Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dừng Lại Hay Tiếp Tục Kiên Trì

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Chương 24: Dừng Lại Hay Tiếp Tục Kiên Trì

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Rốt cục, Alan đi tới bờ sông rồi đâm đầu vào trong sông điên cuồng uống như sắp chết khát. Mao cười gằn đặt điểm ngắm (十) vào đầu Alan. Hắn thở sâu, ngón tay vững vàng bắt đầu đè cò súng xuống.

Ngay tại lúc hắn muốn xạ kích, Alan giống một con hươu cảnh giác ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Mao đang ngắm bắn

- Móa nó, phát hiện ra ta rồi.

Mao không rảnh để do dự, lập tức bóp cò súng.

Nhưng ngay tại lúc đó Alan đã nhảy dựng lên khiến đạn bắn vào trên mặt sông.

Alan liền xoay người chạy, Mao lập tức điều chỉnh đường đạn, lại bắn ra một phát.

Lúc này, Alan vừa vặn chạy vào trong rừng cây, cũng không biết có bắn trúng hay không.

Mao từ trên cây nhảy xuống, cõng súng chạy tới bờ sông, tiến vào chỗ Alan vừa nhảy xuống. Chạy chưa tới mấy bước liền phát hiện một dấu bàn tay đẫm máu, trên các mảnh lá rơi rụng trên mặt đất có chảy xuống một vòi máu tươi.

Mao mỉm cười, hắn biết Alan đã bị thương.

Đây chính là một cơ hội tốt không thể bỏ qua.

Hắn liền cõng theo súng đi theo vết máu xâm nhập vào rừng cây.

Cùng lúc đó, một góc nào đó trong núi, Mễ Linh ngẩng đầu bởi hai tiếng súng nơi xa, nàng nhìn rõ phương hướng rồi đi tới đó.

Sau nửa giờ Mao ngồi xổm xuống một đám cỏ. Cách đó không xa, ở bên trái một khối núi đá hắn thấy được một bộ doanh phục màu xanh lá mạ. Doanh phục đột nhiên cử động, rút vào đằng sau tảng đá.

Alan đang trốn ở sau đá, Mao thầm hiểu điều này. Từ những gì nhìn suốt quá trình truy đuổi, hắn thấy vết máu dần dần nhiều, xem ra phát súng thứ hai đã bắn trúng vào Alan khiến hắn bị thương không nhẹ.

Mao nhịn không được muốn huýt sáo, Alan sẽ trốn không thoát. Hắn tin tưởng điểm này, nếu như dựa theo sự chỉ đạo của huấn luyện viên, như vậy hẳn là hắn nên ẩn thân trốn ở một nơi gần đó chờ Alan ra, sau đó dùng súng lấy mạng hắn.

Nhưng Mao không có tâm tư chờ đợi, hắn thấy Bạch Mao tiểu tử chỉ còn nửa cái mạng thì còn có thể làm được những thứ gì chứ?

Hắn từ bụi cây đi ra, nhưng không có vội vàng chạy lên phía trước. Mặt đất đầy lá rụng, nếu chạy thì sẽ phát ra âm thanh.

Mao đi rất chậm, cũng rất nhẹ. Chỉ với khoảng cách mấy chục mét mà mất 10 phút.

Khi hắn lặng yên giẫm lên nham thạch, Mao đã thấy nữ thần chiến thắng nhìn về mình mỉm cười.

- Ngươi nhất định phải chết Alan à. Hắn thầm nghĩ, sau đó bước một bước leo lên núi đá, đè họng súng xuống.

Tuy nhiên cảnh tượng trong mắt hắn lại không phải là Alan bị thương đang núp đằng sau tảng đá, mà là một con lộc giác bị cắt cổ, đằng sau cái mông của nó còn khoác một một bộ quân phục còn dính máu.

Mao giật mình một cái, đột nhiên sau lưng có một tiếng gió gào thét vang lên.

Khi quay đầu lại vừa vặn nhìn thấy Alan đang ở trần từ trong đám lá cây phủ kín trên mặt đất nhảy lên.

Tay cầm Cuồng Đồ chém lướt trên không trung, một đường cong duyên dáng đang chém về phía đầu hắn.

Là cạm bẫy!

Mao rốt cục tỉnh lại, hắn quát to một tiếng, cả người nhảy xuống tảng đá bên dưới.

Cuồng Đồ cuối cùng không có chém trúng đầu hắn mà chỉ sát qua ngực, tạo ra một vệt máu.

Mao rơi xuống mặt đất, giơ súng bắn lên không trung ép lui Alan, sau đó quay đầu chạy.

Hắn chạy một hơi vào trong rừng cây, cũng không lâu lắm, trong rừng cây vang lên một tiếng tiếng hét thảm của hắn.

Tại phương hướng kia, Alan còn bố trí một cái bẫy khác, đó là sự chuẩn bị phòng ngừa con mồi chạy trốn, xem ra Mao đã rơi vào cạm bẫy.

Alan cầm Cuồng Đồ lên, muốn đuổi kịp Mao, đột nhiên lông tơ sau cổ hoàn toàn dựng lên. Hắn lập tức lăn mấy vòng trên mặt đất. Sau đó lộn nhào vào trong rừng cây. Phía sau vang lên vài tiếng súng, từ tiếng súng có thể đoán được đó là tiếng của khẩu lục tự động.

Trong đầu Alan lướt qua một gương mặt thiếu nữ bàng hoàng, e ngại: Mễ Linh!

Có lẽ cô cảm thấy tuyệt vọng, bất lực. Nhưng ở thời điểm này, cô cũng cầm chắc hai súng vào tay bắt đầu chiến đấu.

Cân nhắc đến việc lúc trước, mà cô ta lại tiếp xúc nhiều với Mao như vậy, Alan cảm thấy nàng hẳn là sẽ không hợp tác với mình. Thế là hắn không do dự, chọn một phương hướng khác rời đi.

Alan tiến vào một điểm tiếp tế ẩn nấp, đó là một cái sơn động, bên ngoài dùng lá cây che đậy.

Nếu như không tỉ mỉ tập trung kiểm tra vùng này thì rất khó phát hiện, hắn uống nước tích trữ trong điểm ẩn nấp không còn một ngụm, sau đó mới thở dài.

Kém chút nữa thì đã thành công.

Trong sáu tháng tập huấn tại doanh trại, đã đủ để hiểu một người. Đặc biệt là loại người kiêu ngạo lại dễ kích động như Mao.

Tính cách của hắn rất dễ thấy, nhược điểm cũng rất rõ ràng. Alan dùng chính mình làm mồi nhử, lợi dụng nhược điểm trong tính cách của Mao dụ hắn từ chỗ đánh lén đi ra ngoài.

Lại dùng con hươu đó thu hút sự chú ý của hắn, lựa thời cơ đánh lén. Dù cho Mao phản ứng vượt qua những gì Alan dự đoán, nhưng hắn đã sớm chuẩn bị.

Trên con đường mà có khả năng cao là Mao sẽ chạy trốn, Alan đã chuẩn bị một cái bẫy rập khác. Quả nhiên, Mao giống như con mồi bị hoảng sợ cắm đầu chạy vào cạm bẫy.

Cái cạm bẫy kia nếu như không lấy mạng được thì cũng đủ để khiến hắn di chuyển khó khăn.

Đây là một chuỗi hành động săn giết vòng vòng đan xen, chẳng qua là suy nghĩ của Alan cũng không đủ chu đáo chặt chẽ, hắn tính sai Mễ Linh.

Có lẽ là vì biểu hiện nhát gan của Mễ Linh để cho hắn vô ý thức xem nhẹ thiếu nữ này, vì vậy mà không coi nàng là đối thủ chân chính, không suy nghĩ cách đối phó. Vì thế mà Mễ Linh không chỉ có phá hư kế hoạch của hắn, hơn nữa lại suýt nữa lấy mạng của hắn.

Sau lưng Alan là một rãnh máu do bị đường đạn sượt qua. May mà chỉ bị thương ngoài da, cũng không có để cho viên đạn bay trúng đích.

Hắn xé doanh phục thành từng mảnh vải dài, sau đó dùng nó băng bó vết thương. Lại cầm cuồng đồ lên rời khỏi điểm tiếp tế.

Hắn không có thời gian nghỉ ngơi, nhất định phải thừa dịp trước khi thương thế của Mao tốt hơn mà xử lý tên này.

Nếu không đợi đến lúc Mao cùng Mễ Linh liên thủ sẽ trở nên rất khó khăn.

Ra khỏi điểm tiếp tế, Alan chọn một cây nhãn cao lớn leo lên. Một mực leo đến tán cây, vươn đầu ra từ trong một biển lá cây.

Ngẫu nhiên có gió núi thổi qua, lá cây liền chập trùng giống như sóng vỗ, cảnh tượng này rất đẹp, bao la bát ngát. Khu rừng rất yên tĩnh, Alan cũng không vội vã hành động, tính của hắn rất nhẫn nại, chờ đến lúc con mồi lộ ra vị trí mới ra tay

Cũng không lâu lắm, một đám phi điểu cách nửa cây số về phía Tây đột nhiên từ trong biển cây bay lên, kêu to rồi bay về nơi khác.

Alan nhếch miệng cười một tiếng, xác định phương hướng, nhanh chóng trượt xuống cây, đồng thời lặng lẽ đi về mặt phía tây của cánh rừng.

- Đáng chết, đáng chết, đáng chết!

Mao tức giận đến nổi điên, hắn tựa dưới một gốc Kiều Mộc, dùng báng súng ngắm đập vào mặt đất, làm như vậy mới có thể phát tiết lửa giận trong lòng. Hắn bị thương, nhưng còn chưa chết được.

-------

Những bạn đẩy từ 50 KP trở lên sẽ được vinh danh và dưới chương tiếp theo!

Mỗi ngày từ 2-5 chương.

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.