Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điểm Công Đức Âm

Tiểu thuyết gốc · 1670 chữ

Chương 14: Điểm Công Đức Âm

Thạch Thành, khu vực phường thị.

Xung quanh là những tòa lầu mang phong cách thời kỳ phong kiến, hai bên đường là sạp hàng nhỏ lẻ buôn bán đồ ăn vặt, đồ chơi, hoặc vải vóc gì đó.

Lúc này, có một thiếu niên thanh cao, mặc bạch y, khuôn mặt tuấn lãng đang ngó nghiêng quan sát mọi thứ. Người này không ai khác chính là Lê Khiếu Long, sau khi ăn sáng xong, hắn liền rời khỏi Lê phủ, đi thẳng đến đây.

Hiện tại chỗ mà hắn đứng là khu vực phía Tây Bắc của phường thị, do Lê Gia quản lý, các cửa hàng buôn bán ở đây phần lớn là của Lê Gia, phần còn lại là của một ít gia tộc nhỏ hoặc một vài cá nhân.

Thế lực của Thạch Thành chia làm 4 nhà, Lê, Chu, Lý và Thượng Quan, mỗi nhà nằm ở một phía của Thạch Thành, Lê Gia phía Tây Bắc, Chu Gia phía Đông Bắc, Lý Gia phía Tây Nam và phía còn lại là của Thượng Quan Gia.

Mỗi gia tộc không chỉ chiếm cứ một khu vực trong thạch thành, mà ở phường thị trong khu trung tâm do phủ thành chủ quản lý, mỗi nhà cũng đều chiếm lấy một khu vực tương ứng.

Sau một hồi bị phân tâm bởi khung cảnh mới mẻ trước mặt, Lê Khiếu Long lần nữa lấy lại tinh thần, nhớ đến mục đích của chuyến ra ngoài lần này.

Chuyến ra ngoài lần này, mục đích của hắn chính là thăm dò các loại dược liệu, linh thảo, đồng thời cũng muốn biết giá cả của chúng để dễ bề tính toán sau này.

Nói liền làm, hắn đi vào một cửa tiệm có treo biển: Lê Gia Dược Điếm.

Chưởng quỹ là một lão nhân tầm 60, mặc thanh y thấy hắn đi vào vội vàng lên tiếng chào hỏi: "Nhị thiếu gia, không biết ngọn gió nào đã đưa ngài đến đây vậy?"

Lê Khiếu Long cũng không khách khí: "Thôi lão, lão có thể nói cho ta biết giá cả của các loại dược liệu có trong tiệm không?" Nhưng sau đó cảm thấy như thế quá phiền phức lại thay đổi: "Trong điếm có sổ sách không? Ta muốn nhìn qua một chút!"

Lê Thôi, luyện khí tầng 9, là cận vệ trung thành từng đi theo Lê Thanh Huyền, sau vì có ít chữ nên được cân nhắc làm chưởng quỹ của Dược Điếm.

Nghe thấy yêu cầu có hơi khó hiểu của vị Nhị thiếu gia nhà mình, Lê Thôi hơi sững sờ, không biết bạn thân đã làm gì sai, hay có kẻ tiểu nhân nào nói xấu mà vị thiếu gia này lại đột nhiên đến kiểm tra như vậy.

Thấy bộ mặt của Thôi lão có hơi khó coi, Lê Khiếu Long thầm kêu không ổn, có lẽ là hành động của bản thân đã khiến cho vị chưỡng quỹ tận tụy này hiểu lầm, nghĩ là bản thân đang nghi ngờ lão.

Vội vàng lên tiếng giải thích: "Thôi lão, ngươi chớ đa nghi, không phải ta có nghi kỵ gì với ngươi đâu. Chỉ vì ta muốn tìm hiểu thêm một ít về giá cả dược liệu, nhưng sợ để ngươi giới thiệu từng thứ thì sẽ ảnh hưởng đến việc buôn bán của dược điếm nên mới lấy sổ sách để nhìn."

Biết bản thân đã hiểu lầm vị thiếu gia trước mặt, Lê Thôi vội vàng chắp tay: "Mong nhị thiếu gia thứ lỗi, là lão hủ đa nghi"

Nói rồi vội vàng đi đến quầy lấy ra một cuốn thư tịch đưa cho Lê Khiếu Long.

"Đây là giá nhập hàng và bán hàng của tất cả các loại dược liệu có trong điếm. Thiếu gia, mời ngài xem." Đồng thời tận tình mời Lê Khiếu Long đi vào trong một gian phòng, sau đó chuẩn bị đi pha trà.

Nhưng đã bị Lê Khiếu Long ngăn cản, bởi vì hắn chỉ muốn xem lướt qua thôi chứ không có ý định đọc hết, đồng thời cũng chỉ xem qua những loại dược liệu, linh thảo của tu chân giả, còn các loại bình thường, hắn bỏ qua hết.

...

Nửa nén nhang sau, Lê Khiếu Long rời khỏi dược điếm của Lê Gia. Thú thực trong đầu hắn lúc này cũng chỉ có giá cả của một ít thứ thôi, bởi vì phần lớn thứ mà Lê Gia buôn bán đều là các loại dược liệu phổ thông, không có tác dụng nhiều đối với hắn. Đồng thời hắn cũng có thêm chút kiến thức về thế giới tu chân ở trong Thạch Thành.

Có thể nói là nó tương đối nghèo nàn, đồng thời cũng ít sử dụng linh dược, đa phần là thuốc trị thương, cùng bồi bổ thân thể cơ bản.

Thay đổi mục tiêu, Lê Khiếu Long đi đến trung tâm của phường thị, trước mắt hắn là một cửa tiệm bốn tầng. Ở quanh khu vực này, nó được coi là thứ đối trọng với phủ Thành chủ ở bên cạnh, hình thành nên hai tòa kiến trúc đặc thù của Thạch Thành.

Xuyên Việt Thương Hội, nghe đâu là thế lực bao phủ trên toàn bộ Việt Quốc, ở Thạch Thành này chỉ là một chi nhánh nhỏ mà thôi. Cho nên, đối với thương hội này, không chỉ tứ gia kiêng dè, mà phủ thành chủ cũng phải nể mặt mấy phần.

Chứng kiến tòa lầu hùng vĩ ở trước mặt, Lê Khiếu Long liền biết đây là chỗ bản thân nên đến. Nếu ở trong này mà còn không tìm thấy thứ gì có ích đối với hắn nữa, thì coi như hắn có tìm hết toàn bộ Thạch Thành cũng vô dụng.

Lê Khiếu Long đi đến gần, đang chuẩn bị tiến vào bên trong, nhưng mới đi đến cửa, liền nghe thấy tiếng ồn ào ở phía sau. Quay đầu nhìn lại, liền thấy hai thiếu niên đang nghênh ngang đi về phía này. Đằng sau hai người còn có một đám 7 8 người, thân hình cường tráng, lưng đeo đại đao. Nhìn vào quần áo của mấy người này, không khó để đoán ra được là hộ vệ của hai người phía trước.

Nhưng hắn chỉ nhìn thoáng qua mà thôi, lúc này không cần thiết phải dây vào rắc rối. Đang lúc Lê Khiếu Long chuẩn bị quay đầu lại đi vào, thì một trong hai thiếu niên phía sau đột nhiên kêu to: "Ây à, đây không phải là phế vật Lê Gia hay sao? Sao thế! Sao hôm nay lại đột nhiên có hứng khởi ra ngoài đi dạo thế."

Sau đó cùng với người còn lại, vội vàng tiến đến trước mặt của Lê Khiếu Long với vẻ mặt cười cợt.

"Nghe bảo nhị thiếu gia Lê Gia đã chữa trị được kinh mạch rồi. Chúc mừng, chúc mừng!"

"Nhưng bổn thiếu gia lại cảm thấy Lê Gia đã phạm phải sai lầm rất lớn. Dùng 500 kim tệ chỉ để cứu một tên phế vật, bọn họ đúng là ngu ngốc."

"Triệu huynh, huynh thấy ta nói có đúng không?" Quay đầu nói với người thiếu niên xấu xí phía sau.

Người kia chỉ gật gật đầu rồi cười cười, không tỏ ý nhiều lắm.

Nhưng khác với biểu hiện của hai người, Lê Khiếu Long lại tỏ ra khá bình tĩnh, đồng thời còn có chút nghi hoặc.

Bởi vì ngay lúc này, trong tầm mắt của hắn xuất hiện bảng thông tin của hai người này.

[Lý Hữu Lộc: 17 tuổi

Tư chất: bình thường

Tu vi: luyện khí tầng 5.

Điểm công đức: - 320.

Giới thiệu: Là con thứ hai của gia chủ Lý Gia Thạch Thành, Lý Vạn Tài...]

[Triệu Nham: 19 tuổi

Tư chất: tốt

Tu vi: luyện khí tầng 8.

Điểm công đức: - 1680.

Giới thiệu: Đồ đệ của Triệu Thạch, luyện đan sư cấp 3]

Bảng thông tin để cho hắn biết rõ thân phận của đối phương, nhưng nhiêu đây đủ khiến Lê Khiếu Long phải nghi hoặc, bởi vì mấy thứ này dù ko có hệ thống hắn cũng đoán ra được, chỉ là không rõ tên thôi. Còn có hệ thống, nó sẽ chi tiết hơn, đồng thời biết được điểm công đức của hai người này đều âm.

Cái khiến hắn thắc mắc là vì thông báo từ hệ thống mà hắn nhận được sau khi đọc bảng thông tin của 2 người.

[Hệ Thống: Đinh, ký chủ phát hiện ra đối tượng có điểm công đức âm, đây là những kẻ thương thiên hại lý, đáng tru diệt. Là đại diện cho Thiên đạo, cho công lý, ký chủ không thể cứ để cho những kẻ này nhởn nhơ như vậy được. Mong ký chủ hãy mau mau ra tay, tiêu diệt những kẻ này, trừ họa cho nhân gian. Phần thưởng khi ký chủ tiêu diệt đối phương sẽ là toàn bộ điểm công đức âm của chúng]

Trước kia, khi hệ thống nhận diện thăng cấp, biết thêm điểm công đức của người khác, hắn cũng đã định hỏi lão Thiên rồi, tuy nhiên lúc đó đang có việc trong người nên chưa kịp hỏi. Nhưng hiện tại...

Không cần hỏi lão Thiên, hắn đều biết, chỉ cần giết mấy kẻ có điểm công đức âm, hắn sẽ nhận được điểm công đức bằng với số bị điểm âm kia. Nói như vậy, đây chính là một con đường khác để hắn cày điểm công đức ngoài việc chờ nhiệm vụ từ hệ thống.

Nghĩ nghĩ, hắn cảm thấy cái này cũng khá phù hợp, vì nếu hắn cứ cần phải chờ đến khi hệ thống ban bố nhiệm vụ mới kiếm thêm được điểm công đức thì còn lâu nữa hắn mới mạnh lên được.

Bạn đang đọc Ta Làm Công Cho Thiên Đạo sáng tác bởi NhiGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.