Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Hạch Lần Hai (1)

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Chương 162: Khảo Hạch Lần Hai (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Tuổi trẻ kích động, đối mặt với tình địch phát ra giọng nói khinh thường cũng là tất nhiên.

Mà y và Alan đúng là không đánh không quen, mấu chốt ở chỗ trong cái vòng tròn mà Lai Ngang đang sống, người có thể giống như Alan không hề cố kỵ địa vị cùng y đánh nhau một trận gần như chỉ có ở thời cởi truồng tắm mưa.

Điều này làm cho Lai Ngang cảm thấy cực kỳ mới vẻ kích thích, cũng khiến y như trở lại những năm tháng đánh nhau vui đùa hồn nhiên thuở xua, vì thế y đối với Alan có một cảm giác vừa gặp như đã thân.

Khi mọi người ngưng cười, một giọng nói âm dương quái khí vang lên:

-Lai Ngang, da mặt của ngươi thật sự là càng ngày càng dày rồi, mới nãy suýt nữa rớt xuống đài, nếu không phải thằng nhóc Bối Tư Kha Đức kéo ngươi lại, ngươi còn nghĩ kết quả hoà nhau? Rõ ràng đã thua, còn ra vẻ hào phòng nhận thua? Ha ha, thì ra nhà Uy Liêm dạy bảo con cháu của mình như vậy hả?

Sắc mặt của Lai Ngang liền trầm xuống, đám người tách ra, một thanh niên gương mặt trắng bệch, mày ngài như vẽ, tướng tá yêu dị đang bưng ly rượu hướng về Lai Ngang biểu ý nâng cốc, sau đó liền tự mình uống một ngụm.

Bộ dáng kiêu ngạo không coi ai ra gì kia khiến cho người ta vừa gặp đã khó quên, nhìn thấy gã, Lai Ngang không giận mà cười:

-Hoá ra là Địch Á Ca, sao tôi nhớ là trên danh sách khách mời hình như không có tên của các hạ?

-Chớ để ý, tôi chỉ đi ngang qua. Nghe người ra nói buổi tối công tử Lai Ngang tổ chức yến hội tại đây, liền mặt dày đến uống chực rượu, ai ngờ lại thấy được một màn biểu diễn thú vị cực kỳ.

Thanh niên yêu dị đặt ly rượu xuống, vỗ vỗ tay, chỉ là tiếng vỗ kia nên chói tai bao nhiêu thì chói tai bấy nhiêu.

Lai Ngang buông Alan ra, nói nhỏ:

-Xin phép một lát, tôi phải tiếp đón tên nhân yêu chết tiệt này đã.

Y nghiến răng nghiến lợi, giữ nguyên nét tươi cười trên mặt, nhảy xuống sân khấu nói với mọi người:

-Mọi người cứ tự nhiên nhé.

Sau đó đi về phía thanh niên kia:

-Địch Á Ca, cậu muốn ở đây uống rượu hay theo tôi vào phòng riêng chơi bài?

-Đương nhiên là vào phòng riêng, công tử Lai Ngang muốn cố ý thua bài tôi, hòng bịt miệng không cho tôi nói lung tung chứ gì? Mau dẫn đường đi.

-Theo tôi.

Lai Ngang tức giận đem gã khách không mời mà đến đi.

Alan cũng nhảy xuống sân khấu, lúc này A Đại Nhi bước qua:

-Đó là Địch Á Ca của gia tộc Cách Lan Đặc, một kẻ tự kỷ, ngạo mạn, đáng ghét. À, gã còn là học sinh của đại sư Ma Phương Tự Liệt – Lao Lâm Tư.

Alan gật đầu, ra giọng lạnh nhạt:

-Anh mệt rồi, ngày mai còn đi học, xin phép đi trước.

…..

Bình Minh Chi Nhận vào đêm khuya lại có cảnh sắc khác hẳn.

Ánh trăng trôi nổi, con đường tĩnh mịch.

Màn đêm khiến hình dáng mọi vật đều mơ hồ khiến tất cả hóa thành bức họa như màn nước mây khói.

Trên đường đá vắng vẻ, Alan và A Đại Nhi bước về phía khu nhà ở học sinh, Alan đi trước, A Đại Nhi tụt lại sau một chút, không ai nói gì, không khí đầy ngượng ngùng.

Alan lúc ở hội trường tỏ ý muốn đi trước, A Đại Nhi liền cùng hắn trở về học viện.

Nhưng từ lúc hai người xuống xe, Alan không nói một lời, tình cảnh khiến A Đại Nhi vô cùng khó chịu.

Đây là lần đầu cô cảm thấy ở thế hạ phong khi hai người bên nhau, mấu chốt là ở Alan.

Từ nhỏ trưởng thành ở Ma Sâm gia, mưa dầm thấm lâu, A Đại Nhi đã sớm quen với những chiêu trò ngươi lừa ta gạt của giới quý tộc, lợi dụng lẫn nhau là chuyện quá đỗi bình thường.

Nếu đối phương không phải Alan thì A Đại Nhi chắc chắn sẽ không có cảm giác này.

Nhưng Alan đến từ mặt đất, lại sống cùng với Tuyết Lang, đã ăn sâu bén rễ quan niệm đoàn kết và đồng lòng của lang tộc.

Lợi dụng và phản bội là chuyện mà Alan không thể chấp nhận, đây cũng là giới hạn và nguyên tắc của hắn.

A Đại Nhi lợi dụng hắn làm bia đỡ đạn khiến hắn vô cùng khó chịu, cũng khiến A Đại Nhi đột nhiên sinh ra cảm giác tội lỗi.

Mắt thấy sắp đến khu ký túc, A Đại Nhi cuối cùng không kìm được kêu lên:

-Alan, anh chờ chút!

Alan dừng lại, xoay người nhìn cô. A Đại Nhi thở dài:

-Em xin lỗi, em không cố ý làm vậy. Chỉ là em biết, nếu em nói với anh chuyện Lai Ngang đêm nay sẽ cầu hôn, chắc chắn anh sẽ không chịu đi cùng, đúng không?

-Tiiu không biết nhưng điều có thể chắc chắn là, nếu cô nói sự thật tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.

Alan lắc đầu:

-Đáng tiếc cô lại chọn giấu giếm, đến tín nhiệm tôi mà cô cũng không làm được. A Đại Nhi, tôi không biết cô đối xử với bạn bè thế nào, nhưng nếu là tôi, tôi sẽ tin tưởng anh ta, nếu tôi coi anh ta là bạn bè của mình.

Alan buông thõng tay:

-Đương nhiên, bạn bè của tôi luôn rất ít.

-Vậy anh có coi em là bạn bè của anh không?

A Đại Nhi hỏi.

-Chẳng phải đáp án cô tự biết sao?

A Đại Nhi buồn bã cười:

-Alan, chắc anh không hiểu được, việc sinh ra ở danh môn cũng chưa chắc đã là chuyện tốt. Tôi không phải giả vờ giả vịt, đúng vậy, về mặt vật chất thì gia tộc giúp tôi không phải lo áo cơm. Nhưng từ khi tôi biết nghĩ, tôi đã không dám tùy tiện tin tưởng người khác, bao gồm cả cha mẹ tôi. Thực sự rất mệt mỏi, vì vậy tôi muốn ra chiến trường ngoại vực, cho dù đối mặt với núi thây biển máu còn hơn ngày nào cũng không ngừng tính kế người khác hoặc bị người khác tính kế.

-Tôi không biết có nên tin tưởng không nhưng tôi sẽ thử… thử tin tưởng anh. Đương nhiên, nếu ngày nào đó anh lợi dụng tôi thì… coi như chúng ta hòa nhau.

A Đại Nhi sau khi nói xong những lời này, dường như lại khôi phục dáng vẻ phong lưu thường ngày.

Cô phất tay áo, xoay người rời đi, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Alan hít vào một hơi, lẩm bẩm:

-Bạn bè ơi là bạn bè.

Xoay người đi về phía khu ký túc, hắn quyết định quên đi những không vui của tối nay.

Alan có thể dung được một thế giới, sao có thể không dung được cho một A Đại Nhi.

Những ngày tiếp theo lại trở về quỹ đạo vốn có, thời gian của Alan bị lấp đầy với việc tìm tòi tri thức và các loại huấn luyện.

Sau khi bước vào học tập chương trình sơ cấp, thời khóa biểu của hắn lại tăng thêm mấy môn, trong đó bao gồm cả môn mật mã học.

Trời mới biết trên chiến trường ngoại vực có dùng đến môn học vấn mật mã này không nhưng Alan vẫn học hành chăm chỉ, hắn nhanh chóng thuộc lòng mấy loại mật mã thường dùng, bao gồm cả mật mã Morse.

A Đại Nhi thỉnh thoảng xuất hiện, hai người dường như có sự ăn ý, không hề nhắc gì đến chuyện không vui tối hôm đó, tựa như nó chưa hề xảy ra.

Nhưng Alan tỉ mỉ lưu ý thấy trên người A Đại Nhi phát sinh thay đổi rất nhỏ.

Ví dụ như mỗi lần ở học viện cô đều không còn mặc nam trang suốt nữa, thỉnh thoảng sẽ đeo một hai món trang sức con gái khiến vẻ đẹp trung tính của cô càng thêm vui mắt.

Nhưng về mặt tính tình thì vẫn vô cùng ngang ngược, mặt này không có gì thay đổi.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.