Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Nhân? Ta Là Kỳ Vân (1)

Tiểu thuyết gốc · 1728 chữ

Tần Tử cùng đám nhóc hăng hái chạy về phía rẫy trên đỉnh núi, vì có 1 số loại thực vật phải được nuôi trồng ở nơi có độ ẩm không khí hợp lí thì mới có thể phát triển 1 cách tốt nhất, mang lại doanh thu cao nhất cho người nông dân, vì vậy ngay tại đây người dân trong Kiếm Trúc Trấn cũng mò mẫn lên giữa ngọn núi để canh táy rẫy ruộng, vì đám nhóc thường hay lên rẫy cùng cha mẹ, nên con đường đối với chúng gần như quen thuộc.

Đám nhóc đi cùng Tần Tử có 1 cái đại bàn tử Chu Tiếu, 1 cái đại bàn tử 14 tuổi tánh tình hòa đồng vui vẻ, thân hình có chút lớn hơn Tần Tử, đôi mắt hí cùng với 2 cái má bánh bao làm cho Chu Ngạo trông rất thật thà chất phát, 1 cái nhát bên cạnh là Vĩnh Thiên là 1 cái thỏ đế người rất nhát gan, thân hình nhỏ nhắn như tiểu nữ hài, nước da trắng trẻo, gương mặt tròn nhỏ, đôi mắt to tròn ngập nước, môi mỏng nhỏ chúm chím, nếu không những rõ sẽ không nhận ra Vĩnh Thiên là nam hài tử, ai còn cho rằng là tiểu nha đầu đáng yêu nhà nào đâu?, bên cạnh đó còn 1 tiểu nha đầu và 1 tiểu hài tử cả 2 tính cách trái ngược nhau, nam hài tử thì tích cách nóng nảy như ngọn lữa bùng cháy, còn nữ hài tử tính cách êm đềm như mặt hồ tĩnh lặng, 2 cái song sinh Du Ngạo và Du Thanh, Du Ngạo có vẻ bề ngoài cao bằng Tần Tử mái tóc có đặc biệt màu đỏ rực, đôi mắt lúc nào cũng cháy lên chiến khí, cơ thể khá rắng chắc cứng rắn, nhưng tính cách lại có chút khó gần và nóng nảy, Du Thanh thì ngược lại, mái tóc có màu xanh nước biển nhạt, đôi mắt tĩnh lặng như không có gợn sóng, gương mặt lạnh nhạt, nhưng lại rất chu đáo, gương mặt so với thiếu nữ cùng tuổi thì có chút trưởng thành, nàng thường rất ít khi nói chuyện, nhưng luông chú ý đến xung quanh đám người, cạnh đó tiểu cô nương chạy trước nhảy nhót như chim sẽ là Tây Liễu Nhan, nàng là 1 cô gái năng động mái tóc đuôi ngựa cột cao, tú mục thanh tú, gương mặt nhỏ nhắn đầy rẫy tinh ranh, đôi mắt tròn xoe đối với thế giới đầy rẫy tò mò, bộ dáng năng động vô cùng tung tăng khắp mọi nơi, đám trẻ này cùng Tần Tử là 1 đám bạn thân, vì cùng tuổi với nhau nên rất thường cùng nhau vui chơi.

Lúc này bọn chúng đang hướng lên rẫy bước đi theo con đường mòn, bước lên càng cao có vẻ không khí càng loãng đi, càng thêm có chút lạnh, nhưng đám nhóc vẫn ung dung đùa giỡn bước đi, lúc này đi phía trước Tây Liễu Nhan bỗng kêu lớn.

"A, thế nào chỗ này lại có thêm 1 con đường mòn?"

"Đây là dấu chân của thú rừng?"

Chu Tiếu bỗng nhình xuống thứ in đám cỏ vào mặt đất nói, gương mặt có chút khó hiểu.

"Hmm chắc là 1 con vật nào đó thôi, dù gì đây cũng là dã ngoại mà"

"Hay, chúng, ta về, đi báo cho người lớn, có vẻ sẽ ổn hơn, a"

Du Ngạo vừa nói xong thì Vĩnh Thiên có chút run rẫy bấu lấy vạc áo hắn, nếu lên ý kiến nhỏ bé của mình, gương mặt chẳn hay lúc nào đã có chút bóp ra nước sợ hãi.

Du Ngạo :....

Du Thanh:....

Tây Liễu Nhan:...

Chu Tiếu:...

Tần Tử:...

Cả đám có chút cứng đờ nhình Vĩnh Thiên, bọn hắn còn cho rằng cái này là nữ hài tử đâu, đặc biệt là Du Ngạo được Vĩnh Thiên bám vạc áo càng chịu thêm sát thương chí mạng hơn, suýt chút nữa có cỗ xúc động ôm lấy hắn hảo hảo bảo vệ cảm giác.

"Dấu chân không lớn nhỏ, chắc chỉ alf 1 con heo rừng con"

Tần Tử im lặng lúc này lên tiếng nhình dấu chân phân tích nói, sau đó mới nhình cả đám hỏi.

"Có hay không đi xem 1 chút?"

Du Ngạo nhún vai tỏ vẻ không quan tâm sau đó bước đi phía trước, thấy vậy Vĩnh Thiên bám chặc không bỏ liền chạy theo phía sau hắn, Du Thanh đi cùng với Tây Liễu Nhan cùng đi, Chu Tiếu cũng cười cười nói.

"Đi thôi Tiểu Tử hay chăn hôm nay có heo nướng?"

Tần Tử cũng liền bước về phía trước, thế là cả đám liền tiến theo con đường cỏ bị in xuống dưới đất tạo thành đường mòn đi đến, sau 1 lúc đi cả đám không hay đã tiến vào 1 tần kết giới mỏng manh, lúc này sâu bên trong kết giới 1 giọng cười rùng rợn vang lên thanh âm có chút the thé.

"Hắc hắc hắc 1 đám lợn béo, kết trận đu hắc hắc hắc"

Ngay sau đó bỗng ngọn núi bị 1 đoàn sương mù rậm rạp bao lấy từ lưng chừng đến đỉnh núi, hoàn toàn bị bao phủ lấy, đám người Chu Tiếu cùng Tần Tử không hay mình đã đi vào lòng bàn tay của 1 Ma Đạo.


Lúc này sâu bên trong hang động, trên mi tâm của Kỳ Vân bỗng phát sáng, ngay sau đó đem toàn bộ cơ thể chữa trị, mặc dù là Bất Tử nhân nhưng thương thế do loạn lưu thời không gây lên ảnh hưởng đến tương lai và quá khứ nên căng bản khó khôi phục, vỏn vẹn 1 ngày mới có thể đem toàn bộ thương thế khôi phục y như lúc ban đầu, lúc này Thiên Địa Linh Khí như bị hút lấy cuống về phía hàng động trong cơ thể của Kỳ Vân, không bao lâu sau 1 âm thanh trầm đục vang lên, Linh Khí bị bạo tạc đánh ra xung quanh gây chấn động cả hang động 1 chút.

Lúc này Kỳ Vân mở mắt cảm thụ lực lượng trong cơ thể, khẽ cầm lấy kiếm gỗ bên hông chém về phía 1 tản đá, vô âm vô thức liền đem tản đá chém thành phấn vụn, Kiếm Ý Cảnh Vô Cực, Đạo Ý Cảnh Vô Cực, 1 kiếm tổng hợp Vô Tận Kiếm Ý và Vô Cực Đạo Ý liền uy lực không thấp, mặc dù hiện tại hắn tu vi mới chỉ Luyện Khí Cảnh Đệ Nhất Trọng Sơ Kỳ nhưng kiếm này liền có thể đem Địa Cảnh sinh sinh miểu sát.

"Quả nhiên có được Linh Khí ủng hộ Kỳ mỗ ta liền vô địch thiên hạ, à không Kỳ mỗ ta thế nhưng phải điệu thấp"

Kỳ Vân tự luyến 1 cái sau đó liền đem 1 bộ y phục mới thay ra sau đó đem thanh kiếm gỗ vắc ở bên hông, sau khi định vị 1 chút liền tìm hướng thoát ra khỏi hang động.

"Số phận của Kỳ mỗ bị giam cầm ở cái địa phương không có mặt trời, liền thoát khỏi thì xuất hiện ở trong hang động, phải hay không ông trời bảo ta điệu thấp a~"

Sau 1 lúc đi liền thấy điểm ra ở phía trước, liền bước ra hắn thể nhưng ao ước được ánh nắng mặt trời đánh vào cơ thể dữ dội cảm giác, ngay sau đó bước chân du tốc tiến về phía trước, ánh sáng che khuất tằm mắt làm Kỳ Vân phải lấy tay che đi kéo lại bị chói chết.

"Chẳn lẽ đây là ánh sáng thần kì trong truyền thuyết, Ngọa Tào, Kỳ mỗ ta thế nhưng lại gặp phải cái này thần kì ánh sáng"

"Ánh sáng ta đến đây!!"

1 bước chân duỗi rộng ra bước nhanh về phía trước mặt kệ có chói lóa cỡ nào, hắn Kỳ mỗ thế nhưng muống bị ánh sáng này chói chết a, nhưng...

Ngay sau khi anh sáng dần tản đi, phía trước mặt hắn không có ánh nắng chói chang, hay ánh sán thần thánh, mà chỉ là 1 tản sương mù lớn bao phủ cả mặt trời.

.

.

.

-Quạc quạc quạc-

Kỳ Vân có cảm giác có 1 con quạ bay ngang kêu ba tiếng cảm giác, lúc này trên mặt hắn có vài đường kẻ sọc đen biểu hiện cảm giác bất mãng vô cùng.

"Haizz phải hay chăn Kỳ mỗ ta là thiên tài vạn năm có 1, thế nên đến cả lão thiên cũng có chút ganh tị đem ta nhốt khỏi ánh mặt trời đi.... Aizzz hồng nhan bạc phận, hồng nhan bạc phận a~"

Lúc này Kỳ Vân có chút tự luyến lắc đầu thở dài vài hơi, nhưng đang tự luyến bỗng 1 hơi thở có chút oai oán hướng hắn vọt tới, từ sâu bên trong linh hồn hắn cảm giác hưng phấn đến tột cùng.

"Ai nha ta Kỳ mỗ có cảm giác hôm nay phải đại khai sát giới, lãi bằng hữu ngươi xem liền có cái để ngươi rữa máu vang danh thiên hạ rồi"

Kỳ Vân vui vẻ cười nói với thanh kiếm gỗ bên hông, thanh kiếm gỗ có chút run lên tựa nhưng đang đồng ý với Kỳ Vân ý kiến, ngay sau đó Kỳ Vân liền hướng theo hơi thở cỗ dị đó bước đi.


Cảnh giới

Luyện Khí Cảnh - Luyện Thể Cảnh - Luyện Linh Cảnh - Khúc Cốt Cảnh - Khúc Nham Cảnh - Khúc Âm Cảnh (6 cảnh dưới Tu Tiên gọi là Tu Chân)

Vương Cảnh - Hoàng Cảnh - Đế Cảnh - Đạo Cảnh - Ý Cảnh - Địa Cảnh - Thiên Cảnh - Vô Cực Cảnh (9 cảnh giới được gọi là Tu Tiên)

Dưới Tu Tiên mỗi cảnh 9 Trọng mỗi Trọng 3 Kỳ, trên Tu Tiên mỗi Cảnh 3 Trọng mỗi Trọng 3 Giai mỗi Giai 3 Kỳ.

Binh Khí cũng như vậy phân loại.

Đan dược được chia ra Thập Nhị Phẩm.

Truyền thừa, tuyệt học,.... : cũng như cảnh giới mà phân chia, chỉ là mỗi cảnh chỉ có 3 loại Sơ, Trung , Thượng.

Bạn đang đọc Ta Luyện Kiếm Đạo 10 Vạn Năm sáng tác bởi baobanhbao18
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baobanhbao18
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 236

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.