Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Giám thuật

Phiên bản Dịch · 1888 chữ

Nguồn: Truyện YY

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

--------------------------

An Lâm và Hứa Tiểu Lan lui vào hậu trường trong tiếng vỗ tay của mọi người.

Khán giả nhìn đôi tuấn nam mỹ nữ như bước ra từ trong tranh này bằng ánh mắt tràn ngập lửa nóng và tiếc nuối.

Lúc này khán giả tại buổi hòa nhạc mới từ từ lấy lại tinh thần, thoát ra khỏi dư âm từ khúc ca Đạo Tạng, ai cũng đều kích động không thôi.

“Tôi hoàn toàn bị bài hát này chinh phục rồi.”

“Mặc dù không nghe hiểu ca từ, nhưng có đôi lúc lại như nghe hiểu hết. Tôi không biết phải dùng những lời lẽ gì để hình dung cái loại cảm giác kỳ diệu này…”

“Nghe rất êm tai, bây giờ giai điệu kia vẫn còn vương lại trong đầu tôi rất rõ ràng.”

“Đâu chỉ là êm tai, cả đời tôi cũng chưa từng được nghe giai điệu nào dễ chịu như vậy!”

“Không biết có phải là tác dụng của tâm lý không nữa, nghe xong bài hát này tôi cảm giác thân thể mình trở nên rất thư thái và khoan khoái…”

“Ca sĩ kia tên là An Lâm đúng không, bắt đầu từ hôm nay, hắn chính là ca sĩ thứ hai tôi thích! Bây giờ tôi phải tìm kiếm thông tin về hắn đã!” Có người lấy điện thoại di động ra, dùng Qiandu để tìm kiếm thông tin về An Lâm.

“Mặc dù cảm thấy rất có lỗi với Tuyết Tuyết, nhưng An Lâm à, tôi thật sự rất thích cậu!”

“Mỹ nữ đánh đàn cổ cũng rất đỉnh đấy, tôi muốn tìm thông tin cá nhân…”

“Hừ, hắn còn dám nói là thanh xướng, rõ ràng là có đàn đổ đệm nhạc. Chỉ là vì tiếng đàn dễ nghe, tôi sẽ tha thứ cho An Lâm…”

“Có thể khiến cho Tuyết Tuyết tự mình giới thiệu, quả thật là hắn có tài năng hơn người.”

“Ca khúc này đúng là rất, cực kỳ cực kỳ hay!”

Không gian trong buổi hòa nhạc bị lấp đầy bởi những âm thanh ca ngợi không chút keo kiệt của khán giả.

Không hề nghi ngờ, khúc ca “Đạo Tạng” của An Lâm đã chinh phục được toàn bộ người xem!

Tiện thể hắn còn thu hoạch được một làn sóng fan hâm mộ!

“Leng keng!”

Hệ thống truyền đến tin nhắn, hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt!

Hắn chính thức thu hoạch được công pháp thuật Thần Giám!

Sau khi có được thuật Thần Giám, An Lâm mừng rỡ như điên, bởi vì cái pháp thuật này quá con mẹ nó thực dụng.

Thuật Thần Giám có ứng dụng rất rộng, hiệu quả tương đương với khi mở Thiên Nhãn.

Hắn có thể sử dụng thuật Thần Giám để xem xét nguồn gốc và chất liệu của vật phẩm.

Hắn có thể sử dụng thuật Thần Giám với tu sĩ đang chiến đấu với mình, phán đoán đặc tính công pháp mà bọn họ dùng, thậm chí tìm ra điểm thiếu hụt và sơ hở của nó.

Thậm chí hắn có thể sử dụng thuật Thần Giám đối với trận pháp, sinh môn, tử môn, trận nhãn, cùng các loại lỗ thủng của trận pháp, hắn chỉ cần liếc qua là có thể thấy ngay!

Thuật Thần Giám này chính là một phần mềm dùng để hack!

Trách không được mọi người lại sẵn sàng trả giá đắt để có nó, quả nhiên là mạo hiểm luôn tỷ lệ thuận với lợi ích.

Bây giờ, giao diện tu thần của An Lâm đã có hai môn công pháp.

Ngoại trừ thuật Thần Giám, hắn còn có thuật Thần Uy.

Thuật Thần Uy là một loại công pháp có thể trưởng thành theo thời gian, tu vi càng cao, uy lực càng lớn.

Tác dụng của nó chính là… phóng thích uy áp.

Hiện tại, nếu An Lâm sử dụng thuật Thần Uy thì sẽ có thể khiến cho tu sĩ Đạo Chi Thể cấp năm trở xuống bị dọa xỉu.

Nó cũng có thể khiến cho tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười trở xuống cảm giác được một loại áp lực vô hình chèn ép.

Nói đơn giản chính là kỹ năng tự tăng cường khí thế của tiểu binh.

Đối với An Lâm ở hiện tại, môn công pháp này cũng không quá hữu dụng, chỉ có chờ đén khi tu vi của hắn cao hơn, hiệu quả trang bị mới rõ ràng.

Nói đến tăng cao tu vi, giao diện hệ thống Chiến Thần của An Lâm cũng có yêu cầu đối với việc thăng cấp cảnh giới lên Kỳ Dục Linh.

[Dục Linh sơ kỳ, điều kiện đạt được: Nuốt ba viên thú đan.]

Trước hết không nói vì sao muốn hắn nuốt thú đan, nuốt rồi thì có chết hay không.

Mà chỉ riêng chuyện có được ba viên thú đan là đã vô cùng khó khăn.

Chỉ có linh thú mới có thể ngưng kết thành thú đan, thực lực của bọn nó tương đương với tu sĩ Kỳ Dục Linh.

Muốn có thú đan hoàn chỉnh, thì thực lực của hắn nhất định phải hoàn toàn nghiền ép được bọn chúng.

Bởi vì đao kiếm không có mắt, trong lúc đánh nhau, dù cho hắn có thể giết chết linh thú thì thú đan cũng có nguy cơ vỡ vụn.

Cho nên muốn thu hoạch được thú đan hoàn chỉnh thì hắn chỉ có thể sử dụng những phương pháp khác, lấy đan ra từ trong cơ thể linh thú với khí thế sét đánh không kịp bưng tai.

Loại chuyện này, với thực lực hiện tại thì An Lâm không có khả năng làm được.

Hắn chỉ có thể ôm chặt bắp đùi của anh Thành, lúc gặp được linh thú, hắn sẽ cầu anh Thành xuất ngựa, dạy hắn tuyệt chiêu móc thú đan!

Trên trái đất, linh thú cực kì thưa thớt, thế nên về vấn đề tấn thăng lên Kỳ Dục Linh, hắn chỉ có thể chờ trở lại đại lục Thái Sơ mới quyết định được.

An Lâm khôi phục tâm trạng, ném việc của hệ thống ra sau ót.

Hắn nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh, cười nói: “Cô đột nhiên xuất hiện, khiến tôi thật sự quá kinh ngạc! Sao cô lại làm được?”

Gương mặt như bạch ngọc không tì vết của Hứa Tiểu Lan mang ý cười: “Trước đó tôi vốn đang xem hòa nhạc, muốn nghe thử ca sĩ hot nhất trần gian hát thế nào, không ngờ lại biết được ca sĩ kế tiếp lên sân khấu từ miệng cô ấy chính là cậu. Ha ha, nói thật ra, tôi cũng rất bất ngờ!”

“Nhưng về sau lại phát hiện cậu hát ‘Đạo Tạng’…”

“Sao bài hát này có thể không có nhạc đệm được chứ, thế nên tôi liền tốt bụng ra sân, phối hợp biểu diễn với cậu.”

Hứa Tiểu Lan nhìn An Lâm, tiếp tục nhẹ nhàng mỉm cười.

An Lâm nghe vậy thì trong lòng hết sức cảm động, nếu như hắn hát chay bài hát kia, chỉ có thể nói là có cơ hội khiến người xem say mê.

Nhưng sau khi có Hứa Tiểu Lan đệm đàn cổ, cả hai hòa hợp, hiệu quả đâu chỉ gia tăng gấp đôi, mà là trực tiếp biểu đạt “Đạo Tạng” một cách hoàn mỹ nhất.

Cũng chính vì vậy mà màn biểu diễn kia mới gặt hái được thành công to lớn.

Có thể nói Hứa Tiểu Lan đã giúp hắn bảo vệ tôn nghiêm của đàn ông, bảo vệ “cậu em” của hắn, ân này không khác gì ân tái sinh!

Trở lại phía sau màn, An Lâm nhìn thấy Đông Phương Tuyết và Điền Linh Linh.

Nhận thức của Điền Linh Linh lại bị đổi mới lần nữa, cô nhìn An Lâm với ánh mắt đầy sùng bái, chạy tới ôm lấy cánh tay của hắn nũng nịu nói: “Anh Anơi, dạy tôi hát có được không…”

“Thế nào, không gọi tôi là đạo sĩ giả nữa hả?”

An Lâm cười ha ha, trên mặt tỏ rõ thái độ miệt thị.

Ai ngờ Điền Linh Linh cũng không chịu thua, cô vẫn mặt dày mày dạn quấn lấy hắn như cũ.

Đông Phương Tuyết cũng đi tới, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc: “An Lâm đạo hữu, đến cùng thì cậu hát bài gì vậy, tại sao sau khi nghe xong, tôi lại cảm giác như tu vi cũng tăng lên…”

Cô hoài nghi rằng mình đã nghe một buổi hòa nhạc giả.

Lúc An Lâm hát, cô chỉ cảm thấy mình như đang nghe một đại tu sĩ truyền đạo.

Bất kể là ca từ hay là giai điệu cũng đều tràn đầy ý cảnh, trong lúc lơ đãng có thể khiến người ta có được lý giải sâu sắc.

An Lâm mỉm cười, lấy ra một quyển Thiên Đình Tinh Tu bản Đạo Tạng rồi đưa cho Đông Phương Tuyết.

“Vận hành nguyên khí khi đọc quyển sách này, cô sẽ có thể trải nghiệm được ý cảnh và giai điệu trong sách.”

Đây là cẩm nang mà mỗi sinh viên của đại học Liên Hợp Tu Tiên đều có, thường xuyên đọc sẽ giúp sinh viên có được lý giải sâu sắc, cũng có thể phối thành giai điệu để hát, như vậy, người nghe cũng có thể cảm nhận được ý cảnh tương tự.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đã đọc quyển “Đạo Tạng” này không biết bao nhiêu lần, bọn họ đã sớm nhớ kỹ trong đầu.

Cũng chính vì vậy, hai người mới có thể phối hợp ăn ý đến thế trên sân khấu.

“An Lâm, cám ơn cậu.”

Đông Phương Tuyết mừng rỡ nhận lấy “Đạo Tạng”, cô ôm nó vào trong lòng cứ như đang ôm một món bảo vật cực kì quý giá.

Điền Linh Linh quấn lấy An Lâm đòi hắn dạy hát, thật ra chính là muốn học hát “Đạo Tạng”.

Bây giờ quyển Thiên Đình Tinh Tu bản Đạo Tạng đã đến tay Đông Phương Tuyết, cô lập tức thay đổi phương hướng, nhào tới trong lòng Đông Phương Tuyết, cười hì hì nói: “Chị Đông Phương, đi, chúng ta đọc sách đi!”

“Được.” Đông Phương Tuyết cười ngọt ngào, vuốt mái tóc ngắn màu nâu của Điền Linh Linh, kéo tay cô ấy đi vào phòng nghỉ.

“Đạo sĩ giả, bái bai!”

Điền Linh Linh làm mặt quỷ với An Lâm, sau đó theo Đông Phương Tuyết rời đi, không thèm quay đầu lại thêm lần nào nữa.

Nhìn Điền Linh Linh trở mặt còn nhanh hơn lật sách, An Lâm thật sự là dở khóc dở cười.

Cuối cùng, hắn và Hứa Tiểu Lan đi xuống khán đài của buổi hòa nhạc, nghe cho hết buổi hòa nhạc của Đông Phương Tuyết.

Đêm này.

Buổi hòa nhạc trên đại dương trắng và tiếng ca du dương của Đông Phương Tuyết đã in thật sâu trong đầu hắn.

Màn biểu diễn với Hứa Tiểu Lan cũng trở thành hồi ức vô cùng quý giá đối với bản thân hắn.

Bạn đang đọc Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên (Bản Dịch-FULL) của Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aqua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 431

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.