Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con pokemon thứ tư

Tiểu thuyết gốc · 1096 chữ

Cùng trong trí nhớ ở kiếp trước của Hito đồng dạng, nhà của tiến sĩ Okido nằm trên đỉnh của một ngọn đồi, nên cho dù đứng ở phía xa cũng không khó để phát hiện.

Chạy được một đoạn, Hito bắt đầu thở dốc, một phần là do cậu vừa mới qua khỏi một cơn bệnh nặng, nhưng nguyên nhân chính cũng là do thân thể này quá kém cỏi, mỗi một lần bị bệnh đối với chủ nhân trước của thân thể này đều gần như chết đi sống lại.

Và quả thật đúng là như vậy, tiền thân không lâu trước đây liền phải trải qua một cơn bạo bệnh nên qua đời, cũng nhờ vậy mà mới có được Hito của hiện tại.

Hito thầm tự nhủ với mình sau này phải rèn luyện sức khỏe cho thật tốt, cũng đồng thời tự trách mình quá mức nôn nóng, mặc dù nhà cậu cách nhà tiến sĩ Okido đúng là không xa thật nhưng đối với một người yếu đuối như cậu muốn đi bộ đến đó cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, thậm chí đang giữa trưa trời nắng thế này còn là một cực hình.

Nhưng mà đi đến đây thì Hito cũng không có ý định quay đầu trở lại, cậu cứ thế cắn răng đi tiếp về phía trước.

Khi đến trước cổng nhà tiến sĩ Okido, Hito cúi người xuống thở hòng học, sắc mặt đỏ bừng của cậu một lúc lâu sau mới dần bình thường trở lại.

Lúc này, tiến sĩ Okido cũng mới vừa đi xuống tới, nhìn thấy Hito, ông ngạc nhiên nói:

“Cháu Hito đấy à!?”

“Tiến sĩ Okido, bảo bối thần kì của cháu đâu?” Trong giọng nói của Hito có phần vui mừng cùng háo hức như một đứa trẻ đang vòi vĩnh một món đồ chơi mới.

“Bảo bối thần kì của cháu ư?”

“Dạ phải.”

“Nhưng mà không có ai nói với ta hôm nay sẽ có nhà huấn luyện đến cả!?” Giáo sư Okido lại nhìn một lượt từ đầu tới chân của Hito rồi nói, “Mà này cậu bé, chẳng lẽ cháu mặc bộ áo này để ra phố sao?”

“Điều đó không quan trọng, nhưng mà cháu không phải cậu bé, năm nay cháu đã hơn mười tuổi rồi.”

Nhìn bộ dạng thấp gầy đang trợn mắt phùng man phản bác của Hito không khỏi làm tiến sĩ Okido bật cười.

“Dù thế nào đi nữa cháu cũng muốn có một con pokemon.”

“Haha, được rồi, được rồi, vậy thì hãy đi theo ta.”

Lại đi một đoạn ngắn nữa lên phía trên đỉnh của con dốc thì mới đến được nhà của bác tiến sĩ Okido.

Nhà bác tiến sĩ cũng không lớn lắm, nhưng Hito biết cả vùng đất phía sau ngọn đồi này cùng với cánh rừng xa xa kia mới thật sự là đại bản doanh của tiến sĩ, nơi ông dùng để chăm sóc và nghiên cứu pokemon, một trong số chúng là pokemon của các nhà huấn luyện xuất phát từ thị trấn Masara gửi về nhờ bác tiến sĩ chăm sóc hộ hoặc do vượt quá số lượng pokemon tiêu chuẩn được phép mang theo nên bị tự động gửi về.

Bác tiến sĩ dẫn Hito đến trước một cái bàn được ngăn cách lại bằng một cái lồng kính thủy tinh, bên trong có đặt ba quả cầu pokemon màu đỏ.

Theo trí nhớ của Hito, bên trong ba quả cầu kia lần lượt là ba pokemon khởi đầu của vùng đất Kanto, ếch kì diệu (Fushigidane), khủng long lửa (Hitokage) và cuối cùng là rùa Kini (Zenigame).

Nhưng ánh mắt của Hito lúc này không dừng lại tại ba quả cầu trên mà nhìn về phía trung tâm của ba quả cầu, nơi còn có một ví trí nữa cho quả cầu pokemon thứ tư.

Hito lại nhớ đến con Pikachu huyền thoại đại diện cho cả bộ anime chính là đặt ở nơi này.

Lúc này, chiếc lồng bằng thủy tinh cũng đã bắt đầu mở ra, có giọng của bác tiến sĩ vang lên.

“Cháu đã suy nghĩ pokemon nào thích hợp với mình chưa?”

“Có phải bác còn có con pokemon thứ tư không ạ?”

Hito không trả lời tiến sĩ Okido mà hỏi ngược lại khiến bác tiến sĩ không khỏi ngạc nhiên.

“Sao cháu biết?”

Ngay khi đó, từ phía trung tâm của ba quả cầu lại nhô lên thêm một quả cầu nữa, hai mắt Hito không khỏi tỏa sáng nhìn lấy nó.

Bác tiến sĩ bước đến và cầm lên trong tay quả cầu thứ tư này rồi có vẻ hơi ngập ngừng nói:

“Hừm, quả thật vẫn còn một con, nhưng mà nó lại có một chút vấn đề…”

“Là Pikachu phải không ạ?” Hito hớn hở nói.

“Ồ, sao cháu lại biết, quả thật lúc trước ta từng đặt ở đây một con Pikachu.” Bác tiến sĩ có vẻ kinh ngạc.

“Lúc trước?”

“Đúng vậy, trước đây không lâu, à đúng rồi, chính là cái ngày mà cháu không đến nhận pokemon được thì đã có một cậu bé đến đây và mang nó đi rồi.” Tiến sĩ Okido sờ sờ cằm như đang suy nghĩ lại một điều gì đó, “Tên gì nhỉ? Hình như cậu bé đó tên là Satashi thì phải!?”

Nghe đến tên Satashi, Hito không khỏi giật mình, đây không phải chính là nhân vật chính của cả bộ truyện sao?

Theo mình nhớ không lầm, cậu ta xuất phát ngay khi nhận được Pikachu cũng tức là tầm cách đây gần một tháng trước.

Hito lộ vẻ suy tư, gần một tháng có lẽ Satashi đã đến được hội quán đầu tiên rồi, nếu là cùng nhân vật chính ở chung một thời đại, nên hay không đi kết bạn một phát hoặc cùng tổ đội đi theo cậu ta thì sao nhỉ?

Chỉ là Hito lập tức lắc đầu gạt bỏ đi những dòng suy nghĩ này, trước tiên cầu cần phải giải quyết nhiệm vụ tân thủ của hệ thống đưa ra trước cái đã rồi chuyện gì thì tính sau.

“Vậy còn con pokemon thứ tư này là con gì ạ?”

“À, nó là…”

Quả cầu pokemon bất chợt mở ra, từ đó phóng ra một luồn ánh sáng màu trắng, khu vực bị ánh sáng trắng bao phủ lại dần dần ngưng tụ thành hình một con pokemon nào đó.

WHAT IS POKEMON?

“Kara…”

Bạn đang đọc Ta Là Nhà Huấn Luyện Pokemon Toàn Năng sáng tác bởi catim520tg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi catim520tg
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.