Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Lệ Hành có ảo giác bọn họ đang tham gia tang lễ của mình

Phiên bản Dịch · 1366 chữ

Edit: Canhcutbietbay

"Từ…. Từ….”

Kỷ Khinh Khinh tay cầm nắm cửa, nghe vậy xoay người nhìn về phía Lục Lệ Hành, thấy sắc mặt anh đột nhiên khó coi, tưởng thân thể của anh không thoải mái, bước nhanh đến trước mặt anh, "Anh thế nào? Không sao chứ?" Nói xong liền muốn bấm chuông trên đầu giường kêu người tới.

Lục Lệ Hành nhanh tay nắm lấy cổ tay cô, ngăn cản cô bấm chuông.

"Tôi không sao."

Đang lúc lôi kéo, Kỷ Khinh Khinh không thể không cúi đầu, mặt đối mặt với Lục Lệ Hành, khoảng cách gần trong gang tấc khuôn mặt cô phóng đại trong mắt anh, hương vị đàn ông xông vào mũi, nhịp tim Kỷ Khinh Khinh đột nhiên đập nhanh, trong lòng bàn tay rịn ra tầng mồ hôi mỏng, vô thức đỏ mặt.

Không thể không thừa nhận, Lục Lệ Hành là 1 người đàn ông có vẻ ngoài rất đẹp trai, mũi thẳng tắp, ngũ quan sắc bén, mặt mày sáng sủa, có lẽ là đứng ở trên cao hay ra lệnh đã quen, chỉ với 1 ánh mắt nhẹ nhàng, liền có thể khiến người ta mặt đỏ tới tận mang tai không dám đối mặt.

Kỷ Khinh Khinh chớp chớp mắt, tầm mắt rủ xuống, bàn tay sạch sẽ nắm chặt cổ tay cô.

Kia là bàn tay có khớp xương rõ ràng, trong lòng bàn tay hơi lạnh không có nhiệt độ, lại có cảm giác có lực.

Kỷ Khinh Khinh bỗng nhiên rút tay về bị Lục Lệ Hành nắm chặt, xoa cổ tay hằn vết đỏ.

"Kỷ Khinh Khinh. . ." Lục Lệ Hành nhắm mắt lại, "Vừa rồi tôi nói, cô có thể sống đúng thân phận của chính mình chính thân phận có ý tứ là, cô là vợ mà do ông nội tìm cho tôi, được ông nội đồng ý, như vậy từ từ hôm nay trở đi, cô chính là vợ của Lục Lệ Hành tôi."

—— "1 phút cuối cùng."

Lục Lệ Hành: "Cô rõ chưa. . . Vợ."

Kỷ Khinh Khinh ánh mắt hoài nghi nhìn anh.

Cô không ngốc, Lục Lệ Hành mới vừa nói lời kia, giọng điệu kia, biểu tình kia, là có ý tứ gì cô không rõ?

Không phải hi vọng trong cuộc sống sau này, cô có thể sống đúng thân phận của mình, đừng tưởng rằng gả cho Lục Lệ Hành, liền có thể ở bên ngoài dùng thân phận của Lục phu nhân muốn làm gì thì làm sao?

Sao hiện tại quay người lại công nhận thân phận của cô rồi?

Kỷ Khinh Khinh qua loa đáp: "Tôi biết rồi."

Lục Lệ Hành mắt nhắm lại, "Cô đã hiểu vậy về sau cô xưng hô với tôi như thế nào?"

Kỷ Khinh Khinh kiên trì thăm dò: "Lục tiên sinh?"

—— "30 giây cuối cùng."

Lục Lệ Hành mặt mày trầm xuống, "Tôi cùng cô bây giờ là quan hệ vợ chồng!"

". . . Lệ Hành?" Hung cái gì!

—— "20 giây cuối cùng."

Trái tim mơ hồ truyền đến cảm giác đau, Lục Lệ Hành thở sâu, gằn giọng: "Vợ!"

Nha.

Rõ ràng.

Lục Lệ Hành cái này là có ham muốn chiếm hữu muốn cô gọi anh là chồng?

Trong tiểu thuyết nói thế nào ta, Lục Lệ Hành đối với thứ thuộc về mình có lòng ham muốn chiếm hữu biến thái.

Thế nhưng lúc này mới là lần đầu tiên gặp liền muốn cô gọi anh là chồng?

Chuyện yêu đương không có nói qua, hiện tại liền trực tiếp thăng cấp thành vợ?

Cẩu độc thân hơn hai mươi năm Kỷ Khinh Khinh có chút kháng cự, liền muốn quay người bỏ đi, không muốn làm theo ý anh.

Nhưng trong nháy mắt lúc Kỷ Khinh Khinh quay người, Lục Lệ Hành lại một phát bắt được cổ tay cô, sức lực quá lớn, Kỷ Khinh Khinh lại trực tiếp bị anh lôi đến bên giường, thậm chí ngồi xuống trên giường bệnh, dựa vào ngực anh.

Kỷ Khinh Khinh chưa từng thấy qua người không biết xấu hổ như vậy!!

Không kịp chuẩn bị cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một y tá bưng khay đi vào, "Lục tiên sinh. . ." Có thể một giây sau nhìn thấy 'Không khí thân mật' của 'Vợ chồng trẻ' kia, y tá nhỏ cằm xém chút rơi xuống đất, mang vẻ mặt tiến thoái lưỡng nan xấu hổ đứng cạnh cửa, tiến cũng không được, lùi cũng không xong.

"Y tá đến rồi!" Kỷ Khinh Khinh đứng dậy, cố hết sức hất tay Lục Lệ Hành ra.

Kỷ Khinh Khinh nhìn y tá kia nói: "Không có việc gì không có việc gì cô đến đây đi."

—— "10 giây cuối cùng."

"Kỷ Khinh Khinh!"

Kỷ Khinh Khinh ngại có người ngoài ở đây, thấp giọng, giọng điệu hận không thể một ngụm cắn chết anh, "Có người đến! Có chuyện gì chờ lát nói sau được không?"

"Ra ngoài!" Lục Lệ Hành nhìn y tá kia nói.

—— "5 giây cuối cùng!"

Trái tim đau nhói.

Lục Lệ Hành nghiến răng nghiến lợi, không đạt được mục đích không bỏ qua, "Vợ"

Kỷ Khinh Khinh tức chết rồi, dùng sức không tránh thoát khỏi tay Lục Lệ Hành, rơi vào đường cùng cắn răng hét: "Chồng!"

Chấn động cả phòng bệnh.

"Được rồi! Thả tôi ra!"

Lục Lệ Hành buông tay cô ra.

—— "Nhiệm vụ hoàn thành, HP +1, trước mắt HP là một giờ."

Cảm giác nhói ở tim biến mất.

Lục Lệ Hành dựa vào phía sau một chút, nhắm mắt dưỡng thần.

Y tá nhỏ kia cười đi đến giường bệnh, "Lục tiên sinh Lục phu nhân. . . Thật ân ái a."

Kỷ Khinh Khinh bị chữ 'Chồng' miệng đắng lưỡi khô, lại bị y tá nhỏ này trêu, thẹn muốn chui xuống đất, chạy trốn khỏi phòng bệnh, trong hành lang gió lạnh thổi tới, thổi tan mấy phần nóng trên gò má cô, tâm tình không bình tĩnh lại được, tim đập mãnh liệt.

"Chồng?" Kỷ Khinh Khinh trong miệng thử nói lại một lần.

Nhịp tim cô đập nhanh hơn.

Làm một cẩu độc thân hơn hai mươi năm, “Chồng” “Vợ” từ ngữ này chỉ nghe qua ở miệng người khác, chính miệng mình nói, có chút kích thích.

—— "HP +1, trước mắt HP là hai giờ."

Lục Lệ Hành: ? ? ?

"Lục phu nhân, lão tiên sinh nhờ tôi dẫn cô đến văn phòng trưởng khoa 1 chuyếnđể cho ta mang ngài đi một chuyến." người đàn ông mặc vest đen hướng cô đi tới.

Kỷ Khinh Khinh sững sờ, năm giây sau mới phản ứng được, Lục phu nhân là nói cô.

"Anh là?"

"Tôi là Tần Thiệu."

Kỷ Khinh Khinh gật đầu, đi đến văn phòng trưởng khoa .

Tự bản thân mình hiểu lấy, Kỷ Khinh Khinh biết mình có tác dụng với bệnh của Lục Lệ Hành chuyển biến tốt, hiện tại người mặc dù tỉnh lại, nhưng tình huống có vẻ không tốt lắm.

Vì để dễ chăm sóc Lục Lệ Hành, văn phòng trưởng khoa với phòng bệnh cùng tầng, cách khoảng hai, ba bước chân, trong văn phòng Lục lão tiên sinh sắc mặt nghiêm trọng, bầu không khí ngưng trọng.

"Lão tiên sinh, ông tìm cháu?"

Lục lão tiên sinh thấy Kỷ Khinh Khinh tới, vẫy tay ra hiệu cô ngồi xuống, đưa tất cả các tư liệu có liên quan đến Lục Lệ Hành cho cô.

"Là như vậy, vừa rồi tôi cùng Lục lão tiên sinh hàn huyên trò chuyện về bệnh tình của Lục tiên sinh, vụ tai nạn của Lục Lệ Hành ảnh hưởng tới cơ thể quá nặng, cơ quan hô hấp suy yếu, đặc biệt là tim phổi thận, rất nghiêm trọng, trải qua một tháng chữa trị, tình trạng cơ thể của cậu ấy thật không tốt, bệnh viện đối với Lục tiên sinh tiến hành kiểm tra triệt để cùng trị liệu, chúng tôi cho rằng, y học hiện đại đã không còn cách cứu chữa tính mạng của Lục tiên sinh."

Bạn đang đọc Ta Tuổi Còn Trẻ Nghĩ Thủ Hoạt Quả (Dịch) của Công Tử Văn Tranh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Canhcutbietbay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.