Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phan Gia Gia

755 chữ

Tô Lạc: “Cửu tử nhất sinh? Người duy nhất còn sống sót quay về vẫn mất ký ức?”

Cô bé: “Ân ân ân! Thấy tỷ tỷ là người tốt ta mới nói tỷ biết đó, người khác ta không nói đâu.”

Tô Lạc: “Vậy mấy người đó vào Thất Lạc Thành làm gì?”

Cô bé: “Tỷ tỷ không phải muốn vào đó tìm công pháp sao?”

Nội tâm Tô Lạc bị chấn động nhẹ

Chuyện cô phải đi tìm công pháp, chỉ có mấy người trong Tô gia biết, sao cô bé này lại biết được chứ?

Cô bé trả lời theo lẽ đương nhiên: “Mọi người vào Thất Lạc Thành, không phải đều tìm công pháp hay sao? Rất nhiều người đều biết, trong Thất Lạc Thành có hồn ma mà, nếu vận khí tốt, gặp may lớn, giúp một lão đại hồn ma hoàn thành tâm nguyện lúc còn sống, chẳng phải sẽ có thưởng sao, quà thưởng đó luôn luôn là công pháp, kiểu như kho tàng chôn cất tiền chẳng hạn.”

“Nhưng cơ hội kiểu vậy cực hiếm, cũng cực khó hoàn thành.” Cô bé nói nghiêm túc cho Tô Lạc biết, “Mấy người trông cũng lợi hại đấy, cũng có tiền nữa, mạo hiểm như vậy, không đáng tí nào.”

Tô Lạc: “Ngươi nhìn ra được sự lợi hại của bọn ta sao?”

Thực lực của Tô Lạc bọn họ cũng tầm mức Tinh Thần cảnh ba đến bốn sao, trên cái đại lục này mà nói đã là thuộc tầng rất lợi hại rồi, nhưng trên đường họ luôn ẩn giấu khí tức, người khác nhìn thấy cũng chỉ nghĩ là thực lực tầm thường thôi.

Cô bé cười nghịch ngợm, lại gần Tô Lạc nói nhỏ: “Ta đương nhiên biết rồi, ta sinh ra đã có thể cảm nhận được thực lực của ai mạnh rồi, trong ba người, tiểu ca ca mặt đen thực lực mạnh nhất, tỷ tỷ xinh đẹp thứ nhì, tiểu ca ca sáng sủa đứng thứ ba đúng không?”

Cô bé cười trông ngộ nghĩnh lắm, để lộ hai cái răng nanh be bé.

Trong lòng Tô Lạc hơi kinh hãi, thật sự là không tệ chút nào.

Lão đạo ở một bên chìa tay ra kí đầu cô bé một cái.

“Sư phụ người làm gì á!” Cô bé ôm đầu, khí thế hung tợn liếc sư phụ mình.

Lão đạo không quan tâm cô, chỉ nói với Tô Lạc: “Tiểu đồ không có bằng chứng, cô nương đừng nghe nó nói bậy.”

Trong lòng Tô Lạc thầm nghĩ, tiểu cô nương này thực sự có chỗ thần kỳ đấy, muốn hỏi kỹ hơn, nhưng chỉ thấy lão đạo nhìn chằm chằm cô bé với dáng vẻ không cho phép nói chuyện, cô cũng không hỏi tiếp nữa, liền đã đổi chủ đề.

“Vào Thất Lạc Thành, vẫn phải đổi tiền âm phủ?”

“Tỷ chắc chắn chứ.” Tiểu cô nương nhìn Tô Lạc trông thật tội nghiệp, “Trong Thất Lạc Thành có tiền âm phủ thông dụng của Thất Lạc Thành, tiền tệ trên đại lục không thể dùng được, tội nghiệp quá.”

Tô Lạc: “Đi đâu đổi? Dùng cái gì để đổi? Tỷ lệ đổi tiền là bao nhiêu?”

Mắt cô bé sáng lóa: “Tỷ tỷ muốn đổi thật sao?”

Tô Lạc: “Đúng vậy.”

Cô bé kéo tay áo của Tô Lạc: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ta biết chỗ nào có đổi đó, ta dẫn tỷ đi.”

Tiểu nhị ở một bên mở miệng lạnh nhạt: “Quán chúng tôi có thể đổi được.”

Cô bé hừm hừm hai tiếng: “Nhưng quán các người giá thực, ta có thể dẫn tỷ tỷ đổi giá 25% cơ!”

Tiểu nhị ngay lập tức không có gì để nói, tiếp tục cúi đầu lau bàn ghế.

Đúng lúc này ăn uống no say, thế là dưới lời đề nghị của tiểu cô nương, mọi người cùng qua đó đổi tiền.

Còn về tọa kỵ.

Tọa kỵ của Tô Lạc có thể thu lại bỏ vào không gian.

Tọa kỵ của Tiểu Khắc chính là bản thân hắn.

Tọa kỵ của Tô Mộc Dương chỉ có thể gửi ở quán rượu thôi.

Cô bé hình như rất quen với thị trấn này, cô dẫn Tô Lạc lượn đông lượn tây, rất nhanh là đến được con đường hẻo lánh cũ nát.

Con đường này chỉ đủ hai người đi, rất chật hẹp.

Đếm ngược nhà thứ mười ba, trên cửa tiệm treo một cây cờ phướn.

Bạn đang đọc Tà Vương Truy Thê của Tô Tiểu Noãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suxiaomin
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.