Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích khách

Tiểu thuyết gốc · 1694 chữ

Vương Dĩnh vừa cười, vừa quát lớn về phía binh lính

-‘Ta Vương Dĩnh, tể tướng của Tần quốc. Các ngươi chỉ là lũ lính thấp kém sao dám hướng mũi tên vào ta’

Nhìn thấy cung tên dần hạ xuống, Vương Lâm biết Vương Dĩnh lời nói ảnh hưởng đến bọn họ. Vương Lâm đứng lên, không nhanh không chậm nói.

-‘Ta Vương Lâm vua của Tần quốc ra lệnh cho các ngươi xử tử tội đồ Tần Quốc’ tiếng nói không lớn nhưng vang vọng bên tai, toàn bộ văn võ bá quan đều cảm nhận được. Cung tên hạ xuống lần nữa giương lên nhắm thẳng phe cánh Vương Dĩnh.

-Vương Lâm:’ Giương cung, bắn’

Theo lời Vương Lâm, ánh mắt binh lính không còn sự do dự, hàng chục mũi tên bay đến. Tiếp đó là tiếng gào thét

-‘Bệ hạ, thần bị oan’

-‘Bệ hạ, cứu thần, thần thề trung thành với bệ hạ’

-‘Bệ hạ, bệ hạ…’

Một vài quan lại cùng phe Vương Dĩnh muốn chạy thoát đều bị Đại Chung cầm kiếm chém chết tại chỗ. Đợt tên thứ nhất kết thúc, chỉ còn lại Vương Dĩnh cùng 3 kẻ khác còn sống, bọn họ còn sống sót nhờ lấy xác đồng bọn làm bia đỡ đạn.

Theo lời Vương Lâm, đợt tên thứ hai sẵn sàng, bỗng từ ngoài truyền đến tiếng hô.

-‘Có thích khách xâm nhập vào cung, bảo vệ bệ hạ’

Tiếp đó là 12 tên thích khách bịt mặt mặc áo đen, xông vào đại điện. Nhóm thích khách tiến đến xung quanh Vương Dĩnh bảo vệ hắn ta. Đây là nhóm thích khách do chính Vương Dĩnh nuôi dưỡng, tất cả bọn họ đều có tu vi võ giả thập trùng. Nhận thấy điều bất thường, dù hắn không nghĩ đến điều này có thể xảy ra nhưng để chắc chắn, hắn cho bọn họ đóng giả làm người hầu để theo hắn vào cung.

Nhóm thích khách tiến vào chỉ trong chốc lát đã giết được 20 tên lính, Đại Chung nhận ra lũ thích khách không tầm thường, hắn lập tức ra lệnh cho binh lính ưu tiên bảo vệ bệ hạ cùng văn võ bá quan. Nhìn thấy thích khách bảo vệ Vương Dĩnh một người lên tiếng, Vương Lâm nhận ra kẻ vừa lên tiếng là Tam Cầu, điểm trung thành của hắn là 45 không cao không thấp

-‘Vương Dĩnh không ngờ ngươi thật sự mưu đồ giết vua tạo phản’

-Vương Dĩnh cười to đáp lại: ‘Ha, ha, ha, ha, tạo phản thì tạo phản. Vương lâm là chính ngươi ép ta ’

Tiếp lời Tam Cầu các quan đại thần khác cũng bắt đầu chửi rủa Vương Dĩnh đa số người chửi rủa đều là người từng thuộc Vương Đảng bọn họ biết Vương Dĩnh số đã tận, bọn họ cần thể hiện cho bệ hạ thấy lập trường của bọn họ.

Vương Dĩnh không thèm để tâm đến lời chửi rủa:

-‘Chủ nhân, bây giờ chúng thần sẽ mở con đường máu tiến ra ngoài hoàng cung, xe ngựa đã sẵn sàng, chỉ cần thoát ra ngoài chúng ta sẽ an toàn’

Vương Dĩnh gật đầu, đây là hoàng cung hắn biết để thoát ra ngoài là việc rất khó, mặc dù hắn từng nắm rất nhiều quyền lực nhưng quân đội trong cung là việc khác, bọn họ chỉ nghe lệnh vua.

-‘lão Ngũ, lão Thất, lão Bát, lão Cửu bốn người các ngươi bảo vệ chủ nhân. Lão Nhị, lão Lục, lão Tam, lão Tứ các ngươi xông lên trước mở đường. Những người còn lại theo ta giết cẩu hoàng đế, đồng thời phân tán lực lượng địch’

-‘Rõ’ Nhận được mệnh lệnh nhóm thích khách cùng hành động

Bốn tên thích khách dẫn đầu xông thẳng ra đại điện, bốn kẻ bảo vệ Vương Dĩnh khỏi làn mưa tên. Đại Chung thấy Vương Dĩnh cùng thích khách bỏ chạy, chuẩn bị đuổi theo thì nhận thấy bốn tên thích khách còn lại đang tiến đến chỗ hắn. Đại Chung lập tức nhận ra bọn thích khách đang nhắm đến bệ hạ, liền quay trở lại nghênh đón.

Băng qua làn mưa tên, lão nhất dẫn đầu, nhóm thích khách ngày càng thu hẹp khoảng cách với Vương Lâm. Cung tên tầm gần không có tác dụng, Đại Chung ra lệnh bỏ cung xuống đổi thành thương, nhóm thích khách biết rõ điều này. Tên thích khách cầm đao tiến lên trước, thì triển đao pháp chém vào mặt đất, bụi bay mù mịt. Vương Lâm nhận ra chiêu này, chính là chiêu mà Thập Tứ đã thi triển cho hắn thấy lúc thổi bay đầu Trư Hùng, uy lực mà thích khách thi triển ra còn mạnh hơn so với Thập Tứ. Lợi dụng làn khói nhóm thích khách lao đến, nhận ra mục đích của lũ thích khách Đại Chung ra lệnh

-‘Nhắm thẳng, đâm’

-‘Á ‘

Do bị chắn tầm nhìn, chỉ có một tên thích khách mất mạng sau đợt tấn công, 3 tên còn lại thuận lợi xông lên. Nhận thấy tình hình không ổn, Đại Chung lao lên thì bị lão Nhất cản lại, 2 tên thích khách đã gần tiếp cận thành công Vương Lâm.

-‘Cẩu hoàng đế hãy đền mạng đi’

Nhìn hai tên thích khách lao đến, Vương Lâm hoàn toàn bình tĩnh, hắn biết một khi còn tại Tần quốc hắn là vô địch. Nhìn thấy chỉ còn cách một bậc thang để tiến đến chỗ Vương Lâm, hai tên thích khách tăng tốc, cùng lúc thi triển công pháp đánh đến Vương Lâm, chỉ thấy lưỡi đao gần chạm đến Vương Lâm dừng lại ngay giữa không trung, không chỉ lưỡi đao hai tên thích khách cũng bị treo lên không trung. Vương Lâm nhìn rõ thì thấy bọn hắn đang bị treo bởi sợi chỉ, sau đó hắn nghe giọng nói của lão Phúc

-‘Hỗn xược các ngươi là ai mà dám mạo phạm bệ hạ’

-Thích khách:’ Là lão, đám chỉ này là do lão’

-Lão Phúc không quan tâm, hướng đến Vương Lâm: ‘Bệ hạ hai kẻ này xử lý thế nào’

-‘Giết đi, không cần giữ lại’Vương Lâm đoán lũ thích khách này không sợ chết, có giữ lại cũng không tìm được gì

-‘Rắc, rắc, rắc’

Vương Lâm vừa dứt lời, toàn bộ tứ chi của hai tên thích khách bị bẻ gãy, đầu quay ra sau 180 độ. Vương Lâm biết, lão Phúc đã phục vụ cho 3 đời vua hiển nhiên không tầm thường, nhưng không ngờ chỉ cần một cái nhấc tay có thể khiến hai tên thích khách bỏ mạng, Vương Lâm không khỏi cảm thấy may mắn vì lão trung thành với hắn.

-‘Lão Phúc không ngờ ngươi mạnh như vậy’

-‘Đội ơn bệ hạ khen thưởng’

-‘Tên: A PHÚC, 70 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: võ tướng bát trùng, công pháp: Cửu châm, điểm trung thành: 90, cảm xúc: vui mừng, …’

Đại Chung đã xử lý xong tên thích khách cuối cùng, thấy Vương Lâm vẫn an toàn hắn không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm.

-‘Bệ hạ, vi thần đáng tội, để thích khách kinh động đến người’

-‘Không sao, lũ thích khách không tầm thường, ta cũng không tổn hại gì, ngươi không cần chịu tội’

-‘Thần đội ơn bệ hạ’tiếp đó hắn hướng đến lão Phúc

-‘Cảm tạ ngài ra tay hỗ trợ’

-‘Không sao, bảo vệ bệ hạ cũng là trách nhiệm của ta’Lão Phúc khuơ tay ra dấu không vấn đề gì.

Đại Chung nhớ ra Vương Dĩnh với thích khách đang chạy trốn, liền tiếp tục đem theo bình lính truy đuổi, để phòng ngừa còn thích khách hắn để một nửa số quân lính lại bảo vệ đại điện.

Ở bên ngoài, Vương Dĩnh cùng nhóm thích khách đã thoát được vòng vây tiến đến cánh cổng hoàng cung. Đế đến được đây bọn họ phải trả một cái giá không hề nhỏ, tám người bọn họ 5 người tử trận, lão Lục đang kéo dài thời gian, 2 người còn lại trên người đầy vết thương, Vương Dĩnh cũng bị tên bắn trúng chân trái

-‘Chủ nhân sắp đến nơi rồi, xe ngựa đã sẵn sàng ở ngoài, chỉ cần ra ngoài chúng ta sẽ an toàn’

-Vương Dĩnh: ‘Đúng vậy, chỉ cần còn sống, một ngày khác ta sẽ lấy lại Tần quốc’

-‘Phốc’ một mũi tên găm vào đầu tên thích khách đang cõng Vương Dĩnh

-‘Không ngờ ông cũng có ngày hôm nay, cuộc sống này đúng là không biết trước điều gì, chính vì vậy nó mới thú vị, ông thấy ta nói đúng không Vương Dĩnh’

Vương Dĩnh ngã trên đất, chân hắn bị thương không có người đỡ không thể đứng lên được. Vương Dĩnh ngẩng đầu lên, hướng mắt về nơi phát ra tiếng nói. Trong tầm mắt của hắn là một kẻ to lớn, có tuổi màu tóc đã bạc trắng, nhưng dù vậy hắn vẫn toát lên vẻ dũng mãnh, ánh mắt sắc bén của kẻ sống trên chiến trường, trên khuôn mặt có một vết sẹo chạy dọc mắt trái. Vương Dĩnh nhận ra kẻ này, hắn là Trần Khiêm đại tướng quân của Tần quốc.

-‘Trần Khiêm tại sao, tại sao ngươi ở đây’ Vương Dĩnh hét lớn

-‘Chà, tại sao nhỉ, ngươi đoán thử xem, nếu đoán đúng có thế ta sẽ tha mạng cho ngươi’

Tên thích khách nhân lúc Trần Khiêm nói chuyện liền phát động tấn công, Trần Khiêm nhìn thích khách lao đến, không nhanh không chậm né qua một bên, sau đó dùng một tay nắm lấy tay của tên thích khách. Bị túm lấy tay phải, thích khách dùng cánh tay còn lại từ hông lấy con dao găm tiếp tục tấn công, Trần Khiêm giơ cao tên thích khách lên rồi sau đó đập mạnh xuống, ‘Rầm’ chỉ thấy trên con đường ra vào hoàng cung xuất hiện một cái hố lõm, thích khách đã hoàn toàn bỏ mạng

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.