Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Cua Quái Vật

Phiên bản Dịch · 1793 chữ

Chương 2: Con Cua Quái Vật

Người dịch: Linhbun

“Đây là chuyện đùa gì vậy, vừa rồi trên bãi cát đều là mỹ nữ, như thế nào hiện tại liền biến thành một đống quái vật, ta là đang nằm mơ phải không, đúng rồi ta nhất định là đang nằm mơ.”

Vương Thành ngây ngốc nhìn hết thảy mọi chuyện đang xảy ra ở trước mặt, trong đầu trống rỗng, đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến âm thanh cầu cứu đầy hoảng sợ: “Cứu mạng a, A Thành, nhanh lên tới cứu ta.”

Vương Thành đột nhiên giật mình tỉnh táo lại, nhìn thấy Trương Vũ nghiêng ngả lảo đảo hướng bên này chạy tới, đuổi theo sau lưng hắn là một con quái vật lai giữa người và cua. nửa thân dưới có hai chân giống con người phía thân trên lại có hai cái kìm màu đỏ rất lớn. Trên đầu quái vật lại nhô lên hai tròng mắt đang không ngừng xoay tròn, mà từ trên người nó có thể nhìn thấy quần áo rách tung toé, trên quần áo có thể thấy được nguyên lai cũng là người phục vụ khách sạn, không biết tại sao lại biến thành quái vật.

“Trương Vũ.”

Nhìn thấy Trương Vũ có nguy hiểm, Vương Thành không cần suy nghĩ, vơ lấy ghế gấp bên cạnh xông ra ngoài, bởi vì đối phương biến thành quái vật, trên người có giáp xác nên hắn cũng không có lưu thủ, dùng hết sức đem ghế dựa hướng tới đầu đối phương đập tới, bất quá con cua quái vật này phản ứng rất mau lẹ, đôi kìm lớn dùng sức hướng lên trên đỉnh đầu, như tấm chắn ngăn trở ghế dựa, tiếp theo bỏ qua Trương Vũ, hai cái kìm như cây búa không ngừng hướng Vương Thành đập đến.

“Lực lượng thật lớn a.”

Chỉ sau vài cái đập, ghế dựa trên tay Vương Thành đã cầm không được bị đập bay đi, bị cái kìm của con cua quái vật đập trúng ngực hắn, hắn kêu lên một tiếng bay ngược ra sau, ngã ở trên bờ cát, ngực đau đớn, không biết xương cốt có bị gãy không, hắn che lại ngực lùi ra sau nhìn lại, chỉ thấy Trương Vũ cư nhiên không lại đây giúp hắn, mà là trốn vào quầy bán quà vặt không ra.

“Tiểu tử này trước giờ vẫn vậy, không có một chút nghĩa khí nào.”

Vương Thành mắng to, bất quá hiện tại không phải lúc để ý tới việc đó, bởi vì con cua quái vật đã đuổi theo lại đây, kìm lớn hung hăng nện xuống, hắn nhanh chóng xoay người né tránh, cái kìm đập trúng bờ cát làm hạt cát bay loạn khắp nơi, nhân cơ hội này Vương Thành dùng chân đạp vào đầu gối của con quái vật, làm nó té ngã trên mặt đất, Vương Thành xoay người cưỡi lên trên người con cua quái vật, một quyền tiếp một quyền hướng gương mặt nện xuống, kết quả lại làm cho hai tay mình đau đớn, sưng đỏ bởi vì đối phương dùng cái kìm đỡ được nắm tay.

Ngay sau đó, con cua quái vật dùng một chút lực phản chấn đem Vương Thành đè ngược lại. Kìm lớn hướng cổ Vương Thành cắt tới, Vương Thành vội vàng dùng đôi tay bắt lấy càng cua ngăn cản lại, chỉ là con cua sức lực lớn kinh người, hắn cho dù dùng cả hai tay cùng nhau chống đỡ vẫn như cũ không địch lại được, chiếc kìm sắc bén càng ngày càng gần mặt hắn, con cua quái vật biểu cảm đắc ý,tròng mắt chuyển cái không ngừng.

Dư quang nhìn thấy tròng mắt kia, trong đầu Vương Thành linh quang chợt lóe, đối mặt với sự sống chết ở trước mắt, hắn cố gắng đem chút sức lực cuối cùng đem càng cua chệch hướng sang bên cạnh nện ở trên mặt cát, không chờ con cua quái vật phản ứng lại, tay phải như tia chớp bắt lấy tròng mắt con cua quái vật rồi giật thật mạnh, trực tiếp đem tròng mắt tính cả râu cùng nhau kéo xuống, con cua quái vật phát ra tiếng gào thê lương thảm thiết, máu màu xanh từ chỗ vết thương phun ra ồ ạt, không ít máu còn phun lên người Vương Thành nhìn trông rất là ghê tởm.

Đối Vương Thành thì là ghê tởm, nhưng đối con cua quái vật mà nói lại là trí mạng, nó kêu thảm thiết một hồi liền ngã nhào lên người Vương Thành. Vương Thành một tay đem con quái vật đẩy ra, từng ngụm từng ngụm thở dốc, vừa rồi mặc dù thắng, nhưng chỉ cần không cẩn thận một chút thôi sẽ lập tức tử vong. Hắn trước kia nhiều nhất cũng chỉ cùng người đánh nhau, loại trải nghiệm sinh tử này thật đúng là không muốn nếm thử qua lần nữa.

" Mới vừa rồi thật là nguy hiểm, may mà mình nhanh trí, lát nữa phải mắng tiểu tử Trương Vũ này một trận, lão tử tới cứu hắn cư nhiên hắn bỏ mình chạy trốn.”

Vương Thành nhớ tới sự tình vừa rồi, oán hận thầm nghĩ, hắn vừa muốn bò dậy, đột nhiên trên thi thể con cua quái vật bay ra một viên quang cầu nhanh chóng chui vào ngực Vương Thành, vì xuất hiện quá bất ngờ khiến hắn căn bản không phản ứng lại kịp, mà chờ quang cầu tiến vào thân thể hắn, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh lạnh băng vô tình, phi nam phi nữ.

“Thành công giết chết ma vật, khởi động mạt thế hệ thống.”

“Mạt thế hệ thống thành công khởi động, thành lập mô hình thân thể, kích hoạt năng lực bản thân.”

“Mô hình thành lập xong, năng lực thành công kích hoạt, có được thiên phú phương diện tinh thần, kích hoạt năng lực Phân Niệm Thuật.”

“Khởi động chương trình hiển thị thông tin cơ bản về hệ thống…… Tích, tích…… Mạt thế hệ thống lọt vào xâm lấn……”

“Tích…… Tích…… Mạt thế hệ thống vướng vào sai lầm không biết, hiện tại đóng cửa bảo trì, tiến hành khởi động dò tìm lỗi không biết.”

“…… Đậu xanh, đây là có chuyện gì xảy ra?”

Vương Thành vẻ mặt ngẩn ngơ, cúi đầu dò xét, kinh ngạc phát hiện thi thể con quái vật tự nhiên biến mất, giữa không trung lơ lửng một tấm chắn màu đỏ, giống như giáp xác trước ngực con cua quái vật chế tác thành.

“Tình huống như thế nào vậy, đánh quái rớt bảo vật sao?”

Vương Thành càng thêm kinh ngạc, đem tấm chắn nhặt lên, không phát hiện có cái gì thuộc tính gì, khả năng cùng mạt thế hệ thống bảo trì có quan hệ, bất quá tấm chắn này thực kiên cố, hiện tại ở thời điểm này có cái phòng thân vẫn tốt hơn tay không, hắn thuận tay cầm theo.

Bên cạnh truyền đến tiếng hét thảm là một lời nhắc nhở Vương Thành tình huống hiện tại, trên bãi biển rất nhiều quái vật, hắn trong lòng cũng sợ hãi, lông mao dựng đứng, suy nghĩ thật nhanh rồi chạy nhanh trốn vào trong quầy bán quà vặt, Trương Vũ thấy hắn trở về, ngượng ngùng cười, vừa định giải thích, Vương Thành không kiên nhẫn đá hắn một cái, nói: “Nhanh cầm vũ khí trốn thôi, cửa quầy bán quà vặt không có khả năng chống đỡ được quái vật.”

Quầy bán quà vặt tên đúng như ý nghĩa, nó chỉ được dựng đơn giản bằng nhựa plastic, giá thành xây dựng rẻ và có vẻ ngoài rất đẹp nhưng không bền, đừng nói những con quái vật đó, chính là một đứa nhóc con đá mấy cái cũng có thể đá thủng, trông cậy vào nó còn không bằng đi tự sát.

“A Thành, chúng ta đi đâu?”

Trương Vũ nghe vậy vội vàng đứng lên hỏi, Vương Thành trầm ngâm một chút, nói: “Khách sạn cũng có tiếng gào thét thảm thiết, nghĩa là nơi đó cũng có quái vật, tuy rằng khách sạn nhiều phòng dễ dàng trốn tránh, bất quá chúng ta không có chìa khóa, hơn nữa khả năng quái vật sẽ rất nhiều, nơi đó rất nguy hiểm, như vậy hiện tại địa phương an toàn nhất chỉ có một, đó chính là trên biển.”

Nói xong, Vương Thành quay đầu nhìn biển rộng, tiếp tục nói: “Vừa rồi bầu trời biến hóa, lúc sau gió cũng thổi mạnh hơn, sóng biển cũng tương đối lớn, hơn nữa không biết sẽ phải ở trên biển ngây ngốc bao lâu, bơi lội đi ra ngoài không được, chúng ta đi đến bến tàu tìm thuyền, vừa lúc bến tàu cách nơi này cũng không xa.”

“Thuyền? Ngươi quên rồi sao, tàu chở khách hôm nay hình như có việc đã đi ra ngoài rồi mà, hiện tại không biết đã trở lại chưa?”Trương Vũ hỏi.

Vương Thành nói: “Tàu chở khách có trở về hay không cũng không sao cả, trên bến tàu hẳn là có không ít thuyền chạy bằng điện, chúng ta hai người lên một chiếc thuyền thì không thành vấn đề, đi xa một chút, quái vật không có khả năng đuổi theo. Mặc áo cứu sinh nhanh đi, còn trì hoãn nữa, có muốn chạy cũng không chạy được.”

Vừa nói Vương Thành vừa mặc vào áo cứu sinh, lại cầm lấy một cây dao phay sau đó liền nhấc chân chạy đi.

“A Thành, ta nghe ngươi, lập tức đi.”

Trương Vũ chạy nhanh đuổi kịp, bất quá nhìn Vương Thành phía trước, trong lòng lại có chút phức tạp, từ nhỏ đến lớn, vô luận gặp được chuyện gì A Thành đều bình tĩnh như vậy, hơn nữa biểu hiện đều là thập phần ưu tú, trách không được tất cả mọi người đều khen ngợi hắn.

Trên đường thỉnh thoảng nhìn thấy có người bị quái vật đuổi giết, bất quá đều là người không quen biết, Vương Thành không rảnh đi xen vào việc của người khác, hơn nữa cũng không năng lực đi quản chuyện này, đám quái vật đó giết chết người sau đó sẽ lưu lại ăn thi thể, tuy rằng cực độ ghê tởm, nhưng đối Vương Thành đang chạy trốn mà nói thì là một chuyện tốt, bởi vì thời điểm chúng nó đang đánh chén sẽ không đi đuổi giết những người khác.

Bạn đang đọc Tại Mạt Thế, Ta Bất Tử (Bản Dịch) của Bạch Thái Lão Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhbun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật thangdaigia
Lượt thích 8
Lượt đọc 597

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.