Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầm Thú (1)

Phiên bản Dịch · 1511 chữ

Chương 139: Cầm Thú (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

- Câm miệng!

Văn Sâm lạnh lùng nhìn y:

- Gan ngươi có thế này, còn muốn giết chết mấy người anh ngươi? Yên tâm, chỉ cần ngươi chịu khó làm việc cho ta, chuyện kia của ngươi sớm muộn ta cũng sẽ lo xong cho ngươi. Nhưng bây giờ, ta muốn dạy dỗ đám khốn khiếp Uy Lợi Khắc! Mẹ kiếp, không ngờ nó dám uy hiếp ta.

- Giáo huấn họ?

Kiều Thập đột nhiên cười xấu xa:

- Kể ra, trong số họ có một cô gái có thân hình nóng bỏng. Đằng nào cũng phải giáo huấn họ, không bằng bắt cô gái đó lại…

- Ngươi nói cô gái tên Kỳ Á đó?

Văn Sâm híp mắt:

- Kể ra cô gái đó đúng là không tệ, đủ cay. Được, vậy bắt cô ta đi. Nhưng cũng không thể tha nhẹ cho đám tiện dân đó! Ta điều mấy tay giỏi từ gia tộc đến, ngày mai là giết sạch chúng.

Đợi đến tối ngày kia, Văn Sâm khó khăn lắm mới nghe ngóng được chỗ ở của Uy Lợi Khắc, khi dẫn theo hai hộ vệ cấp mười lăm tìm đến, Uy Lợi Khắc đã không biết tung tích ở đâu.

Gã nhìn ngôi nhà trống trơn không có người nào mà tức giận đập phá một số đồ đạc, vừa ra thì Kiều Thập vội vã chạy đến.

- Tìm thấy cô ta rồi, bây giờ đang ở trong quán bar Lão Tượng Thụ.

Kiều Thập nháy mắt, nhếch mép cười.

- Thêm một ly nữa!

Bên trong quán bar Lão Tượng Thụ, Kỳ Á đã uống hơi say, đập tay xuống quầy, gọi.

Người pha chế rượu nhíu mày, do dự có nên bán rượu cho cô ta không nữa thì một giọng nói già dặn ngân lên:

- Để ta.

- Vâng, ông chủ.

Người pha chế rượu đi ra, ông già tối qua đã ngăn Uy Lợi Khắc đánh tiếp đi lên trước, đổ một cốc nước ép hoa quả để trước mặt Kỳ Á.

Kỳ Á trợn mắt hô lên:

- Lão già Ốc Đức, cái ta cần không phải là nước ép hoa quả, ta cần bia.

- Ta biết.

Ông già hít vài hơi thuốc, để tẩu thuốc xuống, gõ gõ vào gạt tàn thuốc:

- Kỳ Á, nếu ta là ngươi, mấy ngày nay ta sẽ ngoan ngoãn ở nhà, hoặc đến mặt đất thư giãn cũng là một lựa chọn không tệ.

- Thôi đi, lão Ốc Đức, đừng giống y Uy Lợi Khắc vậy.

Kỳ Á lắc đầu:

- Chỉ là đánh mấy tên tiểu quỷ đó thôi mà, đám tiểu gia hỏa đó sĩ diện sẽ không quay lại đâu, hơn nữa, nếu chúng dám quay lại, ta sẽ cắt bảo bối của chúng.

Ốc Đức lắc đầu:

- Người trẻ tuổi, đừng nghĩ sự việc lúc nào cũng đơn giản như vậy.

- Nên nói là các ông già luôn nghĩ sự việc quá phức tạp nhỉ.

Kỳ Á cao giọng.

Khách khứa ở mấy bàn gần đó đều cười phá lên.

- Thôi, không uống nữa, ông già đúng là nhàm chán.

Kỳ Á nhảy xuống ghế cao, vứt mấy tờ tiền xuống:

- Ta đi đây.

- Có cần kêu người đưa cô về không?

Ốc Đức hỏi.

- Ta còn chưa đến mức vô dụng như vậy.

Kỳ Á vỗ dao gặm ở cạnh đùi, vẫy tay tạm biệt.

Rời khỏi quán rượu, gió đêm có vẻ hơi lạnh.

Trong đêm ý thu dần đậm hơn, khiến người khác không khỏi giữ chặt cổ áo.

Kỳ Á duỗi người, diện ra thân hình đẹp đẽ dưới ngọn đèn đường khiến những người đàn ông đi qua phải ngước nhìn.

Nhưng khi nhìn thấy con dao găm buộc ở cạnh đùi của Kỳ Á, mọi người đều biết điều mà thu hồi ánh mắt.

Nữ lang tóc màu nâu xám đi về hướng một con ngõ vắng, cô ta vừa mới đi vào, đằng sau liền có hai bóng dáng đi theo sau.

Nháy mắt đã đi qua hai đầu ngõ, Kỳ Á dừng lại.

Cô ta đứng dưới một ngọn đèn đường, quay đầu lại, hai bóng dáng trong ngõ cũng dừng lại theo.

- Bọn chuột nhát! Có gan thì đi theo chị, sao nào, không có gan xuất hiện dưới đèn sáng sao?

Kỳ Á vỗ con dăm găm cạnh đùi, giọng nói mang theo chút say xỉn.

Bên ngõ kia vang lên hai tiếng cười nhẹ, thân hình di chuyển lên trước, dưới ánh đèn đường lộ ra bóng dáng của Văn Sâm và Kiều Thập.

Kỳ Á không biết Văn Sâm nhưng nhận được ra Kiều Thập.

Nhìn thấy là tiểu quỷ tối qua, Kỳ Á cười:

- Ngươi còn có gan quay lại? Sao nào, không sợ chị cắt mất bảo bối của ngươi?

Kiều Thập cười lạnh:

- Đồ đàn bà ti tiện, tưởng ta sợ ngươi thật sao! Đừng vội nói khoác, tối nay đủ cho ngươi chịu.

Kỳ Á cười ha ha lên:

- Chỉ dựa vào hai tiểu quỷ các ngươi?

Văn Sâm lắc đầu, cười:

- Đương nhiên là không, chúng ta là quý tộc. Những việc cần đến thể lực như thế này, họ lên là được.

Gã nhìn ra đằng sau Kỳ Á, Kỳ Á kinh hãi, vội quay đầu lại nhìn, hai hộ vệ cấp mười lăm đã lao vào cô ta.

Bên trong quán bar Lão Tượng Thụ, Ốc Đức nằm rạp người trong góc quán, dường như đã ngủ.

Đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt tinh sáng của ông già lóe lên.

Ông ta bất động thanh sắc đi ra từ cửa sau quán bar, phút chốc đã đến chỗ Kỳ Á đứng hồi nãy nhưng Kỳ Á đã biến mất, ở cột đèn bên đường có dấu vết ẩu đả, dưới đất có một chiếc dao găm của nữ lang nằm đó.

Ốc Đức thở dài, nhặt chiếc dao găm lên:

- Xem đi, không nghe lời của ông già này, xảy ra chuyện chưa. Đáng chết, tên tiểu tử Uy Lợi Khắc trốn đâu rồi!

- Buông ta ra!

Bên trong chiếc xe bay dáng dài, tay chân Kỳ Á đều bị khóa bằng một chiếc còng đặc biệt.

Đây là công cụ giam cầm được thiết kế ra nhằm vào Nguyên lực giả, khóa Nguyên lực có thể phong tỏa Nguyên lực dưới cấp hai mươi hoạt động, khiến họ trở nên không khác gì người bình thường.

Trên khóa Nguyên lực lại lần lượt được thắt một chiếc dây thừng to, buộc chặt cố định vào hai bên ghế ngồi, khiến Kỳ Á không thể động đậy.

Văn Sâm và Kiều Thập ngồi đối diện nhau, Văn Sâm cầm một ly rượu vang:

- Miệng ngươi ban nãy không phải cứng lắm sao? Bây giờ biết sợ rồi? Cũng được, chỉ cần ngươi cầu xin ta, ta có thể tha cho ngươi.

Vẻ mặt Kiều Thập ở bên cạnh không thoải mái:

- Văn Sâm…

Văn Sâm không kiên nhẫn hất hất tay, cắt đứt lời anh ta.

Kỳ Á bên kia vẫn cứng miệng:

- Mau thả ta ra, nếu không, Uy Lợi Khắc sẽ cho các ngươi biết mặt!

- Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu rõ tình hình.

Văn Sâm đi đến, một tay dùng sức bóp ngực Kỳ Á, đột nhiên xé áo ngực cô ta xuống, khiến bộ ngực của cô ta lập tức lộ ra bên ngoài.

Văn Sâm lạnh lùng:

- Đầu tiên, ta không hề sợ Uy Lợi Khắc. Ngược lại, ta còn muốn tìm ra tên tiểu tử đó. Nếu ngươi đồng ý giúp ta dụ anh ta ra thì tốt nhất. Thứ hai, chịu khó dùng đôi mắt của ngươi nhìn đi, quý tộc chúng ta, không bao giờ là người mà đám tiện dân các ngươi có thể đắc tội nổi. Cho dù các ngươi có vũ lực hơn người thì làm sao? Không sai, ta và Kiều Thập có thể đều không phải là đối thủ của ngươi nhưng ngươi nhìn xem, đầy người mạnh hơn các ngươi cho bọn ta sai khiến.

- Tên tiểu tử Uy Lợi Khắc linh hoạt hơn ngươi nhiều, ít nhất thì anh ta biết đường trốn, còn ngươi? Chỉ là con đàn bà ngực to không có não mà thôi.

Văn Sâm lại sờ vào ngực của Kỳ Á:

- À, không, ngươi chỉ là không có não thôi, còn về bộ ngực…

Gã lắc đầu nói với Kiều Thập:

- Cô ta là của ngươi rồi đó.

Kiều Thập cười hề hề đi lại:

- Con đàn bà ti tiện, ban nãy không phải nói muốn cắt thằng nhỏ của ta sao, bây giờ nó ở ngay đây, có giỏi thì cắt đi.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 10 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.