Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Lại A Đại Nhi

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Chương 129: Gặp Lại A Đại Nhi

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Quản gia Hải Tân giao Alan cho Chu Lỵ rồi nói:

- Tiểu thư Chu Lỵ do gia tộc chúng ta giúp đỡ tiền sinh hoạt, cô phụ trách đưa thiếu gia Alan đi thăm cho quen thuộc toàn bộ học viện, trong cuộc sống mới ở học viện nếu thiếu gia có gì cần, cũng có thể tìm tiểu thư Chu Lỵ giúp đỡ. Như vậy, ta cáo từ trước, cuối tuần lái xe sẽ tới đón thiếu gia về.

- Làm phiền ông rồi, Hải Tân tiên sinh.

Sau khi quản gia Hải Tân rời đi, Chu Lỵ thấy ánh mắt của Alan chiếu lấp lánh.

Cô là do Bối Tư Kha Đức giúp đỡ tiền sinh sống, xuất thân giai cấp bình dân, lý tưởng nhất không bằng là ở trong học viện hướng dẫn công tử quý tộc, điều đó làm thay đổi vận mệnh của cô.

Nếu không sau khi rời khỏi học viện, kết quả tốt nhất cũng chính là tiến vào nhậm chức ở một công ty nào đó dưới danh nghĩa của Bối Tư Kha Đức, cuối cùng gả cho chủ quản công ty bụng béo phệ.

Cho nên khi Hải Tân liên hệ kêu cô phụ trách tiếp dẫn Alan nhập học, Chu Lỵ dường như nhìn thấy thần may mắn mỉm cười với mình.

Dù cho thân phận của Alan được tuyên bố với bên ngoài là con cháu dòng bên. Nhưng cần quản gia Hải Tân của gia tộc này vì hắn mà chuẩn bị, như vậy hắn cho dù quan hệ huyết thống không cao quý cũng là tinh anh quan trọng được gia tộc bồi dưỡng.

Trên thực tế, nhân tài này là đối tượng kết hôn lý tưởng của Chu Lỵ.

Dù sao con cháu thế gia trực hệ chưa đến lượt một cô gái bình dân như Chu Lỵ tiếp dẫn, sớm đã kêu một số tiểu thư quý gia có bối cảnh tương đương tới rồi.

Huống chi tiểu thiếu gia trước mặt này, tuổi nhỏ hơn mình một chút nhưng đã cao bằng mình.

Bỏ qua tính thản nhiên trẻ con giữa lông mày hắn, chỉ nhìn thân hình một cách đơn thuần mà nói, so với các thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi kia không có gì khác biệt.

Chu Lỵ cảm thấy, có lẽ chính mình còn có thể thành người phụ đạo của thiếu gia này ở phương diện khác.

Bất kể như thế nào, vị thiếu gia có một mái tóc bạch kim dương cương này còn thuận mắt hơn tên Văn Sâm xuất thân Bối Tư Khả Đức kia.

Học viện Lê Minh Chi Nhận là một khu kiến trúc tinh xảo không mất đại khí, phong cách chọn dùng kiến trúc Gothic thường thấy ở Babylon.

Mái vòm, tháp nhọn, cổng vòm, vách vịn, lan can đá, chỗ nào cũng có điêu khắc.

Lối đi bộ được phủ đá cuội, nơi nơi có thể thấy được thảm cỏ xanh và cây ngô đồng, cửa sổ chạm sàn thật lớn cùng với thủy tinh màu sắc rực rỡ, tạo thành tác dụng phân cách và cung cấp quảng trường nhỏ cho thầy trò nghỉ ngơi và đài phun nước chỗ nào cũng có.

Đi lại trong học viện mang đến cảm giác thanh u yên tĩnh.

Chu Lỵ dẫn Alan đi thăm qua lại không ngớt trong học viện, nói cho hắn biết nào là khu công cộng, nào là khu dạy học.

Phần đông khu vực trong học viện đại khái có thể chia làm lầu chính, khu kiến trúc phụ, kho hàng, nhà ăn, khu công cộng, khu thực nghiệm, khu thực chiến và ký túc xá học sinh.

Chu Lỵ rõ học viện như lòng bàn tay, một đường thao thao bất tuyệt, thỉnh thoảng xen kẽ một ít tin đồn thú vị về học viện khiến cho toàn bộ quá trình đi thăm không đến mức đơn điệu chán nản.

Alan đồng thời còn lưu ý thấy học sinh trong học viện cũng không nhiều.

Suốt dọc hành lang dài và rộng chỉ có thể gặp được vài học sinh.

Nhưng điều này cũng là bình thường, dù sao Lê Minh Chi Nhận mở ra vì con cháu các thế gia quyền quý quan trọng làm tinh anh tương lai của xã hội thượng lưu liên bang, bộ phận này chắc chắn sẽ rất ít người.

Chu Lỵ cũng từng giới thiệu một tòa học phủ bình dân khác, Hy Vọng Chi Thuẫn lớn hơn rất nhiều so với Lê Minh Chi Nhận.

Và ngược lại với ở đây, học sinh trong sân nhiều gấp mười lần Lê Minh Chi Nhận.

Cuối cùng, Chu Lỵ dẫn Alan tới ký túc xá của học sinh.

Nói là ký túc xá, bề ngoài giống như một quần thể ký túc cổ điển lịch sự tao nhã.

Mỗi nóc nhà trọ lầu cao nhất là tầng năm, mỗi tầng chỉ có hai phòng.

Những cái này dùng gạch đá xây màu đỏ sậm, có mặt cỏ và đèn đường tinh xảo làm trang sức, ký túc mở ra đặc biệt danh cho con cháu các gia tộc như hắn.

Về phần Chu Lỵ thì tự trả tiền sinh hoạt, bọn họ có ký túc xá khác.

Đương nhiên, bọn họ không thể được một mình một phòng.

Chỉ riêng không gian chỗ ở đã phân chia ra hai giai cấp bình dân và quý tộc.

Tuy nhiên ở phương diện giảng bài, Lê Minh Chi Nhận lại rất công bằng.

Học sinh tự túc có thể chọn bất kỳ môn học của khoa mà họ hứng thú, không bị bất kỳ hạn chế nào.

- Được rồi, Alan. Tôi nghĩ cậu cũng đại khái hiểu Lê Minh Chi Nhận rồi, nếu cậu muốn hiểu biết sâu hơn, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm tôi.

Chu Lỵ nói địa chỉ phòng trọ của mình cho Alan, sau đó lặng lẽ đi bên cạnh hắn, ưỡn bộ ngực đầy đặn ra phía trước:

- Đương nhiên, nếu cậu cho phép, tôi cũng có thể tới tìm cậu, dù sao phòng của cậu rất lớn, chúng ta có thể trao đổi hiểu biết một phen.

Lời nói ám chỉ sung mãn như vậy chỉ có đồ ngu mới nghe không hiểu, ngay tức thì không khí vì vậy mà trở nên mờ ám, một thanh âm đột nhiên chen vào:

- Con nai nhỏ!

Nghe được thanh âm này, Alan lộ ra vẻ mặt đau đầu, Chu Lỵ thì giật mình.

Trên một con đường vắng vẻ khác, A Đại Nhi vẻ mặt tươi cười đi tới.

Cô giống như chỉ nhìn thấy Alan mà hoàn toàn làm lơ Chu Lỵ nhìn có mấy phần quyến rũ bên cạnh hắn.

Chu Lỵ đương nhiên biết, cô bé trước mắt này là đại tiểu thư nhà Ma Sâm. Mặc dù gia tộc Ma Sâm không bằng Bối Tư Kha Đức cũng không phải người bình dân như cô có thể so sánh, huống chi A Đại Nhi không phải con cháu chi bên mà là xuất thân huyết thống trực hệ, thân phận so với cô cách xa vạn dặm.

Quả thực một bên ở trân trời, một bên dưới mặt đất.

Vì thế khi A Đại Nhi khí thế hung hăng đi đến gần, Chu Lỵ vội vàng lui về phía sau vài bước để tránh đụng vào A Đại Nhi.

- Em cũng ở đây?

Alan âm thanh quái lạ nói.

- Nói như vậy thật không có lễ phép đó nha.

A Đại Nhi giả bộ đáng thương:

- Nói thế nào người ta cũng là học sinh của Lê Minh Chi Nhận, chẳng lẽ ở trong học viện rất kỳ quái à?

- Đương nhiên, với em mà nói tốt nghiệp rất đơn giản, chỉ cần học phần vừa đủ, cho nên bản tiểu thư sẽ rất ít đến trường học. Chỉ có tên ngốc như ngươi mới phải mỗi ngày đứng ở học viện ôm sách vở gặm, ồ ha hả ha hả.

Chỉ với hai ba câu, cô ta liền lộ ra bản tính kiêu ngạo.

Sau đó cô rốt cuộc cũng nhìn về phía Chu Lỵ:

- Ai, ngươi làm sao vẫn còn ở đây? Chẳng lẽ ngươi muốn dụ dỗ Alan? Đừng có mơ nhé, con nai nhỏ là của ta!

- Vâng, tiểu thư A Đại Nhi.

Chu Lỵ cuốn quít rời khỏi.

Alan nâng trán kháng nghị nói:

- Đừng kêu anh là con nai nhỏ nữa, hơn nữa, anh cũng không phải là của em.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.