Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo vật của tiệm

750 chữ

Trên đó ghi hai chữ “Bói toán”.

“Phan gia gia, ‘cây cải nhỏ’ dẫn khách tới cho ông này.”

Giọng cô bé cao cao, thể hiện sự hưng phấn.

Cửa vừa mở, một ông lão râu trắng đi từ trong bóng tối ra.

Ánh sáng trong nhà không được tốt, cũng không thắp nến, nên trông nó khá tối tăm.

Cô bé dường như quen với vị Phan gia gia này, nhỏ kéo tay Tô Lạc vào trong, khó che đậy niềm hưng phấn nói với ông lão: ” Phan gia gia, tỷ tỷ xinh đẹp muốn đổi tiền âm phủ, ông trước đó đã nói, có thể đổi với giá 25% đấy.”

Đôi mắt đục ngầu của Phan gia gia nhiều năm giá lạnh, chỉ khi đến lúc thấy cô bé mới có chút ấm áp.

Lão gật đầu, ừm một tiếng nhạt nhòa, liền đến trước quầy ngồi.

Tiểu cô nương kéo Tô Lạc ngồi đối diện Phan gia gia, mà mình thì nhanh tay bưng chiếc ghế cao qua đây, leo lên đó rất nhanh, có một cảm giác tham gia khá mãnh liệt.

“Tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ muốn đổi bao nhiêu?” nhỏ hỏi.

Vậy là làm khó cho Tô Lạc rồi.

Cô thực sự còn không biết phải đổi bao nhiêu?

“Cách đổi thế nào?” Tô Lạc hiếu kỳ hỏi.

“Một trăm tệ Hiên Viên đổi một tệ âm phủ.” Cô bé ở bên nói Tô Lạc biết, “Nhưng Phan gia gia có thể giảm 25%.”

Nhìn thấy cô bé luôn miệng nói giảm 25%, Phan gia gia trợn trắng mắt lặng lẽ nhìn lên trời.

“Cây cải nhỏ” có mắt tinh tường thật đấy, cô nương có thể khiến nhỏ bảo vệ như vậy…cũng không biết có chỗ nào đặc biệt nữa.

“Cây cải nhỏ” thấy Tô Lạc không có khái niệm với tiền âm phủ, thế là nói cô biết: “Vào Thất Lạc Thành các người phải thu phí vào thành, ăn uống trong đó dùng, bình quân một người một ngày là một trăm tệ âm phủ, nếu có chuyện khác phải làm, thì tiền âm phủ cần sẽ nhiều hơn.”

“Một tô mì trong đó, tương đương mười lăm tệ âm phủ.” “Cây cải nhỏ” báo cáo nghiêm túc với Tô Lạc.

“Ngươi từng vào đó?” Tô Lạc ngạc nhiên.

Phan gia gia tiếp tục lạnh mặt, nhưng trong lòng lại cười lạnh, từng vào đó sao? Sao nhỏ lại chưa từng vào đó chứ?

“Cây cải nhỏ” cười hehe: “Đương nhiên rồi, đợi sau khi vào đó rồi tỷ sẽ biết, bây giờ cần phải bảo mật.”

Tô Lạc gật đầu, hỏi Phan gia gia: “Ông ở đây còn bao nhiêu tiền âm phủ?”

Phan gia gia: “Sao thế, ngươi còn muốn đổi hết toàn bộ sao?”

Tô Lạc gật đầu: “Có bao nhiêu đổi bao nhiêu.”

Phan gia gia kinh ngạc nhìn “cây cải nhỏ”.

Đối với họ mà nói, tiền Hiên Viên thật sự rất đáng tiền, cũng khó kiếm lắm…đây quả là tỷ lệ hoán đổi 100:1 á!

“Cây cải nhỏ” có chút sốt ruột: “Tỷ tỷ, tỷ đừng thấy cửa tiệm của Phan gia gia nhỏ, ông ấy thực sự có hợp tác với trong đó, trong tiệm bây giờ ít nhất có trên vạn tệ âm phủ rồi.”

Tô Lạc: “Vậy thì đổi hết đi.”

Vừa nói, cô lấy ra tờ phiếu một vạn Hiên Viên tệ vàng ra.

Dựa vào tờ phiếu vàng, quả là đổi ra Hiên Viên tệ ở bất cứ nơi nào trong Kim Ô Đường, đều đáng giá là một vạn.

Hào!

“Cây cải nhỏ” giơ ngón cái lên trước mặt Tô Lạc!

Người có thể lấy ra một tấm một vạn Hiên Viên tệ, nhỏ còn có thể nói gì hơn chứ?

Đột nhiên, con mắt nho nhỏ của cô bé đảo qua đảo lại, hỏi ông lão râu trắng: “Phan gia gia, ông chẳng phải còn bảo vật của tiệm sao? Bán không vậy?”

Bảo vật của tiệm?

Tô Lạc ngạc nhiên nhìn ông lão râu trắng.

Ông lão râu trắng chau mày: “Nhưng mà…”

“Cây cải nhỏ”: “Phan gia gia, giờ ông cũng không vào Thất Lạc Thành nữa rồi, thứ đó cũng không có lợi ích gì với ông nữa đúng không? Tỷ tỷ xinh đẹp của ta…”

“Ta họ Tô.” Tô Lạc luôn bị gọi là tỷ tỷ xinh đẹp, có chút không quen.

“Cây cải nhỏ”: “Tiểu tô tỷ tỷ xinh đẹp của muội.”

Bạn đang đọc Tà Vương Truy Thê của Tô Tiểu Noãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suxiaomin
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.