Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1821 chữ

“Ơ… Dịch tổng!!”

“Hôm nay Tôn Di không được khỏe, chi bằng để tôi đưa cô ấy đi!!”

Vừa dứt câu anh đã kéo cô ra khỏi ông ta, dựa vào lòng anh. Ánh mắt sắc bén của anh như nghìn con dao nhắm thẳng vào ông ta

“Mễ La, liên lạc với bác sĩ tới….Đúng rồi, lát nữa tôi có chuyện muốn bàn bạc với anh đó đạo diễn Từ!!”

Ông ta nghe đứng hình, như đã chọc nhằm vào tổ ong hay núi lửa sắp phun trào. Anh bế cô đến phòng bên cạnh, cô gái sao lại ngốc nghếch tin người như thế mà dám tiếp cận người như đạo diễn Từ - tên háo sắc. Tần Tang lúc này càng ngày càng khó chịu, trán đổ mồ hôi, mặt đỏ bừng, lăn qua lộn lại

“Tôn Di, em tỉnh rồi à!!”

Cô liền bật dậy nắm lấy áo của anh, đôi mắt mơ mơ màng màng: “Tôi nóng quá, khó chịu quá!!” . Nói xong thì dựa vào ngực anh, áp chặt: “Thơm quá!!”

Anh sững sờ, đỏ mặt, hình như cô ấy đã bị bỏ thuốc khá nặng, nhưng sự quyến rũ của cô ấy làm anh không thể thoát ra được, như lạc vào mê hồn trận.

Cô ấy nhìn anh bằng ánh mắt mơ màng, lúc này cô ấy muốn uống nước, cứ kêu khát mãi. Nhìn thấy đôi môi hồng quyến rũ của anh, cô lại tưởng tượng một quả táo căng mọng đầy kích thích cô. Cô nuốt nước bọt rồi ưỡn người lên chạm lên đôi môi ấy. Lúc này ánh mắt anh mở to, dường như cũng không thể kiểm soát cô được nữa. Cô đang tưởng tượng như đang ăn một quả táo đầy nước, còn cắn lấy nó, mặt cô dần nóng lên. Lúc này, mày anh chau lại, tim đập loạn nhịp, bị cô cắn phát tê người.

Một lúc sau thì bác sĩ đến.

Liên Thành đến gặp đạo diễn Từ, khuôn mặt âm u như muốn nuốt sống ông ta. Ông ta không dám nhìn thẳng anh, cúi đầu, chân run run

“Nếu tôi biết Tôn Di là người phụ nữ của Dịch Tổng thì tôi có ngàn lá gan cũng không dám đụng vào. Dịch tổng, anh tha thứ cho tôi đi…!!!”

“Nghe nói Đạo diễn Từ có một dự án phim chưa qua cục kiểm duyệt mà đã thông qua mục kiểm tra rạp chiếu. Như thế không hợp lí chút nào…”

“Dịch tổng, tôi biết sai rồi… Trong vòng 3 ngày, tôi sẽ yêu cầu lấy bộ phim về và nhận lỗi với công ty… Số tiền công ty phải trả tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm…” - Ông ta lắp bắp căng thẳng

Liên Thành tức giận, gắt gỏng: “Danh tiếng của công ty bị đạo diễn Từ hủy hết rồi, phim có nội dung nhạy cảm nhiều. Anh sợ bộ duyệt phim cấm chiếu nên đã luồn lách… Nếu chuyện này đến tai bộ kiểm duyệt, không chỉ đơn giản là phạt tiền, mà còn có thể ngồi tù do hối lộ phía khảo sát phim. Anh nghĩ, họ sẽ khờ dại gì mà thú nhận không, khi đó anh sẽ hoàn toàn chịu hết tất cả trách nhiệm…”

“Dịch tổng… tôi sai rồi, anh cứu tôi với… tôi không muốn ngồi tù đâu!!!” - Ông ta vừa nói vừa khóc

“Phim thì tôi sẽ xử lí, còn anh… thì biết tự làm thế nào rồi chứ!!!”

“Tôi biết, tôi biết, ngày mai tôi sẽ lặp tức nộp đơn nghỉ việc và đi khỏi đây….!!!!”


Dịch Liên Thành đã đưa Tần Tang về nhà của mình, lo lắng cho cô ấy lại bị phát sốt. Chuyện xảy ra cũng được giữ kín, tránh ồn ào.

Tần Tang ngủ say đến sáng hôm sau, mở mắt lim dim thì chưa rõ sao cái trần nhà này lại quen quen đến thế. Đột nhiên có tiếng cửa mở ra, cô ấy hoảng hốt… “Dịch Liên Thành?”

Anh ta vừa từ phòng tắm bước ra, chỉ khoác cái khăn che phần dưới, để lộ phần trên săn chắc quyến rũ: “Mới sáng sớm mà thẫn thờ gì thế?”

Tần Tang đờ ra, quần áo trên người cô cũng đã được thay ra, chưa hiểu vấn đề: “Anh…Sao tôi lại ở đây?”

“Quên sạch rồi sao, em không nhớ mình vui vẻ quá trớn, bị người ta bỏ thuốc à?”

“Nhưng…”- Lúc này cô mới nhớ ra hôm qua đạo diễn Từ đã chuốt say cô, thì ra đã bị bỏ thuốc, nhưng tại sao lại ở nhà của Dịch Liên Thành

“Tối qua em rất chủ động nên tôi đành miễn cưỡng thỏa mãn em…” – Hắn vừa nói vừa cười khoái chí

Tần Tang lại phát hiện miệng hắn có vết thương, trong đầu cô lúc này mơ màng nhớ đến cảnh “ăn táo” hôm qua

“Lẽ nào…” – Cô bây giờ chẳng nói thành lời

“Yên tâm, tôi quyết định chịu trách nhiệm với em” - Hắn ta sà xuống, áp sát vào mặt cô

Tần Tang lúc nãy thẫn thờ rồi tức giận, mặt tỏ rõ thái độ, đẩy hắn ra: “Nếu không nhờ anh, tôi sẽ không bị bỏ thuốc như vậy. Vì anh hủy hết mọi hoạt động của tôi, khiến tôi không có cái gì để làm”

“Làm người phụ nữ của tôi, em sẽ có tất cả….”

“Anh…có biết bao nhiêu người như tôi ở ngoài kia. Tại sao nhất định anh phải chọn tôi chứ? Cảm ơn anh đã cứu tôi hôm qua, tôi không làm phiền anh nữa… Tôi không muốn dựa dẫm vào người khác”

Cô đứng dậy rời đi

“Chuyện hôm qua với em chưa đủ sao, lại còn muốn tiếp tục tìm ai nữa?” – Hắn ta tức giận

Tần Tang phớt lờ, như thế mà bỏ đi, chạy thật nhanh ra khỏi nhà hắn, vừa chạy vừa khóc, chưa bao giờ cô cảm thấy bất lực như thế này, cũng chưa từng nghĩ mình sẽ dễ dãi với một người đàn ông như thế

Chẳng biết nên đi về đâu, nơi nào thật sự chứa nổi cô. Cô cảm thấy lạc lõng. Mỗi lần đau buồn, cô đều sẽ đến thăm chị, nhưng lần này, cô lại gọi cho Mễ La đến đón để trở về công ty.


“Mễ La… Sao tối qua anh không ngăn cản Dịch Liên Thành đưa em đi?” – Tần Tang thở dài

“Hôm qua có nhiều phóng viên ngoài cửa, xe của Dịch Tổng nằm bên cổng phía sau nên dễ dàng thoát được, vì thế anh ấy mới đưa em về tạm”

“Nhưng… Sao anh không lo lắng anh ta sẽ làm gì em sao??” – Tần Tang bức bối

“Làm gì?....– Hôm qua cả đoàn y tế theo anh ta về cùng mà!!”

“Vậy… đồ của em, bộ đồ này là sao?”

“À, trong lúc đoàn y tế đến thì đã thay cho em vì em nôn ra”

“Ồ…” – Bây giờ Tần Tang mới hiểu, cảnh tượng “ăn táo” hình như là vẫn mặc bộ váy kia. Chắc là lúc đó vẫn còn ở bữa tiệc, anh ta sao có thời gian thất lễ với cô: “Tên Dịch Liên Thành này thật đáng ghét, tôi là trò đùa chắc”

“Anh thấy Dịch tổng cũng tốt bụng lắm mà!!”

“Đừng nhắc tới anh ta nữa, nghe tên là ớn lạnh…”


Tô Hạc Hiên lúc này đi đến nhà của Liên Thành

“Chú hai, hôm qua người của cháu thấy được chú bế cô gái nào từ trong cửa thoát hiểm của bữa tiệc ngày hôm qua ra….!!”

“Chú đi cẩn thận vậy mà cũng có người thấy à…?” – Liên Thành ngạc nhiên

Hạc Hiên tò mò: “Chú đi như vũ bão, còn cả đóng người phía sau hộ tống… Sau bữa tiệc hôm đó con không thấy Tôn Di, định tìm cô ấy mà không gặp… Không lẽ, người chú đưa đi, là Tôn Di à?”

Liên Thành tán dương thằng cháu thông minh này, quay lại cười nhạt: “Con đến đây chỉ để hỏi chuyện này thôi à?”

“Chú…không ngờ chú ra tay nhanh với Tôn Di như vậy” – Hạc Hiên buồn rầu, nhìn chằm chằm ông chú: “Đáng ghét!!"

Một lúc sau thì Hạc Hiên nhớ ra là hôm qua cô gái quê mùa Tần Tang cũng không về nhà

“Đúng rồi, tối qua con bé quê mùa kia không về nhà… kì lạ nhỉ!!..... Thôi mà để ý làm gì… Liên quan gì tới mình chứ”

Liên Thành ngạc nhiên, nhìn thằng cháu lắc đầu: “Vị hôn thế của con mà sao lại nói như vậy, cô ấy mà có chuyện gì thì làm sao ăn nói với bác Tần. Mau liên lạc và tìm cô ấy về đi, chắc cô ấy còn giận đó”

“Cô gái đó phiền phức thật…”


Công ty

Mễ La thông báo với Tần Tang về một công việc mới được mời

“Tô Hạc Hiên mời em làm người mẫu quảng cáo bộ nước hoa mới của công ty anh ta. Nhưng mà, Dịch tổng đã đóng cửa những hoạt động của em mấy ngày trước, vì thế mà không ai gửi lời mời tới. Em nghĩ thế nào về lời mời của Tô Hạc Hiên? Nếu chấp nhận thì anh sợ Dịch tổng…!!”

Tần Tang nhếch môi: “Em nhất định phải nhận lời mời của Tô Hạc Hiên!!”

Mễ La còn lo lắng: “Em không nghĩ tới Dịch tổng nếu biết được sẽ làm khó em hay từ chối thay em sao ?”

Tần Tang cười nhạt, tỏ vẻ quyết đoán: “Đây cũng là cơ hội em lấy lại hình tượng sau mấy ngày biến mất trên hoạt động của superfan. Tô Hạc Hiên rất hâm mộ em. Nếu anh ta đã quyết định mời em thì làm sao lại không nghĩ đến Dịch Liên Thành chứ. Dịch Liên Thành lần này từ chối thay hay cố ý ngăn cản cũng khó…. Anh gọi lại bên phía của Tô Hạc Hiên, nói là em nhận lời, kêu họ gửi lịch đến chúng ta!”

“OK!!”


Phía bên này, Thư kí hiện đang cập nhật hoạt động sắp tới của các nghệ sĩ cho Dịch Liên Thành. Khi đọc đến ô dòng của Tôn Di

“Cái gì? Tô Hạc Hiên sao?” – Dịch Liên Thành bất ngờ

“Dạ đúng vậy, cô Tôn cũng đã đồng ý. Bên họ nói cô Tôn là khách VIP của họ, nên họ muốn cô ấy quảng bá sản phẩm mới lần này. Sản phẩm lần này được sáng tạo ra từ ý kiến cá nhân của người dùng phản hồi, đó là cô Tôn, vì vậy cô ấy là người thích hợp nhất”

Anh ta thở ngắn, nhìn qua nhìn lại rồi nói: “Lịch thực hiện vào khi nào, ở đâu?”

Bạn đang đọc Tần Tang Đê Lục Chi sáng tác bởi GooHana
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GooHana
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.