may mà có Lâm Phong cao thủ số một lớp 5 ngăn cản nếu không cũng đã quyết đấu tại chỗ”. Một thanh niên có mặt lúc đó cũng nhảy ra lên tiếng, nhưng đã phần lời nó cũng thêm mắn thêm muối.

“đm, chuyện xảy ra lúc nào, tại sao ta một chút cũng không để có mặt đương trường, con dính dáng cả tiên điên Lâm Phong nữa, tiết tiết quá”. Người lúc đầu không tin, nhưng thấy có nhiều người làm chứng thì đã không còn nghi ngờ mà chỉ dậm chân đấm ngực vì không có mặt lúc đó.

“đừng huynh đệ, may mà ngươi không có mặt nếu không hậu quả rất nguyên trọng, lúc ta ở đó nhìn thấy Trần Thiên Hạo lệ khí tung hoành, Lạc Bình cương chí dũng mãnh, lại thêm Lâm Phong tà ý cả ba ngang tàng bức khí khắp thân, làm người xung quanh phải lui lại ba bốn mét người, tới giờ mà lòng ta còn có bống ma này”. Càng nhiều bình luận lại có nhiều anh hùng bàn phím xung trận với phong trảm tung hoành”

“đù móe, sao lúc nãy chỉ ghe nói Lâm Phong chỉ cản trận, sao cũng tham gia vào trận tranh giành này rồi?”

“haiz, người anh em lầu trên nói cũng có hơi quá, nhưng thật là cả ba lúc đó điều tham gia, Lâm Phong mới đầu định vì người làm ngơ đi, nhưng vì mỹ mạo của hoa khôi mà cũng không thể thoát khỏi, vì để có mỹ nhân hắn cũng bất chấp huynh đệ mà tham gia tranh giành”

“ta thiên, thật như vậy, vậy thì sắc đẹp của hoa khôi cũng quá nghịch thiên rồi, ta nghe nói Lâm Phong với Lạc Bình nhưng là anh em sinh tử hà, nhưng không ngờ vì người đẹp mà có thể trở mặt!”

“trở mặt thì như thế nào?, nếu có thể đánh mà có thể ôm mỹ nhân, thì dù anh em ruột ta cũng có thể âm!, nhưng đáng tiết ta không có thực lực để làm”

“móa, huynh đệ này trâu, nhưng có thể để người càng thêm thất vọng, vì ta nghe nói đệ nhất cao thủ các lớp biết cuộc cá cược này cũng đã nhao nhao, nhất là hai tên lớp 2 và 4 đã lên tiếng nhất quyết tham gia rồi đánh bại Lạc Bình”

“đậu đen, chuyện càng lúc càng lớn rồi, có thể nói đây là ‘đại hội tranh hoa khôi lun rồi”

“nói vậy chứ, ai biết Huynh Tiên Như có động ý không ?”

“cần gì quan tâm nó lớn hay nhỏ, có đồng ý hay không, chỉ cần có chuyện để xem là hay rồi, với lại có nhiều người vì mình tranh đấu như vậy, thì ta mà là con gái cũng chọn đồng ý”

“đúng đúng, thật là hâm mộ Huyền Tiên Như mà, có thể làm người khác mà huynh đệ tương tàn, thiên tài tàn sát nhau, thì còn ỳ mà không đồng ý” Còn đây là một nữ sinh theo chủ nghĩ lãng mạn lên tiếng.

Cứ như thể tin đồn lan càng ngày càng nhanh, càng lan càng bị biến chất, từ tranh chấp nhỏ, thành tranh đoạt nữ nhân, tiếp lại thành huynh đệ tương tàn, cuối cùng thiên tài tàn xát, cứ như vậy không có một chút kiểm soát tin đồn truyên vào tai tất cả mọi người, mà mỗi người lại khác nhau.

......

Mà lúc này, trên đường đến lớp học của mình, Lạc Bình và Lâm Phong thấy đủ ánh mắt của mọi người như nhìn mình thêm vài lần, nhưng khi quay đầu lại thì mọi ánh mắt biến mất thay vào đó là các lời xì xầm.

“way way , kia không phải Lạc Bình với lâm Phong sao, lúc trước không phải nói hai tên này phải đã trở mặt thành thù sao giờ lại đi chung”. Một trong số những lời nói những bàn tán lọt vào tai hai người.

“chuyện này là thật, hai tên này lúc trước là anh em sinh tử, nhưng vì Huỳnh Tiên Như mà sáng nay đã trở mặt đấu trên ‘đại hội võ thuật’, để tranh giành mỹ nhân. Không tin lên diễn đàn có nhiều người có thể làm chứng.”

“vậy ngươi nói xem, tại sao lúc này họ lại cùng nhau, nếu có xung đột mà có thể như vầy thật khó tin”

“thằng khùng, để tao cho mày biết đây là kế hoảng binh, mới đầu tỏa ra thân thiện sau đó lại thời khắc bùng nổ, thì mới có hiệu quả.”

“hèn chi, giờ tao mới hiểu được, từ việc này cũng có thể nhìn ra các nhân vât đứng đầu các lớp khác cũng im lặng là vì cái này!”. một học sinh vỗ đui đã hiểu.

“móa ta....ta XXX cả nhà nó”

Vừa nghe xong mấy lời bàn tán Lâm Phong nhịn khong được lên diễn đàn nhìn thử, vừa nhìn liền bạo tục. Cái này, cái này là cho móa tên này đồn....chì là việc hắn đứng ra giúp huynh đệ mình kiếm cái cớ tán bé gái, vậy mà lại thành việc hắn vì sắc đẹp mà huynh đệ tương tàn, lại thêm có thêm cái tên dịch vật nào lại biến điệu nói luôn người đệ nhất ‘đại họi võ thuât’ có thể có được sự đồng ý của mỹ nhân, càng phun máu là cái lũ bựa nhân kia lại tin, thiên tài cá lớp từ 1 đến 6 đều nhao nhao lên tiếng. Từ đó việc kiếm cớ tán bé gái cho tên anh em này của mình liền biến chất.

“ sao thế? Việc này gây ra gì lớn à?’. Lạc Bình cũng lên diễn đàn nhìn xem, nhưng với chỉ số EQ thấp chủng của hắn không hiểu được hậu quả việc này.

“không lớn mới lạ, mày còn không biết độ ưu thích của lớp trưởng, dù không có gia thế, nhưng sắt đẹp có thể nói trong các trường TH của thành PHú Khánh đứng hàng đầu trong bảng xếp hạng, lại thêm tại năng xuất chúng , cổ không mạnh về võ đạo nhưng cô ấy đi biên chỉ huy và hộ trợ được trường Đào tạo Anh Hùng lên tiếng khen gợi, những việc này làm cho cô gái đó có thể nói đi đâu cũng có người yếu thích.” Lâm phong vừa đi vừa lên tiếng nói, diễn tả người con gái được yêu mộ khắp nơi: “vậy nên cái tin đồn tao lao này mà có người tin tưởng, thì dùng không cần ngoài trường mà chỉ ở trong trường tham gia ccunxg đã có thể nhổ bãi nước bọt nhấn chìm mày...”

“móa, lớp trướng giỏi như vậy...”nghe Lâm Phong nói, Lạc bình hâm mộ, không phải về độ nổi tiếng mà là cái kiến thức được các trường Đào Tạo Anh Hùng khen gợi, có lời khen gợi này thì ngoài bên chiến đấu các ban khác có thể chỉ cần chút cố gắn nhỏ là có thể đậu trường ĐTAH(đạo tạo anh hùng), còn về chuyện này thì hắn lại hờ hắn trả lời: “còn mấy tên này thì...kệ chúng cùng lên tao cũng chấp hai tai, lên bao nhiêu đập bấy nhiều, chuyện nhỏ”

“Tiều lạc tử mày...trâu...” nhìn thằng bạn mình nói như mọi chuyện như quả nhỏ, không quan tâm, Lâm Phong cảm thấy một muốn một lão huyết phun ra.

Chuyện nhỏ! Nhỏ cái đầu mày! Vì mày mà tao sắp ra cái cuộc này, nếu chỉ có mày với Trần Thiên Hạo dù lớp trưởng có phát hiện thì cũng có thể sẳn đó nói lên mày quá yêu cô ấy phải làm vậy mới thể hiện được tạo cớ để tán tỉnh, nhưng giờ lại lan sang toàn trường, cộng thêm cái tin đôn như lời có thể vô địch ‘đại hội võ thuât’ là có thể được có cô ấy, nếu lớp trưởng mà phát hiện chuyện xảy ra là do tên này, thì nếu không một đao chặn chết chờ làm gì có việc tán tỉnh trong này. Hàiz ....Lâm phong phải lắc đầu thở dai.

“ Roẹt...đại lưu manh ..đi chết đi”

Chuyện xảy ra con hơn cả dự đoán của lâm phong. Chỉ thấy hai người mở cửa song song bước vào, thì một giọng nói phẫn nộ khó có thể kèm nén vang lên thêm vào là một con tay dài đẹp vang thẳng tới mặt vừa nhanh vừa chuẩn vể phía Lạc Bình. Vì quá nhanh quá bất ngờ, nên khó có thể tránh đỡ nên đi sau tiếng phân nộ là một tiếng ‘chát’ âm thanh cái tát, kèm theo là một tiếng kêu thể hiện sự ngạc nhiên, sửng sờ, khó có thể tin vì không không ăn tát.

Người đánh cái tát này đúng là Huỳnh tiên Như trong lúc phẩn nộ mà bùng phát có thể nói là như vược cấp khiêu chiến đánh về phía Lạc Bình. Nhưng cái tiếng kêu sửng sờ và cái đích đến của cái tát lại là về phía lâm Phong, còn lạc Bình thì ở một bên mở to mặt trừng trừng nhìn ở bên cạnh.

“ta làm nên tội tình gì à?” Lâm Phong một mặt ủy khuất, con mắt như muốn ngận nước. Cái quái gì vậy? Đang lo cho cái tên giỏi tinh anh, nhưng lanh chanh trong tình cảm bạn của mình có thể bị MM lớp trưởng truy sát không, nhưng mới vào cửa hồn còn chưa kịp bước vào không khong một cái tát muốn sml thì làm sao không ủy khuất.

“đến cùng là cô làm cái gì vậy?” Lạc Bình nhìn vẻ mặt ủy khuất của Lâm Phong, Lạc Bình làm vẻ mặt xin lỗi, lại nhìn về phía Tiên Như cổ quái hỏi.

Việc hắn để cho này không thể trách hắn, không cũng không phải cố ý để cho Lâm Phong chịu dùm một cái tát, àm đây là thứ hắn đã có được trong mấy năm luyện tập, một phản ứng thần thánh, vừa đứng trước cửa hắn ddax cảm thấy có gì không đúng rồi, mở cửa ra laaij là một đòn tập kích, hắn cũng khoog phải tránh né mà là hành động vô điều kiện của cơ thẻ hắn, nen chỉ có thể ủy khuất cho Lâm phong đi ngang hắn nhưng lại không có cái phản ứng để tránh né nên chỉ có thể ắn tát thay cơm.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt đọc 1006

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.