Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ Đan

Tiểu thuyết gốc · 1666 chữ

Chương 15: Trúc Cơ Đan

"Triệu huynh, huynh nhìn đi! Ta nói không sai mà! Tên này không những bị đứt đoạn kinh mạch, mà đầy cũng bị hư luôn rồi."

"Hiện tại Lê gia chỉ chữa được kinh mạch, chứ sao chữa được đầu. Hiện tại xem ra, bọn họ đã mất công cứu một kẻ đần độn!"

Chứng kiến Lê Khiếu Long vẫn luôn im lặng, không nói gì, Lý Hữu Lộc lên tiếng mia mai, cười chê với Triệu Nham, nhưng kẻ này vẫn giữ thái độ mỉm cười như trước, không bàn luận gì thêm.

Mặc dù bị khiêu khích, nhục nhã nhưng Lê Khiếu Long vẫn không để ý nhiều. Bởi vì lúc này hắn còn đang bận với thông báo của hệ thống.

Sau khi nhận được thông báo, trong đầu hắn toàn bộ đều là cách giết 2 kẻ trước mặt này để kiếm điểm công đức. Đối với hắn mà nói, lời của mấy kẻ này không giá trị bằng điểm công đức của chúng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hiện tại chưa thể thể giết chết hai kẻ này được. Bởi vì thân phận của hai kẻ này cũng không tầm thường, luôn có bảo vệ nên sẽ rất khó giết. Tên Lý Hữu Lộc kia thì không sao, dù gì hai bên cũng đang đối địch, nếu có cơ hội hắn cũng sẽ ra tay không chút do dự. Nhưng còn kẻ là Triệu Nham này, tu vi cao hơn hắn, nhưng không đáng ngại. Cái đáng ngại là thân phận của kẻ này, có sư phụ là luyện đan sư cấp 3. Luyện đan sư cấp 3, thân phận rất tôn quý, không chỉ tu vi đạt được kim đan, mà nhân mạch cũng sẽ rất rộng.

Nếu tạm thời chưa thể làm gì được, vậy thì cứ bỏ qua trước đã.

Thu hồi dòng suy nghĩ, đưa mắt nhìn hai người trước mặt, một kẻ xấu xí nhưng lại nở nụ cười tự cho là nho nhã, còn kẻ kia trông rất cuồng ngạo, đang nở nụ cười kinh khỉnh. Lê Khiếu Long lười đáp trả, chi hơi đưa chắp tay hữu lễ với kẻ có khuôn mặt xấu xí kia, sau đó quay đầu đi vào trong.

Chứng kiến hành động của Lê Khiếu Long, Lê Hữu Lộc càng càn rỡ hơn; "Triệu huynh, nhìn kìa, lần này Lê gia đúng là lỗ to, không chỉ cứu lại một tên đần độn mà còn là một kẻ không có mặt mũi."

Còn Triệu Nham thì khác, y im lặng dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Lê Khiếu Long đi vào trong Xuyên Việt Thương Hội, không nói gì, nhưng nụ cười trên mặt đã thu liễm. Bởi vì y biết, kẻ có thể chịu đựng như vậy không hề tầm thường.

Nãy giờ, dù tên Lý Hữu Lộc có khiêu khích thế nào, ý đều không xen vào, cũng chẳng lên tiếng. Không phải vì y sợ hãi, mà là không cần thiết, y là kẻ từ ngoài đến, mặc dù có ý định muốn kiếm lợi, nhưng cũng không nhất thiết phải đắc tội với các thế lực ở đây. Điều này không hề có lợi gì cho y cả. Huống hồ y con phải thầm cảm ơn người trước mặt, bởi vì không có người này y sẽ không bao giờ bán được viên đan dược kia.

Lúc này, cách tốt nhất là đứng ngoài nhìn, sau đó kiếm lợi, chứ không thể nào tham gia cuộc tranh đấu này. Bởi vì, có thân phận của y ở đây, dù y có làm gì hơi quá, những thế lực trong Thạch Thành cũng sẽ nể mặt mà không tính toán nhiều với y. Nhưng nếu gia nhập vào Lý gia, ép cho hai nhà bên kia rơi vào đường cùng, y có lẽ sẽ là người gặp nguy hiểm khi bên kia muốn cá chết lưới rách.

Dù vậy, y vẫn không ưa người vừa rồi, đơn giản là vì kẻ này trông suất khi hơn y, y ghét cái này. Thoáng ngẫm nghĩ một chút, có lẽ nên khuấy động không khí một chút, kiếm ít lợi lộc.

....

Quay lại với Lê Khiếu Long, đi vào bên trong Xuyên Việt Thương Hội, khung cảnh liền thay đổi. Trước mắt hắn lúc này là một đại sảnh, trang hoàng, xa hoa, được chia làm hai khu vực. Phía xa xa là quầy hàng, bên cạnh quầy hàng là cầu thang lên lầu, phía sau quầy hàng là một vài người mặc lam y đang tính toán tiền cho khách, bên cạnh khách còn có mấy thiếu nữ trẻ mặc thanh y.

Ngay khi hắn vừa bước vào, đang ngắm khung cảnh xung quanh, một thiếu nữ tầm 15 16 mặc thanh y, bộ dạng cũng được tiếp cận, đồng thời lễ phép lên tiếng:

"Xin chào công tử, tiểu nữ là Tiểu Thanh, không biết công tử cần gì, có thể nói cho tiểu nữ biết không? Tiểu nữ sẽ tìm giúp công tử?"

Nhìn thiếu nữ trước mặt, hệ thống lập tức cho ra thông tin, tên Tiểu Thanh, không có tu vi, điểm công đức 3, tương đối bình thường.

"Ta muốn đi dạo, ngắm nhìn xung quanh, mở mang kiến thức, ngươi có thể giới thiệu cho ta biết về thương hội của các ngươi không?"

"Dạ xin mời công tử đi theo tiểu nữ!" Người thiếu nữ kia lại hành lễ, sau đó đưa tay mời hắn đi theo.

"Giới thiệu với công tử, Xuyên Việt Thương Hội chúng ta là thương hội lớn nhất, bao phủ toàn bộ Việt Quốc, ở đây chỉ là một chi nhánh nhỏ mà thôi."

"Hiện tại chúng ta đang đứng ở tầng 1, tầng này chia làm hai khu vưc, chỗ mà chúng ta đang đứng là nơi tiếp đón khách hàng, bên trong nữa là khu vực đấu giá. Ngày mồng 1 mỗi tháng Xuyên Việt Thương hội sẽ tổ chức một lần đấu giá nhỏ, mỗi năm sẽ tổ chức một lần đấu giá lớn, nếu công tử có gì cần thì có thể đến để tham gia hoặc có gì muốn đấu giá cũng có thể nhờ chúng ta đấu giá hộ, chúng ta chỉ thu 5% tiền phí đấu gia thôi."

"Tầng hai là khu vực linh thảo và đan dược, chúng tôi dám đảm bảo với công tử, chỉ cần Thạch Thành có, chỗ chúng tôi sẽ có, mà Thạch Thành không có, chúng tôi cũng có."

"Tầng ba là khu vực binh khí, là nơi bán binh khí tốt nhất trong Thạch Thành này, nếu công tử còn chưa có vũ khí vừa tay, có thể lên đó tham khảo, đảm bảo công tử sẽ hài lòng."

"Còn tầng bốn là khu vực nội bộ, mong công tử thông cảm."

"Được rồi, dẫn ta lên tầng hai xem thử đi." Lê Khiếu Long vẫn không quên mục đích của bản thân khi đến đây, đó là thăm dò giá cả linh thảo và đan dược.

Thiếu nữ vội vàng gật đầu, sau đó đi trước, tiến về phía cầu thang rồi đưa tay mời hắn lên trên. Lê Khiếu Long gật gật đầu, bước lên cầu thang đi vào tầng hai.

Không gian thay đổi, trước mặt hắn là từng dãy tủ, được chia làm hai khu vực khu vực bên trái khá lớn là khu buôn bán linh thảo, còn khu vực bên phải nhỏ hơn là nơi buôn bán đan dược. Lê Khiếu Long cảm thấy như này cũng không khó hiểu, dù sao đây cũng là một nơi tương đối hẻo lánh, số loại linh thảo bán ra nhiều hơn số loại đan dược cũng là điều tất yếu.

Bước vào khu vực đan dược trước, xung quanh là các trụ đứng cao tầm 1 mét, bên trên có đặt một hộp bằng pha lê, bên trong là đan dược. Đồng thời, phía ngoài hộp có ghi rõ thông tin, tác dụng và giá cả của viên đan dược bên trong. Lê Khiếu Long đi một vòng quanh khu này, đếm qua các loại đan dược, chỉ chừng 9 loại thôi, nhưng mỗi loại đều có phân chia ra ba phẩm chất là hạ, trung, thượng cho nên số trụ cũng kha khá.

Bên trong đống này, thứ đáng giá nhất đương nhiên là Trúc cơ đan, theo như thông tin ghi bên ngoài thì đó là một viên trúc cơ đan hạ phẩm, có 3 thành tỉ lệ tấn thăng trúc cơ và giá cả của nó cũng cao đến dọa người, 200 kim tệ.

Mặc dù không bằng viên đan dược lần trước phụ thân hắn đấu giá cho hắn, nhưng nên nhớ đó là đan dược cấp 6, còn đây chỉ là đan dược cấp 2. Mặc dù lần đó có một phần nguyên nhân là do Xuyên Việt Thương hội không kiểm tra được dược lực bên trong, nên giới hạn giá cả, đồng thời cũng do trong Thạch Thành chỉ mình Lê Gia là cần đến nên nó mới có giá 500 kim tệ. Nhưng điều này cũng đủ chứng minh giá cả của đan dược cấp cao là như thế nào.

Tuy nhiên Lê Khiếu Long không quan tâm đến lời giới thiệu được ghi bên ngoài lắm, bởi vì hắn đã có hệ thống.

[Trúc cơ đan: Hạ phẩm.

Gia tăng 25% cơ hội đột phá trúc cơ.

Giới thiệu: Là loại mặt hàng cấp thấp, chứa quá nhiều độc đan]

Đây chính là lời giới thiệu của hệ thống khi hắn nhìn vào viên trúc cơ đan kia. Đúng là không còn gì để nói, một viên đan dược có giá 200 kim tệ mà đối với hệ thống nó chỉ là hàng cấp thấp. Nghĩ lại cũng đúng, trong đó có cả mấy món siêu việt thần cấp lận.

Bạn đang đọc Ta Làm Công Cho Thiên Đạo sáng tác bởi NhiGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.