Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phí Bồi Thường Tổn Thất Tinh Thần

Phiên bản Dịch · 1896 chữ

Chương 49: Phí Bồi Thường Tổn Thất Tinh Thần

"Anh Trần, thật xin lỗi, vô cùng xin lỗi anh. Là do tôi làm việc không thỏa đáng, mong anh đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân. Tôi hành xử bồng bột, nói chuyện quá khó nghe, làm người mà không biết suy nghĩ, không có đầu óc!"

Bốp!

Lâm Đức tự phạt mình một cái tát thật kêu.

Hay lắm, vết thương một bên mặt của anh ta hôm qua còn chưa lành hẳn, hôm nay lại tát sưng bên này. Hai bên cân xứng, sưng to như cái đầu heo.

Nhưng Trần Phong chẳng hề thương xót, không mặn không nhạt nói

"Tôi nào dám ghi thù với quản lý Lâm."

Gương mặt Lâm Đức đau khổ, liếc mắt cầu cứu bốn phía.

Ánh mắt kia như nói: "Mọi người nhìn mà xem, cậu ta khó chơi như vậy đó!"

Tằng Quan Lâm suy nghĩ một chút, lại nói:

"Trần Phong, để bày tỏ sự áy náy đối với cậu, tôi sẽ bồi thường riêng cho cậu thêm 20 vạn. Cậu xem, có được không?"

Không đợi Trần Phong tỏ thái độ, Tằng Quan Lâm lại hướng về phía Hà Gia Kỳ và Mạch Huy mà nói:

"Hai vị, hợp đồng đại sứ thương hiệu giữa chúng ta, là hai năm 200 vạn. Nhưng hai vị đã hiểu rõ nhu cầu chân chính của chúng , bây giờ nếu tăng thêm điều khoản ngoài hợp đồng, thì đương nhiên, mức thù lao cũng sẽ theo đó mà tăng lên. Hai năm, 600 vạn! Hai vị thấy thế nào?"

Rất biết cho người ta mặt mũi!

Cả Mạch Huy và Hà Gia Kỳ đều bị đông cứng.

Tằng Quan Lâm mở miệng một phát, hai người liền nhận thêm 400 vạn.

Cho dù là nghệ sĩ tên tuổi thì 400 vạn cũng không phải là con số nhỏ.

Hà Gia Kỳ và Mạch Huy liếc mắt nhìn nhau, trong lòng rối rắm.

Tiền, ai mà chả muốn?

Nhưng chỉ mới vừa nãy, hai người còn tỏ ý sẽ làm chỗ dựa cho Trần Phong, đảo mắt một cái, lại vì 400 vạn mà thay lòng, điều này khá lúng túng.

Trần Phong nhạy bén nhận ra được tâm tình biến hóa của hai người.

Nhưng Trần Phong chẳng hề tức giận.

Ồn ào làm gì, hắn và Chung Lôi chuẩn bị chế tác "Khô Khan", đầu tư bước đầu cũng phải đến 30, 40 vạn. Càng có nhiều tiền càng tốt!

Hắn, Trần Phong cũng rất thiếu tiền!

400 vạn! Ai lại không động lòng?

Hơn nữa, chỉ vì hai tên đần Lâm Đức và Chu Vân Ba, mà Tằng Quan Lâm phải nôn ra không ít máu, chẳng lẽ sau này Tằng Quan Lâm không trừng trị hai tên đần đó?

Bây giờ càng cắt nhiều thịt của Tằng Quan Lâm, càng khiến hai tên đần kia gặp phải báo ứng.

Nếu Hà Gia Kỳ và Mạch Huy đã động lòng, thì đương nhiên Trần Phong cũng chẳng cản con đường phát tài của bọn họ.

Dù sao, bọn họ càng kiếm được nhiều tiền, thì lúc hắn bán "Đêm Đã Khuya" cũng sẽ thẳng tay hét giá, chẳng ngại gì nữa.

50 vạn không đủ cho Trần Phong no bụng.

Tiền, mãi mãi không chê nhiều.

"Tằng tổng, mặc dù cá nhân tôi không bị tổn thất tinh thần gì ghê gớm lắm, nhưng phí bồi thường tổn thất tinh thần này, tôi rất hài lòng."

Trần Phong tỏ rõ thái độ.

Bên kia, Mạch Huy và Hà Gia Kỳ cũng lập tức hùa theo, bày tỏ thái độ bằng lòng tiếp tục đàm phán một bản hợp đồng mới.

Trần Phong chẳng mấy hứng thú đối với những chuyện xảy ra kế tiếp, chờ kế toán chuyển khoản xong, hắn liền đứng dậy cáo từ.

Ra khỏi quán cà phê, ngồi lên xe taxi, Trần Phong mới cúi đầu liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại di động.

Số dư tài khoản là 23 vạn!

Phát tài rồi!

Lần này thực sự phát tài rồi!

Nhớ tới quãng thời gian hơn nửa năm chật vật lúc trước, ngay cả mì cũng chỉ dám ăn loại rẻ tiền nhất, nhịn ăn nhịn mặc mới tích góp được 5 vạn, Trần Phong lại cảm thấy chua xót.

Hôm nay, hắn coi như mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là cử chỉ của người có tiền, chẳng qua chỉ là bày tỏ ý xin lỗi, mà mở miệng đã bỏ ra 20 vạn.

Bên Hà Gia Kỳ còn khoa trương hơn, cho không những 400 vạn.

Nhưng kỳ thật Trần Phong biết rõ 400 vạn kia chẳng có quan hệ gì với mình cả, chẳng qua lần này Duyệt Lai đầu tư trọng điểm vào phòng thuê hỗ trợ vay tín dụng, nên mới bỏ ra số tiền lớn như vậy.

Mà biểu hiện của Tằng Quan Lâm có vẻ nóng vội gấp gáp, từng là nhân viên của Duyệt Lai, hắn cảm thấy tính mạo hiểm của hạng mục lần này rất lớn.

Nhưng chắc Mạch Huy cũng hiểu rõ điểm này, vả lại, bọn họ còn có một đội ngũ pháp lý chuyên nghiệp chuyên hỗ trợ giải quyết những chuyện như thế này.

Người động lòng là Hà Gia Kỳ và Mạch Huy, người ký hợp đồng cũng là Hà Gia Kỳ và Mạch Huy, Trần Phong không cần phải dốc hết sức khuyên can hai người.

Dù sao đôi bên cũng chỉ mới quen biết, nói quá nhiều cũng chẳng tốt.

...

Khi Trần Phong về đến nhà, Chung Lôi lại không có ở trong phòng.

Khác với Trần Phong nắm được một cơ hội liền ở yên một chỗ, Chung Lôi là một người chẳng biết ngừng nghỉ.

Chỉ cần có cơ hội, cô nàng sẽ không ngại dấn thân.

Cô nàng muốn bản nhạc đệm cho "Khô Khan" phải thật hoàn mỹ, nhưng lại bị giới hạn bởi số vốn đầu tư, nên cô nàng đã nghĩ ra được một biện pháp, chính là tự học những loại nhạc cụ dùng đến trong nhạc đệm, nỗ lực hết sức để dựa vào năng lực của bản thân, tự mình phối khí.

Cô nàng nghĩ rằng tự mình diễn tấu từng loại nhạc cụ, thì có thể tiết kiệm được một khoản tiền.

Lúc trước, khi Trần Phong nghe thấy ý định của cô nàng, đã bị dọa cho giật mình.

Nhạc đệm của "Khô Khan" bao gồm mười sáu loại nhạc khí khác nhau.

Tuy rằng, có vài loại nhạc khí chỉ góp phần tô điểm, nhưng với tính khắt khe, cầu toàn của Chung Lôi, chắc chắn cô nàng sẽ không bỏ qua bất cứ loại nhạc cụ nào.

Dù chỉ góp vài nốt, thì chắc chắn cô nàng sẽ luyện nhạc cụ này đến mức tinh thông mới chịu dừng.

Trần Phong rất bội phục nghị lực điên cuồng của cô nàng, nhưng chỉ dừng ở mức bội phục.

Bởi hắn chẳng có cách nào học được nghị lực này của Chung Lôi.

Chạng vạng tối, Trần Phong nhận được 2 cuộc gọi.

Một là của Mạch Huy, anh ta thông báo rằng đã ký xong hợp đồng rồi, đàm phán diễn ra rất thuận lợi.

Để cảm ơn Trần Phong trong thời khắc mấu chốt đã nhượng bộ, cho anh ta và Hà Gia Kỳ một bậc thang, thuận lợi ký kết hợp đồng mới với Duyệt Lai, hai người bọn họ muốn mời hắn một bữa cơm.

Cuộc điện thoại thứ hai là của Tằng Quan Lâm, lý do cũng chẳng khác là mấy, có lẽ khứu giác nhạy bén của Tằng Quan Lâm đã đánh hơi được Mạch Huy và Hà Gia Kỳ rất xem trọng Trần Phong, nên muốn tự mình dò xét Trần Phong.

Trần Phong suy tính mấy giây, quyết định từ chối lời mời của Tằng Quan Lâm.

Ở Duyệt Lai làm việc hơn nửa năm, hắn chưa bao giờ nói chuyện riêng với vị chủ tịch Tằng Quan Lâm này, dù chỉ một câu.

Mà chuyện dùng chung bữa cơm, thì càng lại xa vời.

Dù sao hai bên cũng từng chênh lệch thân phận địa vị khác xa, hai người hai thế giới, không hề có điểm chung.

Thẳng thắn mà nói, khi nhận được lời mời của Tằng Quan Lâm, Trần Phong có chút vui vẻ mừng thầm.

Đã từng là vị chủ tịch mà lúc trước gặp nhau, ngay cả ánh mắt cũng chẳng thèm liếc hắn một cái, thế mà nay lại chủ động gọi điện mời hắn bữa cơm.

Hắn bắt đầu cảm nhận được, cái gì gọi là cảm giác cuộc sống ở tầng lớp trên cao.

Bởi vì viết được ca khúc hay, mà Hà Gia Kỳ và Mạch Huy phải nhìn hắn bằng con mắt khác.

Lại bởi vì Hà Gia Kỳ và Mạch Huy, mà Tằng Quan Lâm bây giờ không thể xem thường hắn nữa.

Một Lâm Đức từng đè đầu cưỡi cổ hắn khi xưa, nay cũng chẳng thể tác oai tác quái nữa.

Trần Phong bắt đầu cảm nhận được mọi sự biến đổi, mà tất cả sự thay đổi này đều là nhờ hắn vơ vét từ trong mộng.

Đây chính là mùi vị của địa vị xã hội, vô cùng chân thực.

Nhưng hắn kìm nén loại sung sướng này, chỉ tỏ ý rằng hôm nay hắn đã có hẹn rồi, cảm ơn ý tốt của Tằng tổng, hẹn dịp khác lại gặp mặt.

Vừa ra đến cửa, Trần Phong lại lên mạng nhìn tình hình của "Vô Vị".

Mới chỉ qua một ngày, lượt nghe đã vượt qua 300 vạn, lượt download cũng đột phá 30 vạn, xếp đầu bảng trong các ca khúc mới, không hề có đối thủ.

Ngoại trừ nền tảng riêng của Q-Tone ra, mức độ phổ biến của bài hát này trên các nền tảng công cộng khác vẫn đang tăng vọt.

Trần Phong còn thấy được một dòng trạng thái oán trách trên Weibo của một MC truyền hình âm nhạc nổi tiếng.

Hóa ra, chương trình này muốn hẹn Chung Lôi để phỏng vấn, một mặt để cô nàng lộ diện, một mặt để quảng bá bài hát mới.

Nhưng Chung Lôi lại cự tuyệt không chút do dự, làm phật lòng người dẫn chương trình, máu nhồi não, nên đăng bài phỉ nhổ thế này.

Đối với chuyện này, Trần Phong không hề cảm thấy bất ngờ.

So với những thứ vô bổ như thế này, chắc chắn Chung Lôi sẽ lựa chọn tiêu hao thời gian vào âm nhạc.

Mặc dù, việc xuất hiện trên các chương trình TV sẽ góp phần nâng cao danh tiếng, có lẽ còn có thể giúp đẩy mạnh lượng tiêu thụ sản phẩm hơn, kiếm được nhiều tiền hơn.

Nhưng chắc chắn Chung Lôi sẽ nghĩ rằng nếu như mình trở nên lợi hại hơn, hát hay hơn, viết ra những ca khúc hay hơn, chẳng phải cũng sẽ kiếm được nhiều tiền sao?

Tóm lại, kiểu suy nghĩ của cô nàng chính là, học tập âm nhạc, mài dũa âm nhạc, thử sáng tác ra sản phẩm âm nhạc tốt hơn, chính là chuyện quan trọng hơn hết thảy.

Bạn đang đọc Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế (Bản Dịch) của Hỏa Trung Vật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn_Tộc_Chi_Kiếp_Bản_Dịch
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 775

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.