Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Thu Hoạch( làm lại)

Tiểu thuyết gốc · 1420 chữ

Sau khi gom đủ số cỏ khô lại, lúc này Hùng mới bịt chặt hết toàn bộ lỗ ở trên chỏm đất đó, cậu ta chỉ để chừa lại một lỗ để cho chúng chui ra.

Ngay từ ban đầu ý định của Hùng là khun khói, bởi vì ở cái thời đại này, không có một đồ vật hay dụng cụ dùng để cuốc đất hay đào đất để bắt chuột. Cho nên cách dễ nhất để đỡ mất sức hơn đó là khun khói vào hang làm chuột ngộp thở, chui ra ngoài.

Khi đó Hùng và Sinh đứng ở bên ngoài, mỗi người cầm lấy một cái Giáo gỗ. Chỉ cần thấy một con chui ra thì ngay lập tức đập chết luôn.

Mặc dù vẫn không hiểu ý định của Hùng, nhưng Sinh vẫn tiếp tục làm theo. Sau khoảng chừng 30 phút thì lấp xong, lúc này Hùng bắt đầu gom hết đống cỏ khô vừa lụm về, đem lại trước cửa hang.

Ngay sau đó là một mồi lửa đốt đám cỏ khô, lửa nhanh chóng cháy lên. Khói bay ngập trời, kèm theo đó là một luồng gió thổi mạnh khiến chúng càng cháy nhanh hơn.

Thấy tình hình có vẻ chuyển biến xấu đi, Hùng bèn chạy vào trong rừng chặt lấy một cái lá chuối dài và to.

Nhìn thấy như vậy sinh liền hỏi.

"Nhóc Hùng ! Ngươi làm gì vậy ? Tại sao ngươi lại đi chặt lá của cây này làm gì?"

Hùng không trả lời Sinh mà lúc này, cậu ta đang dồn sự tập trung của mình vào cái hang chuột kia. Ngay lập tức cậu ta vung cái Lá chuối lên, quạt mạnh một cái khiến cho làn khói đổi hướng, bay thẳng vào trong hang chuột.

Cậu ta cứ thế lặp đi lặp lại liên tục động tác quạt lên, quạt xuống, lúc này nước mắt, nước mũi cậu ta cứ thế chảy ra, không phải do cậu ta khóc, mà là do hương khói cay quá mức khiến cho nước mắt, nước mũi của cậu ta liên tục chảy ra.

Chưa đầy 3 phút sau, đám chuột ở trong hang cứ thế cựa quậy. Có lẽ chúng không chịu được nữa, mà chuẩn bị chui ra. Lúc này ở ngoài cửa hàng đã nghe thấy tiếng rít không ngừng của lũ chuột.

"Sinh tập trung ! Chúng sắp chạy ra ngoài." Hùng quát lên một tiếng.

Nghe thấy Hùng nói như vậy, sinh lúc này cũng tập trung cao độ hơn. Những giọt mồ hôi ở trên mặt anh ta cứ thế chạy xuống, Có lẽ là do đứng quá gần ngọn lửa, cho nên bị hơi nóng làm cho cơ thể anh ta không thích ứng được.

Tiếng rít ngày càng gần hơn, Bất chợt một con chuột lao ra từ cửa hang. Thân hình của nó to bằng bắp chân của một người trưởng thành, bộ lông của nó có màu xám, hai hàm răng cửa của nó to bằng ngón cái của một đứa trẻ mới sinh.

Chưa kịp hoàn hồn thì ngay lập tức một gậy vào đầu bất Tỉnh. Nhìn thấy đây là lần đầu săn bắt chuột dễ dàng như vậy, sinh lúc này mới hô ầm lên.

"Tuyệt ! Tuyệt ! Nhóc từ bao giờ mà có cách bắt chuột giỏi như vậy." vừa nói anh ta vừa nhìn về phía Hùng, trên gương mặt không giấu được một niềm vui không thể tả.

Bắt được con đầu tiên, sinh lúc này như được tiếp thêm sức mạnh, mỗi phát gậy đập xuống đất của anh ta đều là dùng hết sức.

Thời gian cứ thế trôi qua được 10 phút, trên mặt đất lúc này cũng đã xuất hiện nhiều chuột bị phơi xác ra ngoài, nếu như đếm sơ qua ít nhất cũng phải khoảng 10-15 con chuột.

Nhìn thấy nguyên một buổi sáng, ngày hôm nay chỉ với hai người bọn họ đã có thể bắt được nhiều chuột, đủ để cho nửa số dân trong bộ lạc ăn một bữa ngon lành. Lúc này kiên không kìm nén được sự vui vẻ trong lòng, ông ta lại càng vung mũi giáo mạnh hơn.

Lại 20 phút trôi qua tiếp, lúc này lửa đã tắt hẳn chỉ còn lại một ít khói bay lên từ đống tro tàn, lũ chuột ở trong hang cũng không còn chạy ra tiếp, theo như Hùng đoán thì chắc có lẽ là khói ở trong hang đã bay ra hết bên ngoài, hoặc cũng có thể là chúng đã chết hết bên trong.

Cứ như vậy chỉ trong một buổi sáng, hai người bọn họ tổng kết lại số chuột đã bắt được lên tới 45 con, một số lượng cũng khá là nhiều đủ để cho cả bộ tộc ăn.

Nhưng vấn đề nan giải nhất đó là chế biến và xử lý chúng sao cho hợp lý. Đầu tiên là phải tróc da chúng ra, sau khi sử lý hết toàn bộ thì đã của chúng sẽ được làm thành găng tay hoặc dày để đi.

Tiếp theo là nhổ răng của chúng ra vì răng chúng dài khoảng 5 - 7 cm và nhọn, ngoài ra có thể dùng chúng để đâm lén người khác rất thích hợp trong việc âm hiểm.

Về phần Mổ chuột thì Phải cắt bỏ đầu, đuôi và chân chuột để tránh bị dịch hạch. Vì đó là những phần tập trung rất nhiều loại bệnh của chuột.

Rồi sau đó là Rửa sạch rồi mổ chuột, loại bỏ phần hoi ở sau gáy và bẹn của chuột, nếu để lại phần này chắc chắn sẽ bị hôi không ăn được, gan chuột vẫn giữ lại. Tuy nhiên chỉ những buồng gan đỏ mới được giữ lại. Chặt chuột sau khi sơ chế xong.

Còn về ruột của chúng, Hùng

Ở đây Hùng định nướng hết chúng lên, Bởi vì ở thời đại nguyên thủy này, vẫn còn thiếu rất nhiều nguyên liệu để chế biến chúng.

Bọn họ cứ thế một người chế biến, một người nướng, cho đến tận lúc chiều tà thì công việc của hai người họ mới dừng lại. Mặc dù họ vẫn chưa xử lý xong chỗ thịt chuột, nhưng lúc này thời gian đã không cho phép họ làm việc nữa.

Thấy vậy Hùng làm ra một cái cáng tạm thời, được làm từ 2 khúc gỗ to, bên trên còn dùng ruột những con chuột buộc rất nhiều khúc gỗ nhỏ, đan sen lại với nhau. Cuối cùng là cậu ta lót những cái lá chuối lên trên, rồi xếp bằng từng con chuột lại với nhau rồi khiêng về.

Nhưng do vì số lượng của chúng khá nhiều nên, cậu ta chia ra làm ba đợt. Mỗi một đợt sẽ là mười con, nhưng cũng đừng tưởng rằng 15 con là ít. Vì theo như Hùng tính toán thì cân nặng của mỗi còn rơi vào khoảng 5 - 8 kg, thậm trí còn to nhất ở chỗ này cũng khoảng 10 - 13kg.

Sau khi sắp xếp xong suôi, Hùng và Sinh mới bắt đầu khiêng về, vẻ mặt hai người lộ rõ ra một nét vui mừng, Sinh còn cười hít cả đôi mắt lại vì đây là lần đầu tiên trong suốt mấy năm, hắn ta đi săn được nhiều thu hoạch lớn như vậy.

Ngược lại Lúc này ở bộ tộc sói trắng, mọi người cũng bắt đầu trở về trong cái hang động, nét mặt của mỗi người còn mang theo một vẻ buồn chán, vì họ biết rằng đến bây giờ đội thợ săn chưa về, thì chắc chắn là hôm nay không có thu hoạch được gì.

Ai cũng mang theo một vẻ buồn chán, đúng lúc này ngoài cửa hang truyền đến tiếng cười lớn. Hai bóng người đang tiến lại gần hang động của họ, trên tay còn khiêng theo một cái cáng được làm từ gỗ, hiển nhiên đó là Hùng và Sinh.

Một cỗ mùi thơm như thịt nướng, phát ra từ trên cái mà bọn họ đang khiêng. Thấy vậy người trong bộ tộc bắt đầu lao vào hỏi.

"Sinh ! Sinh ! Đây là gì ? Có phải đồ ăn không ?"

Đứng trước những câu hỏi của người trong bộ lạc, Sinh lúc này mới cười phá lên đến mức hàm của hắn ta sắp rơi ra bên ngoài.

Bạn đang đọc Ta Về Nguyên Thủy Thời Đại sáng tác bởi quatvip2k1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quatvip2k1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.