Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Mừng

Phiên bản Dịch · 1513 chữ

Chương 156: Ăn Mừng

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Còn muốn nhớ lại cảm giác ngay lúc đó nhưng bất kể thế nào cũng không làm được.

Dường như nhớ mang máng mình rơi vào một giấc mộng, về phần chi tiết cảnh trong mơ thì lại mờ ảo như sương khói, không thể nhớ lại.

Lúc này, có người hạ giọng:

- Đi cùng ta rồi nói.

Alan ngẩng đầu, nhìn thấy viện trưởng mặt mang ý cười thì gật đầu đồng ý.

Hai người rời khỏi khu huấn luyện, đi vào một con đường bằng đá u tĩnh cách xa hội trường ồn ào khiến tâm tình của Alan lắng xuống.

Viện Trưởng An Đức Lỗ mỉm cười:

- Ngươi nhất định rất nghi hoặc, vừa rồi mình đã làm cái gì? Đúng không?

Alan thành thật gật đầu.

- Chính xác, vốn ở tuổi của ngươi thì chỉ mới ở cấp bậc nhập môn Nguyên lực, đáng lý thì còn chưa nên tiếp xúc với thế mới đúng.

Viện trưởng An Đức Lỗ nói.

Alan ngẩng đầu, nghi hoặc hỏi:

- Thế? Ý viện trưởng chỉ chính là khí thế sao?

- Coi như vậy mà cũng không phải vậy.

An Đức Lỗ bí hiểm đáp lời:

- Thế đương nhiên có thể lý giải là khí thế nhưng khí thế bao hàm nhiều loại. Quý khí thế là do người mạnh thượng vị lâu dài mà có, khí thế một vị vương giả quản lý quốc gia, thế của núi thây biển máu chết chóc, những loại như thế và còn nhiều nữa, đều là một loại khí thế. Những khí thế này là thói quen từ năm này qua tháng khác tự nhiên mà dưỡng ra được. Ví dụ như sát thủ, giết nhiều người tự nhiên có sát thế kinh người. Đao nhẹ vung chém người không run tay, nó chính là loại khí thế này.

- Nhưng mà thế ta muốn nói không thuộc về bất kỳ loại nào trước đó. Loại thế này không phải do thói quen bồi dưỡng mà là tự bản thân lĩnh ngộ. Đối với ngư du ưng tường (cá bơi, chim bay lượn), nhật thăng nguyệt trầm (mặt trời lên cao thì mặt trăng xuống thấp), thậm chí lĩnh ngộ vạn tượng vũ trụ. Trải qua đủ loại lĩnh ngộ như thế dẫn vào thân, đó là căn bản của việc “thành thế”. Loại khả năng lĩnh ngộ này có người cả đời cũng có thể không làm được, cũng có người có thể bắt đầu ở một thời điểm ngẫu nhiên. Không thể không nói, đây là một hiện tượng vô cùng bất công.

An Đức Lỗ thở dài:

- Nhưng vũ trụ là như thế, chưa từng có cái gì gọi là công bằng thật sự. Hỗn loạn và ngẫu nhiên mới là bộ mặt vốn có của nó. Người có thể thành thế trong một vạn không có nổi một nhưng ngươi đừng vui mừng quá sớm, có được thế của riêng mình đối với ngươi thực chất cũng không nâng cao sức mạnh một cách rõ ràng. Huống chi sau khi thành thế còn phải nuôi dưỡng thế, chú ý và lắng đọng ra đại khí thế của riêng mình mới có hy vọng đứng lên đỉnh kim tự tháp của hệ thống Nguyên lực.

- Vừa rồi ngươi phóng ra thế tuy chỉ như phù dung sớm nở tối tàn nhưng cũng đã có thể tạo được núi cao, đại thế tự nhiên buông xuống từ Nguyệt Vẫn tinh. Tốt lắm, người có thể lĩnh ngộ đại thế một cách tự nhiên thì thường là người có lòng dạ rộng lớn. Nếu như đã thành thế, kế tiếp cần chú trọng, lắng đọng nuôi dưỡng nó. Ở mặt này, không có bất kỳ sách giáo khoa nào có thể tham khảo, cũng không có bất kỳ người nào có thể chỉ đạo cho ngươi. Có thể hướng dẫn cho ngươi chỉ có bản thân ngươi mà thôi. Ta chỉ có thể đưa ra một đề nghị, cứ tiếp tục duy trì ý chí như vậy, trung thành với bản tính của chính mình. Khi ngươi chứa được một thế giới thì đại thế sẽ tự thành.

Vỗ vỗ bờ vai của Alan, viện trưởng An Đức Lỗ mỉm cười rời đi.

Alan đứng tại chỗ ghi nhớ từng câu từng chữ của viện trưởng.

Có lẽ hiện giờ hắn còn chưa thể giải thích vì sao nhưng có một ngày sự lý giải của hắn đối với vạn tượng vũ trụ đạt tới một mức độ nhất định tự nhiên sẽ nước chảy thành sông, tất cả đều không cần mượn tay hắn.

Sau khi kết thúc kiểm tra chiến kỹ, người bị chú ý nhiều nhất không phải là Alan mà là Vi Bá và ba học sinh khác.

Đặc biệt là Vi Bá, y sử dụng chiến lược cùng khí độ phản kích cuối cùng đắc thắng, mơ hồ có phong độ của một đại tướng, được khen ngợi nhiều ở trong học viện.

Về phần Alan, một trận đấu đó có thể nói là chấm dứt nhanh nhất nhưng học sinh và một bộ phận thầy cô căn bản không nhìn ra sự thần kỳ trong một đao của Alan, hoàn toàn lấy đại khí thế đại chiến thu phục người khác.

Theo bọn họ, trận đấu đó quả thực là hỏng bét.

Bởi vì trọng tài là viện trưởng An Đức Lỗ và Ôn Toa Bối Lạc, bởi vậy không ai dám nghi Alan gian dối, chỉ đoán Á Lực trên đài sợ chiến, không chiến mà bại.

Sau đó cũng có người nói bóng nói gió chuyện này nhưng Á Lực ngay cả thế là gì anh ta cũng không biết rõ, đương nhiên cũng không rõ tại sao lúc đó mình lại không còn chút ý chí chiến đấu nào, thậm chí hoàn toàn không có tâm muốn chiến nên mới có hành động ném đao nhận thua.

Á Lực cũng không nói rõ được nguyên nhân, vì thế đối với cách nói anh ta sợ chiến càng được khẳng định hơn.

Một tuần kế tiếp, Vi Bá và đám người Bì Tư trở thành minh tinh trong học viện.

Gần như đi tới đâu đều được chú ý, ngược lại Alan không gây chấn động bằng mấy người đó.

Hắn trở lại quỹ đạo ban đầu, học tập chương trình học sơ cấp, tiến hành các loại huấn luyện, buổi tối thì đến Hưu Đốn gia nghe giảng bài.

Về phần đợt kiểm tra thứ hai của Ôn Toa Bối Lạc, tạm định sẽ cử hành vào một tháng sau.

Nhưng về đề mục thì chỉ có một chữ Mạt (không) đề, làm người ta không hiểu ra sao cả.

Trong mấy ngày tiếp theo sau kỳ kiểm tra chiến kỹ, Alan đều dành thời gian tiến hành luyện tập đao pháp, rốt cuộc không xuất hiện hiện tượng một đao dẫn Nguyệt Vẫn đại thế như ngày đó nữa.

Hắn đành từ bỏ, dựa theo lời nói của viện trưởng An Đức Lỗ, thật sự là hắn cho dù đã thành Nguyệt Vẫn thế nhưng vẫn chưa nuôi dưỡng đại khí thế này được đầy đủ, dẫn đến không thể tự do sử dụng.

Chuyện như này có miễn cưỡng cũng không được, chỉ có thể chờ cơ duyên và lĩnh ngộ.

Vì thế lúc luyện đao, Alan lại trở về luyện tập đao công cơ bản trong khi huấn luyện.

Mỗi động tác lặp lại mấy trăm ngàn lần, giống một cỗ máy tiến hành lặp lại loại huấn luyện chán ngắt này.

Buổi tối thứ hai, Alan vừa tính đi tới Hưu Đốn gia thì lại bị mấy người bạn tới tóm đi, kéo đi uống rượu tầm hoan ở Mộ Sắc.

Alan từ chối không được, chỉ đành gọi điện thoại xin nghỉ với Hưu Đốn.

Đến quán bar Mộ Sắc, mọi người ngồi xuống mới biết là có người sinh nhật.

Đó là một cô gái tên Kỳ Kỳ, dáng vẻ thanh lệ động lòng người, trong đám này cũng có mấy người đang theo đuổi cô ấy.

Uống được vài vòng rượu, mấy nam sinh liền vội vàng lấy quà ra tặng cho Kỳ Kỳ.

Chờ bọn họ tặng xong, những người khác mới lấy quà của mình ra.

Lúc đến lượt Alan, hắn hơi xấu hổ:

- Thật có lỗi, tôi không biết hôm nay là sinh nhật của cô. Nếu không, tối nay để tôi mời khách đi.

- Không sao, tôi cũng không muốn anh mời khách. Nếu anh muốn tặng quà cho tôi, không bằng hôn tôi một cái là được.

Kỳ Kỳ lớn mật nói.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.