Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạy Thoát (1)

Phiên bản Dịch · 1513 chữ

Chương 182: Chạy Thoát (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Khi Alan từ tường vây cao hai mét nhảy xuống khiến mấy gã đàn ông đang vây quanh một gái điếm hỏi giá giật nảy mình.

Bọn chúng đang định chửi ầm lên thì Alan đã chạy xa.

Đột nhiên phía sau ầm vang một tiếng, xung kích vô hình đánh bay mấy người.

Bọn họ rên rỉ bò dậy, một người đàn ông đeo mặt nạ chạy qua người họ, trong đó một tên xui xẻo nhất, vừa mới ngóc người dậy liền bị người đeo mặt nạ giẫm bẹp xuống đất.

Mấy người lúc này mới nhìn ra sau, một đoạn tường đang yên đang lành đổ mất non nửa, nhìn ra được người đạp đổ tường tâm trạng rất không tốt.

Người đàn ông đeo mặt nạ quả thực là tâm trạng rất tệ.

Alan giảo hoạt hơn so với tưởng tượng của y, vuột khỏi tay y hai lần.

May là y kinh nghiệm lão luyện mới không bị tiểu quỷ kia lừa chạy mất, nhưng nhất thời cũng không đuổi kịp.

Hơn nữa Alan thỉnh thoảng lại gây hỗn loạn, giống như hiện tại.

Khi xuyên qua một con ngõ nhỏ, đẩy mấy người đi đường lại dùng chút tiểu xảo, đẩy người đi đường về phía y, khiến y không thể không tránh những người gây trở ngại này, còn Alan dần chạy vượt lên.

Nhưng y biết Alan cho dù nhanh trí đến đâu thì vẫn có một điều hắn không thể tránh được, đó chính là sự cách biệt giữa đẳng cấp Nguyên lực.

Alan liên tục kịch đấu, lại toàn lực chạy lâu như vậy, có thể duy trì đến hiện giờ đã đạt đến sự dẻo dai kinh người rồi.

Nên y đoán Alan không kiên trì được bao lâu nữa, chỉ cần gắt gao truy đuổi hắn, sớm muộn hắn cũng kiệt sức ngã xuống.

Lúc đó chính là cái chết của tên thiếu niên này!

Alan cũng rất rõ điều này.

Hiện giờ Alan đã gần đến cực hạn, trái tim đập cuồng loạn như muốn vọt ra khỏi lồng ngực.

Nguyên lực còn lại không nhiều, hơn nữa mấy vết thương trên người do không có thời gian dừng lại băng bó, máu tươi vẫn không ngừng chảy ra.

Phải nghĩ cách thôi!

Hắn cúi người xuống, chui vào một ô cửa sổ kiến trúc, xuyên qua phòng khách, lao vào phòng ngủ.

Khóe mắt quét đến một chiếc ghế, lập tức ngoắc chân vào ghế dựa, hất chiếc ghế về phía cửa sổ phòng ngủ, đập cửa sổ thủy tinh nát vụn, rơi đầy đất.

Alan định vượt qua chiếc giường trong phòng ngủ, một cô gái đang ngái ngủ chui ra từ chiếc chăn trên giường.

Còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra thì Alan đã chui vào chăn của cô.

Lập tức mùi thơm xông vào mũi.

Đáng tiếc hiện giờ đang lúc nguy nan, trong lòng Alan không có bất cứ suy nghĩ khác nào, dao găm trong tay khẽ chĩa vào bụng cô gái, trầm giọng:

-Không được lên tiếng, nếu không...

Còn chưa lên tiếng thì người đàn ông đeo mặt nạ đã đuổi vào phòng ngủ.

Cô gái liên tiếp bị kinh hãi, phát ra tiếng thét chói tai.

Người đàn ông đeo mặt nạ nhìn cô một cái, sau đó hừ một tiếng xông về cửa sổ, phá cửa lao ra, tiếp tục đuổi giết Alan.

Alan lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thu đao lại, móc mấy chi phiếu nhét vào tay cô gái:

-Đây là chút bồi thường cho cô…

Cô gái lúc này mới nhìn rõ thiếu niên không biết từ đâu đến, lớn mật chui vào trong chăn của mình lại vô cùng anh tuấn.

Tuy hành động của thiếu niên khiến cô rất bất ngờ nhưng phố Đen này ngày nào mà chẳng xảy ra những chuyện kỳ quái.

Sau khi kinh hãi qua đi, cô đã trấn tĩnh nhìn số tiền mà Alan nhét vào trong tay, ánh mắt sáng ngời.

-Tiền của cậu nhiều quá, nhưng chị đây không có tiền lẻ trả lại, làm sao bây giờ?

Nhìn cô cười có thâm ý khác, Alan biết cô đang nghĩ gì.

Hắn hiện giờ không có tâm trạng tìm hoa hỏi liễu, lập tức khẽ cười, trượt khỏi giường, rời khỏi phòng ngủ theo đường cũ.

Cô gái thất vọng nhìn về hướng hắn biến mất, chỉ cảm thấy buổi tối nay phải mất ngủ rồi.

Người đàn ông đeo mặt nạ sau khi truy đuổi một đoạn, không hề phát hiện điều gì, đột nhiên tỉnh ngộ chiếc chăn của cô gái kia dường như hơi rộng, hoàn toàn có thể giấu được một thiếu niên, lập tức kêu lên một tiếng, quay người đuổi lại.

Cô gái kia vừa ăn mặc tử tế xong, người đàn ông đeo mặt nạ lại tông cửa sổ vào, giận dữ hỏi:

-Người đâu?

Cô gái sợ run cả người, ngón tay chỉ về phía phòng khách.

Người đàn ông đeo mặt nạ vừa vọt vào phòng khách liền nhìn thấy cửa sổ hướng về phía đường phố mở toang, y lập tức nhảy ra.

Người còn đang giữa không trung thì sát khí nổi lên phía sau.

Y quay đầu nhìn lại, hoảng hốt thấy Alan từ phía sau nhào đến, Ác Ma Lễ Tán bổ về lưng y.

Người đàn ông đeo mặt nạ không ngờ Alan lại lớn mật như vậy, chẳng những không trốn thật xa mà còn tính chuẩn y sẽ vòng lại, cố ý chờ ở đây chuẩn bị cho y một đao.

Biết thì biết nhưng người giữa không trung, y không thể thay đổi điểm rơi, chỉ đành miễn cưỡng vặn người, đánh một quyền vào ngực Alan.

Hàn quang trong mắt Alan lóe lên, không lùi lại, nhưng ngực hắn hơi co lại.

Hai người trong nháy mắt đụng vào nhau.

Ác Ma Lễ Tán đâm vào cơ thể người đàn ông đeo mặt nạ hơn một tấc liền bị cơ bắp và Nguyên lực chặn lại, sau đó theo sự chuyển động của thân thể đối phương mà bắn ra ngoài.

Nhưng đao này của Alan dùng đến Chấn động, mũi đao Chấn động với tần số cao gây một vết thương dài trên người của y.

Người đàn ông đeo mặt nạ thì đánh một quyền vào lồng ngực Alan, quyền phong đầu tiên đụng vào Nguyên lực hộ thân của Alan, sau khi Nguyên lực bị đánh vỡ thì mới đánh vào cơ thể thiếu niên, lại vì hành động lắc lư của lồng ngực mà trượt ra, từ đó một quyền đánh chính diện trở thành sượt qua ngực Alan.

Alan miệng phun máu tươi, bay lùi về sau như diều đứt dây.

Người đàn ông đeo mặt nạ lúc này mới rơi xuống đất, giơ tay sờ sau lưng, một mảng ấm nóng đầy máu tươi, vết thương đau xót nóng rẫy, khiến trong lòng y vừa sợ hãi vừa phẫn nộ.

Lại nhìn Alan, hắn mượn lực một quyền của y bay ngược lại được mấy mét, vừa chạm đất liền nhanh chóng bắn lên, xoay người bay mất.

Người đàn ông đeo mặt nạ cảm thấy đau đầu, kêu rên đuổi theo nhưng trong lòng cảm thấy nghi hoặc.

Alan tuy chỉ bị quyền phong của y sượt qua nhưng thương thế không nên chỉ là thổ huyết liền tiếp tục chạy như không có chuyện gì.

Y không biết một quyền kia quả thực khiến Alan vô cùng khó chịu, trong lòng ức không chịu nổi.

Nhưng Ác Ma Lễ Tán sau khi đâm người đàn ông đeo mặt nạ một đao, một luồng Nguyên lực sinh mạng truyền vào cơ thể Alan, đột nhiên khiến vết thương của hắn chuyển biến tốt ba phần mới có khí lực chạy trốn.

Lần này truy đuổi đúng là gặp tường vượt tường, xuyên phố qua ngõ khiến cả khu phố gà bay chó sủa.

Khi Alan nhảy qua một bức tường, trước mắt đột nhiên sáng trưng, hóa ra là đã chạy đến một con đường lớn.

Ở chỗ rẽ không xa đường phố đột nhiên có mấy chiếc xe việt dã gầm rú lao ra, sau đó chia ba đường đi.

Trong đó một đường là lái về phía Alan, chính là thương hội Kiệt Minh đang truy bắt người Mã Lợi Thản chạy trốn kia.

Alan thầm nghĩ đến vừa hay, lập tức lao về phía chiếc xe.

Khi người đàn ông đeo mặt nạ cũng vượt qua bức tường thì vừa vặn nhìn thấy Alan lao đến sườn xe, cúi người trượt xuống liền chui vào gầm, tay chân bám chặt sàn, đi cùng xe luôn.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.