Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Muốn Đánh Cược Không?

Phiên bản Dịch · 1775 chữ

Chương 30: Có Muốn Đánh Cược Không?

Chung Lôi ngẫm nghĩ rất lâu, cuối cùng mới bày tỏ ý kiến:

"Mặc dù phân tích của anh rất thuyết phục, nhưng từ đầu đến cuối chẳng qua chỉ là suy đoán, cái này không đủ làm chứng cớ trên toàn đâu. Chỉ dựa vào suy luận của anh, thì chưa đủ để tôi buông bỏ nỗ lực của mấy ngày qua."

Trần Phong chợt cười khổ, lắc đầu một cái:

"Biết ngay là cô sẽ nói như vậy mà. Bởi vậy, tôi mới định là không nói đó. Cô cũng biết tính chất công việc của tôi rồi đấy, quen biết tiếp xúc với đủ hạng người, nên đã có người tiết lộ cho tôi chút tin đồn. Bọn họ đang đào một cái bẫy, chỉ chờ chúng ta nhảy vào!"

Chung Lôi kinh hãi, "Cái gì, là anh ta sao? Sao anh biết được?"

Trần Phong khẽ hừ:

"Tôi đã nói rồi, là gián điệp nằm vùng. Cô cũng đừng hỏi gì thêm nữa, chỉ cần biết như vậy là đủ rồi."

Chung Lôi chợt hiểu ra:

"Chiều hôm qua, lúc tôi từ Cool Song đi ra, vừa lúc chạm mặt Chu A, nhưng anh ta chẳng trêu chọc gì tôi cả, tôi cũng chẳng đếm xỉa tới anh ta, không ngờ anh ta lại đâm sau lưng như vậy."

Trần Phong mím, trong lòng muốn mắng người.

Chuyện lớn như vậy mà không nói một tiếng với hắn, nếu không phải nhờ hắn xuyên đến ngàn năm sau, tỉ mỉ nghiên cứu tiểu sử của cô nàng, cẩn thận tìm hiểu từng phiên bản tiểu sử của cô nàng, sau đó mới tra được chân tướng, thì chẳng phải đã bị hãm hại đến thảm hay sao?

"Chuyện người chạm mặt Chu A chắc chỉ là tình cờ, anh ta đến Cool Song là vì chuyện khác. Nhưng lúc đó, anh ta thấy cô đi từ Cool Song ra, lại quen biết vài người bên trong, nên chỉ cần hỏi thăm một chút là có thể biết được chúng ta muốn bán ca khúc cho Cool Song rồi. Cho nên, dựa theo kế hoạch của Chu A và Lâm Hữu Ích, hẳn là ban đầu sẽ giả mù sa mưa, đưa ra cái hợp đồng hạng B để dụ dỗ chúng ta ký tên, nhưng sau đó, chỉ e rằng mọi chuyện sẽ không phải do chúng ta định đoạt nữa."

Chung Lôi nghĩ đến mà sợ, gật đầu liên tục:

"Hẳn là vậy!"

Rốt cuộc cũng thuyết phục được cô nàng, lúc này Trần Phong mới cảm thấy nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên trán:

"Trước mắt, tôi sẽ xuống lầu chỉnh sửa một chúng, sau đó chúng ta nghĩ cách liên lạc với Q-Tone. Dù tay Chu A có dài đến mức nào, cũng không thể che tới trụ sở chính của Q-Tone ở Ngư Thành đâu. Giai đoạn đầu chịu thiệt một chút cũng chẳng sao, còn tốt hơn là lọt hố người ta, rồi bị chôn trong tuyết vài năm."

Dứt lời, Trần Phong phóng đi như một làn khói.

Nhớ lại những ghi chép trong những năm tiếp theo của tiểu sử Chung Lôi, hắn có chút thổn thức.

Hiện tại, cuộc đời của Chung Lôi lại bị hắn thay đổi, tính cả lần đầu tiên thì tổng cộng có đến hai phiên bản.

Cả hai phiên bản này trong tương lai, Chung Lôi đều bị Chu A gây khó dễ, nhưng hai lần đều khác nhau.

Lần đầu tiên, Chu A dựa vào mối quan hệ với các quán Bar ở Hán Châu, ép bức Chung Lôi, khiến cô nàng khó khăn đến mức có lúc phải ngủ ngoài đường.

Chung Lôi bất đắc dĩ đứng ở đầu đường, gảy đàn ghi-ta hát rong, chịu khổ mãi đến mấy năm sau, khi cô nàng viết ra "Vô Vị", chỉ trong một đêm liền nổi tiếng, miễn cưỡng mới vượt qua được giai đoạn khó khăn.

Lần này, bởi vì Trần Phong thay đổi lịch sử, khiến Chung Lôi hát "Vô Vị" sớm đến mấy năm, nhưng vẫn mãi đến năm 2024 cô nàng mới nổi tiếng.

Trong vòng mấy tháng sau đó, Chung Lôi đã viết ra "Khô Khan" và "Đêm Đã Khuya", ngày phát hành cũng không thay đổi, cũng dựa vào nền tảng Cool Song.

Nhưng những tác phẩm này đều bị Cool Song đè ép suốt năm năm, sau đó mới thoát khỏi áp chế, tỏa ra hào quang vốn có của nó.

Khi tra đến nguyên nhân, hóa ra là Lâm Hữu Ích đã lợi dụng hợp đồng hạng B để đào ra hai cái hố.

Cái hố này có quy định, Cool Song nắm giữ năm năm quyền ưu tiên đối với các ca khúc của Chung Lôi, đồng nghĩa với việc, trong suốt năm năm này, hết thảy các ca khúc do Chung Lôi sáng tác trừ khi Cool Song không cần, thì mới có thể chuyển sang các nền tảng khác.

Nhưng lần nào Cool Song cũng giữ chân, không những không cho bất kỳ tài nguyên nâng đỡ nào, mà còn hạ thấp trọng lượng, kiềm hãm tương tác của ca khúc, chỉ cần có chút khởi sắc là ngay lập tức dùng kỹ thuật để che giấu ngay, nổi tiếng được mới lạ.

Mà Trần Phong và Chung Lôi tròn lúc nhất thời không đọc kĩ, lại không hiểu rõ luật pháp cho lắm, nên đã lọt hố.

Hai người nhẫn nhịn suốt năm năm, đợi đến hết hạn hợp đồng, mang ca khúc phát hành trên Q-Tone, rốt cục mới thấy được ánh mặt trời.

Thủ đoạn độc ác như vậy, đối với Chu A mà nói, chẳng qua chỉ là trò vặt lúc trà dư tửu hậu, nhưng lại đánh bại vận mệnh của cả Chung Lôi và Trần Phong.

Hai người còn chẳng có cơ hội để phản kháng.

Đây chính là sự chênh lệch giai cấp, giống như một kẻ làm việc vặt ở tiên giới, lọt xuống nhân gian, chỉ cần một cái hắt hơi cũng đủ dìm chết tuyệt đỉnh cao thủ ở nhân gian.

Nhưng lần này Trần Phong đã thắng, hắn hứng thú bừng bừng chờ xem kịch vui, nhất định Chu A phải trắng tay.

Bởi vì Trần Phong ăn gian.

Hai người chia nhau ra ngủ bù thêm hai tiếng, xem như khôi phục tinh thần sung mãn.

Vì chuẩn bị ký hợp đồng với Cool Song mà Trần Phong đã xin nghỉ một ngày, hôm nay không cần phải đi làm, mà đêm qua cũng trằn trọc không ngủ đủ giấc, nên hắn định nướng thêm tí nữa, nhưng lại không được toại nguyện.

Chung Lôi ăn miếng trả miếng dựng đầu hắn dậy.

Lúc này, dĩ nhiên Chung Lôi đã ăn mặc chỉnh tề.

Trời chuyển đông, khí hậu chuyển lạnh.

Chung Lôi khoác trên người một chiếc áo khoác Cashmere trnawgs mỏng, để lộ chiếc áo cổ lọ màu lam bên trong.

Bên dưới là chiếc quần nhung bó sát, nổi bật đôi chân dài miên man.

Chung Lôi chưa từng học qua cách phối trang phục, cũng không giống như những nghệ sĩ nữ khác mời thiết kế riêng, mà với điều kiện tài chính của cô nàng lúc này thì cũng không thể mua được trang phục thiết kế độc quyền.

Nhưng có một số người, bẩm sinh đã là ma nơ canh, mặc gì cũng đẹp.

Lại có lẽ vì gần đây không phải đi làm ca đêm, nên đồng hồ sinh học của Chung Lôi đã quay trở lại như cũ, nên thần thái của cô nàng đã tốt hơn rất nhiều.

Dường như cô nàng đã dậy được một lúc, trên mặt có trang điểm nhẹ, càng rạng rỡ thêm ba phần. Kết hợp với cách phối đồ vừa tùy ý lại hiệu quả cao kia, giá trị nhan sắc của cô nàng lại tăng thêm ba phần.

Vốn dĩ Trần Phong có chút thiếu ngủ, tâm trạng không được thoải mái lắm, nhưng nháy mắt sau khi mở cửa, được chiêm ngưỡng nhan sắc xinh đẹp kia, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều.

Mặc dù tính cách của cô gái này không tốt lắm, nhưng chỉ cần cô nàng im lặng, không nói lời nào, thì vẻ đẹp này có thể xí xóa tất cả.

"Hôm qua, tôi đã nói với bên Cool Song rằng 10h sẽ ký hợp đồng, cũng sắp tới giờ rồi."

Chung Lôi cúi đầu nhìn một chút biểu, buông một câu như vậy.

Trần Phong thoáng suy nghĩ rồi nói

"Chờ đến 10h, vị chủ quản tên Lâm Hữu Ích ắt sẽ tự mình gọi điện tới, tỏ ý bên Cool Song rất xem trọng cô. Điều này chứng minh suy đoán của tôi là chính xác."

"Anh chắc chắn chứ? Nhỡ may không gọi điện đến thì sao?"

Mặc dù trước đó Chung Lôi tin tưởng suy đoán của Trần Phong , nhưng khi nước đến chân, cô nàng lại hơi chùn bước, cứ có cảm giác thất hứa với người khác.

Trần Phong cao thâm khó dò, cười cười:

"Tin tôi đi, đạo lý đối nhân xử thế như thế này, tôi am hiểu lắm."

Chung Lôi không nhịn được, lại liếc mắt:

"Chúng ta đánh cược không?"

Trần Phong chớp mắt, thật không nhìn ra cô nàng lại có máu đỏ đen như thế đấy:

"Cược cái gì?"

"1000!"

Trần Phong cười hỏi:

"Cô có tiền hả?"

Chung Lôi sững sờ, sờ một bên túi áo

"Hình như chỉ có 500, hay là cược 500 thôi?"

"Thôi bỏ đi, phải mất một thời gian khá dài nữa, chúng ta mới có thể thu lại vốn, tôi cũng chẳng muốn ép cô ngay cả tiền cơm cũng chẳng có đâu."

Chung Lôi lại dậy lên hứng thú:

"Hay là cược cái khác nhé?"

Trần Phong suy nghĩ một chút, đề nghị:

"Như vậy đi, cá cược kiểu này chán lắm, chi bằng chơi lớn một chút."

Chung Lôi không chút do dự liền tán thành:

"Không được có yêu cầu gì quá đáng đâu đấy! Tôi là người theo chủ nghĩa độc thân đó!"

Khóe miệng Trần Phong giật một cái.

Lúc trước cô nàng không biểu hiện điều gì dị thường, Trần Phong còn tưởng cô nàng chẳng để ý đến mấy cái chuyện như chiếm tiện nghi, ăn đậu hũ gì gì đó chứ.

Lại không nghĩ tới, chẳng qua cô nàng đang kìm nén trong lòng mà thôi.

Bạn đang đọc Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế (Bản Dịch) của Hỏa Trung Vật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn_Tộc_Chi_Kiếp_Bản_Dịch
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 814

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.