Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cung binh

Tiểu thuyết gốc · 1520 chữ

Thời gian đã quá, không một ai trong Thiên Khiển quân chịu đầu hàng. Dương Tô Bá vừa ghen tỵ vừa tiếc nuối, ghen tỵ vì Trần Khiêm có thể sở hữu toán quân như vậy còn hắn thì không, cũng tiếc nuối bởi nhóm quân này sắp sửa bị hắn tiêu diệt, Dương Tô Bá không chờ đợi nữa liền ra lệnh

-‘Cung binh chuẩn bị ‘

Bỗng Thiên Khiển quân có hành động lạ khiến Dương Tô Bá dừng lại, bọn họ chia thành 2 nửa một bên hướng về phía hắn một bên quay trở lại theo lối bọn hắn đi vào

-‘Dã Trường ngươi nghĩ bọn họ đang muốn làm gì đó’

Công Dã Trường nghe được câu hỏi cuả Dương Tô Bá ngẫm nghĩ một hồi sau đó nhìn về phía nhóm quân đang tiến đến chỗ bọn hắn

-‘Bẩm đại tướng quân, Thiên Khiển quân mặc dù chia nửa nhưng bọn hắn vũ khí vẫn chưa buông hiển nhiên không phải đến đầu hàng. Có lẽ mục đích của bọn họ là đại tướng quân’

‘HA HA HAAHA’Dương Tô Bá nghe được câu trả lời bỗng nhiên cười lớn, nếu bọn hắn toàn quân bỏ chạy hiển nhiên khả năng sống sót sẽ cao hơn vậy mà bọn họ lại muốn tiến đánh tới hắn,’ quả cảm, anh dũng, kiên cường’ Dương Tô Bá đối với đội quân này ngày càng yêu thích

-‘Truyền lệnh toàn quân tiêu diệt nhóm quân rút chạy’

-Dã Trường:’ Còn nhóm quân phía trước thì?’

-Dương Tô Bá ánh mắt tỏa ra chiến ý lên tiếng:’Nếu bọn chúng thật sự muốn chết vậy cứ để bọn hắn tiến đến, ta muốn tự mình xem thử uy lực cung tên của Thiên Khiển quân’

Dã Trường đi theo Dương Tô Bá nhiều năm hiển nhiên hiểu rõ đại tướng quân mạnh mẽ thế nào, dù vậy hắn vẫn có hơi lo lắng. Uy danh của Thiên Khiển quân hắn đều biết, nhưng nhìn biểu hiện của đại tướng quân biết có khuyên can cũng không có tác dụng gì, hắn chỉ còn cách tuân lệnh

-Công Dã Trường ra lệnh :‘Nổi trống’

Bồ Hải cùng Dương Tiễn cùng dẫn đầu một nửa Thiên Khiển quân xông lên.

Bồ Hải bây giờ hắn cảm thấy chính mình dường như không còn tỉnh táo, Cù Dạ cùng Thiên Khiển quân có lẽ chỉ nghe danh Dương Tô Bá còn hắn thì khác. Theo chân đại tướng quân trên chiến trường hiển nhiên hắn đã từng được chiêm ngưỡng sức mạnh của Dương Tô Bá, cùng số quân ít ỏi bây giờ hắn biết việc đánh bại được Dương Tô Bá là không thể.

Bọn hắn cùng Thiên Khiển quân chỉ sát cánh cùng nhau mấy tháng gần đây dù vậy trên chiến trường này bọn hắn cùng Thiên Khiển quân đều như hình với bóng. Thiên Khiển quân đáng sợ như thế nào, mạnh mẽ như thế nào Bồ Hải là người biết rõ dù lý trí nói cho hắn biết rằng không thể nhưng ‘Dương Tô Bá sợ hãi Thiên Khiển quân’, ‘Thiển Khiển quân có thế đánh bại Dương Tô Bá’ hắn muốn tin là như vậy

Tiếng trống nổi lên Bồ Hải biết đây chính là binh lính Bằng quốc đang chuẩn bị hành động, trong sơn cốc rộng lớn hiển nhiên không có cách nào tốt hơn thế này, hắn lập tức ra lệnh:

-‘Kỵ binh toàn lực bảo vệ Thiên Khiển quân’

Theo sau mệnh lệnh của Bồ Hải kỵ binh lập tức dàn trận

-‘vút, vút,vút’

Tiếng cung tên bắn ra không ngừng vang lên cùng với đó là tiếng gào thét truyền tới từ phía sau. Dương Tiễn cùng Bồ Hải nhận ra bọn hắn không bị tấn công chỉ có nhóm quân phía sau đang không ngừng bị cung binh công kích. Bọn họ lập tức hiểu rõ ý định của Dương Tô Bá không chậm trễ lập tức tăng tốc

Dương Tô Bá bây giờ đã vào tầm bắn của bọn hắn, để chắc chắn Dương Tiễn muốn tiến đến gần hơn

-‘Rmaammm’

Một thanh giáo ngay lập tức phóng tới trước mặt hắn khiến toàn quân dừng lại, nhìn thanh giáo bị cắm sâu xuống mặt đất Dương Tiễn cùng Bồ Hải đều hiểu rằng kẻ này không hề tầm thường. Tiếp đó âm thanh Công Dã Trường truyền đến

-‘Thiên Khiển quân dừng lại ở đó, Dương đại tướng quân tán thưởng ý chí của các ngươi nên cho mới các người cơ hội, nếu còn tiếp tục tiến lên đừng trách ta vô tình’

Hiểu không thể tiếp tục tiến lên, Dương Tiễn lập tức ra lệnh

-‘Thiên Khiển quân chuẩn bị’

Đồng thời Bồ Hải cùng kỵ binh cũng dàn trận bảo vệ xung quanh Thiên Khiển quân

Dương Tô Bá muốn tự mình chiêm ngưỡng sức mạnh của Thiên Khiển quân, để tránh thương vong không cần thiết hắn cho binh linh lui xuống, còn Công Dã Trường không yên tâm nên vẫn ở lại trên vách đá

-‘Dã Trường ngươi lo lắng sao’

-‘Vâng đại tướng quân, thần biết đại tướng quân võ công cao cường dù vậy vẫn phải cẩn trọng’

Đối với thuộc hạ lo lắng cho hắn, Dương Tô Bá cũng không lên tiếng đuổi đi, dù sao Công Dã Trường võ công cũng không yếu sẽ không làm vướng tay vướng chân hắn

-‘Đến rồi’ Công Dã Trường lên tiếng

Theo sau lời nói của hắn loạt mũi tên lập tức hướng vách đã nơi Dương Tô Bá mà lao đến ‘Vút, vút, vút’

Đối mặt với làn mưa tên Dương Tô Bá không sợ hãi, cơ thể dù to lớn nhưng lại rất nhanh nhẹn, nhẹ nhàng né tránh những mũi tên hướng đến, một phần khác dùng tay đánh bay những mũi tên . Cảm nhận được sức mạnh của mỗi mũi tên càng khiến cho Dương Tô Bá hiểu được sức mạnh cuả Thiên Khiển quân.

Cung binh trong chiến tranh không nghi ngờ gì là một đội quân có uy lực rất lớn, có thể giết địch ở khoảng cách mà kiếm, đao hay giáo đều không thể làm nổi. Không chỉ vậy trong các cuộc tấn công thành trì, đặc biệt là thủ thành cung binh còn nắm giữ vai trò quan trọng hơn so với những đội quân khác. Dù vậy cung binh để phát huy uy lực tối đa là rất khó, đây không chỉ là vấn đề trang bị hay binh lính mà cung binh phụ thuộc rất lớn vào vị trí, khoảng cách, hướng gió…. Dương Tô Bá thân là đại tướng quân hắn hiển nhiên hiểu rõ điều đó. Vậy mà Thiên Khiển quân giờ đây không chỉ là khoảng cách rất xa, vị trí bọn họ hiện tại cũng rất bất lợi nhưng những mũi tên so với cung binh của hắn đạt điều kiện tốt nhất không hề thua kém mà số ít còn nhỉnh hơn.

-‘Dương Tô Bá vẫn bình an vô sự, đa số mũi tên đều đã tới mục tiêu lệch hướng về bên trái phần nhiều, 3 phần còn lại vẫn chưa đến’

Thiên Khiển quân theo lệnh của trinh sát không ngừng lắp tên, điều chỉnh lại cung tên của mình

‘Vút,vút,vút’loạt mũi tên tiếp tục không ngừng bắn đến Dương Tô Bá, dù vậy loạt mũi tên dày đặc còn không thể chạm đến chiến bào của hắn nói gì làm Dương Tô Bá bị thương. Nhưng Dương Tô Bá sắc mặt cũng dần trở nên ngưng trọng lên tiếng

-‘Dã Trường ngươi có cảm thấy loạt mũi tên ngày càng chính xác hơn không’

-Dã Trường:’Mạt tướng cũng cảm thấy như thế, nếu lúc trước chỉ có 7 phần cung tên chính xác thì giờ đã là 9 phần hơn nữa tất cả đều nhắm đến chỗ của đại tướng quân’

-Dương Tô Bá không ngừng né tránh loạt tên, lên tiếng nghi hoặc hỏi:’Chẳng lẽ bọn họ cũng có ưng nhãn giống như ngươi?’

Loạt mưa tên dày đặc đã khiến Công Dã Trường không thể nào tiếp tục chống đỡ bắt buộc phải lùi cách ra xa Dương Tô Bá, nghe được câu hỏi hắn lập tức lắc đầu:

-‘Bọn họ chỉ mới là võ giả điều đó là không thể, theo như mạt tướng nhìn thấy xung quanh Thiên Khiển quân có một nhóm người đang sử dụng một thứ đồ vật hình tròn kỳ lạ. Dù không hiểu là thứ gì nhưng mạt tướng có thể thấy được thứ đồ kỳ lạ đó đang đều hướng về đại tướng quân’

Nghe được câu trả lời Dương Tô Bá chỉ gật đầu, dù không biết được thứ hình tròn kỳ lạ đó là gì, nhưng hắn đoáncó có lẽ thứ này chính là một phần khiến cho Thiên Khiển quân có thể nhắm bắn mục tiêu chính xác như vậy. Có suy đoán nữa cũng vô ích, Dương Tô Bá tiếp tục đối mặt với loạt mưa tên đang hướng đến

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.