Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xà long, kim điểu

Tiểu thuyết gốc · 1061 chữ

Nhìn Nhược Lan trầm mặc Lăng Vân nhếch miệng nói tiêpz

"Lão bà ngươi có tin hay không cái gọi là duyên nợ sao"

"Ai là lão bà của ngươi chứ, một tên nhóc ta không tin"

Dứt lời liền xoay người bỏ đi.

Nhìn bóng lưng Nhược Lan, Lăng Vân nói to

"Lão bà của ta là ngươi, Tô Nhược Lan. Ngươi có tin hay không thì tùy, nhưng ta chắn một năm, chỉ cần một năm ta sẻ vượt qua ngươi lúc đó ta có hay không trở thành nam nhân xứng đáng với ngươi, ngươi nên biết nếu ta không được thì trên đời này không ai có thể xứng với ngươi, lão bà!!"

Đột nhiên một cảm giác thật là mút chùn chụt dâng lên.

Xoạt

Ực

  Nuốt một nước bọt, một cảm giác mát lạnh từ dũng quần truyền lên, sắc mặt Lâm Vân trắng bệch nhìn, sờ sờ xuống dưới Lăng Vân thở phào nhẹ nhỏm thầm than mém mất.

  "Hão cho một tên si tâm vọng tưởng, cho dù ta cho người mười năm ngươi làm được một góc liền tốt"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên

Nghe vậy Lăng Vân có chút buồn cười, thầm nghĩ nàng nha đã thích còn làm giá, mười năm thử thách sao, nghĩ vậy Lăng Vân lại một hô tốt

"Mười năm sao quá dài, mười năm sau nam nhân của ngươi sẻ trở thành người mạnh nhất thiên hạ đến cầu hôn ngươi."

"Còn nữa ngươi có thể nói cho ta đây là nơi nào hay không."

Không có một lời đáp lại.

Hai ngày sau

Phá

Ầm

Chẩm rãi đứng lên, khóe miệng mừng thầm nói "đột phá nhị trọng vũ sĩ"

Bước ra khỏi căn nhà nhìn xung quanh, Lăng Vân mắt khẻ nhắm lại.

Hít sâu một hơi thầm nói

  "Nhà vẫn là nơi yên bình nhất không thị phi, không tranh đoạt không, không chết chết chóc, sống một đời yên bình ở nơi này liền thõa mãn nhưng cái gì đến cũng sẻ đến hắn không thể mãi trốn trong nhà được"

"Hão cũng nên luyện tập một ít vũ kỷ phòng thân"

Vũ kỷ được chia ra tứ phẩm: thiên địa huyền hoàng, thiên là cao nhất hoàng là thấp nhất, mỗi phẩm chất chia làm tứ đẳng: hạ đẳng, trung đẳng, cao, đẳng, đỉnh phong. Vũ kỷ còn chia làm nhiều loại khác nhau: công kích, phòng thủ, thân pháp, hỗ trợ... đa số mọi người đều chọn vũ kỷ thích hợp với vũ hồn của mình như người có vũ hồn kiếm thì luyện kiếm sẻ nhanh hơn luyện đao, thương...

Nghĩ đến đây Lăng Vân đột nhiên nhớ đến vũ hồn của hắn lần trước dị biến thành như thế nào rồi. Đến

(mình sửa lại từ song sinh vũ hồn thành một vũ hồn song thuộc tính)

Grao!

Một tiếng rồng gầm vang lên, khí thế cuồn, uy áp đế vị làn tràn, toàn bộ tiểu yêu thú trong sơn cốc và ngoài sơn côc nháy mắt nằm rạp run sợ không chút nào dám ngẩng đầu.

Sau lưng Lăng Vân một hư ảnh kim sắc dài 10 trượng dần hiện, tựa như long lại không phải long, tựa như xà lại không phải xà toàn thân vảy vàng bao bọc vô cùng chắc chắn, tựa như một con hoàng kim xà long cuồng ngạo, bá đạo vô biên

  Nhưng có một đặt biệt khác biệt với xà long đó trên thân nó có một đôi cánh kim sắc ưu mỹ, thon thả, vô cùng mỹ lệ giang rộng lông vũ vô cứng rắn và sắc ben như kiếm, thỉnh thoảng lại cháy lên vài ngọn lửa kim sắc.

"Ngũ phẩm" Lăng Vân hài lòng nói.

"Chỉ một lần biến dị liên tăng tam phẩm, không biết phải đợi bao lâu nữa mới xảy ra một lần"

    Nhưng khí tức trong vũ hồn khá quỷ dị, khiến hắn có nhiều mày, một loại là khí tức vô cùng quen thuộc mặc dù có chút mỏng manh nhưng hắn có thể nhận ra đó là long khí giống như vũ hồn kiếp trước của hắn, còn có một luồng khí tức, đối với hắn vô cùng lạ lẩm cũng khá là mỏng manh nhưng lại tranh phong không chút thua kém long khí.

  Lăng Vân có chút nhíu mày thầm nghĩ, trên đời này có mấy loại thú vương có thể tranh phong không chút thua kém với long tộc chứ? Với cả nó từ đâu xuất hiện, chẳng lẻ biến dị? Không thể.

Nghĩ mãi không ra, cuối cùng hắn vẫn phải chịu thua ném sang một bên.

  Chỉ là lúc hắn vừa suy nghĩ thì xong thì lại thấy một em kim điểu con non bay xung quanh vũ hồn miệng hót lên vài tiếng hưng phấn

Rít! Rít!

  Nhìn con xung quanh nhưng con yêu thú đang run rấy thủ phục kia, lại nhìn cái kia tiểu kim điểu vô hại không chút sợ hãi còn ngược lại còn thân thiết, hưng phấn tiếp cận vũ hồn, Lăng Vân hắn có chút bất ngờ thầm hô "bảo vật là này chứ đâu đây hẳn là con non yêu thú huyết mạnh cực cao và huyết mạch cực kỳ gần gũi với huyết mạch thần bí kia nếu không sẻ không thân thiết đến vậy, trong khi nó không có huyết mạch long tộc " Lăng Vân mắt đều sáng lên thầm nghĩ vận khí anh cao vl. Vừa gặp lại lão bà, lại nhặt được bảo vật vừa thiều một con pét.

Tâm thần khẻ động, vũ hồn chuyển động bay đến xung quanh Lăng Vân.

  Khóe miệng vui vẻ cười vô hại, hòa ái, thân thiện Lăng Vân nói "đến, tiểu chút chít có cánh"

Tiểu kim điểu nhìn chằm chằm Lăng vân do dự một hồi, không thấy ác ý nó hưng phấn bay đến gần Lăng Vân Vô cùng thân thiết cạ cạ vào mặt của hắn. Lăng Vân vô cùng dịu dàng vuốt ve, nhìn tiểu kim điểu, hắn do dự một hồi vẫn là không ký kết khế ước, hắn đành phải bồi chút tình cảm với nó trước đã, nếu không thất bại nó ạ sợ hãi bay mất ì hắn liền hối hận xanh ruột a.

Bạn đang đọc Ta Là Thiên Tài Sao? Sai!!! sáng tác bởi monekydlll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monekydlll
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.