Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lôi đình(2)

Tiểu thuyết gốc · 1309 chữ

Vương lâm từ ngai vàng nhìn lướt qua tất cả văn võ bá quan, ánh mặt hắn dừng lại ở trên người Vương Dĩnh đang thất thần. Dường như nhận thấy đước ánh mắt của Vương lâm, Vương Dĩnh trở về bình thường, chắp hai tay cúi đầu

-‘Bệ hạ vạn tuế, nhờ phúc bệ hạ Tần quốc thái bình’

Dứt lời Vương Dĩnh chuẩn bị ngẩng đầu lên, hắn nghe thấy tiếng quát của Vương Lâm

-‘Vô lễ, thấy bổn vương không quỳ’

Vương Dĩnh chuẩn bị lên tiếng giải thích, Vương Lâm đã tiếp tục quát:

-‘Vương Dĩnh ngươi nghĩ ngươi là ai, tất cả văn vó bá quan gặp ta vua của Tần quốc đều phải quỳ xuống hành lễ. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ngươi mới là vua hay sao mà không cần quỳ’

Nghe lời này sắc mặt Vương Dĩnh trở nên ngưng trọng, hắn lập tức quỳ xuống

-‘Bệ hạ vạn tuế, vi thần biết tội, mong bệ hạ thứ lỗi’

Một tên quan thuộc Vương Đảng thấy vậy chuẩn bị lên tiếng, Vương Dĩnh liền ra lệnh cho hắn ta im lặng. Vương Dĩnh cảm thấy sai lầm, hôm nay hắn nên ở nhà, Vương Lâm có điều bất thường. Hắn hiện tại muốn kết thúc buổi chầu thật nhanh, hắn không muốn có thêm chuyện xảy ra.

Vương Lâm thấy vậy liền hài lòng, lên tiếng không còn mang theo sự giận dữ mà lời nói lại đầy vẻ quan tâm

-‘Hoàng thúc sao người lại làm vậy, ta nói đùa với người thôi. Từ sau khi phụ hoàng mất hoàng thúc hỗ trợ ta rất nhiều điều, đối với ta hoàng thúc như người cha thứ hai vậy’

-‘Cảm tạ bệ hạ, hạ thần không dám sánh mình với tiên đế’

Vương lâm gật đầu

-‘Bình thân, tất cả đứng lên đi’ sau đó y ra lệnh cho tên thái giám bên cạnh tiến lên đỡ Vương Dĩnh

-Vương Dĩnh: ‘Đội ơn bệ hạ’

Nhìn tất cả văn võ bá quan đã đứng dậy, thay vì bắt đầu buổi chầu như thường lệ, Vương Lâm ra lệnh cho toàn bộ văn võ bá quan tiến lên để xưng tên

Không chỉ riêng Hứa Bình Chi văn võ bá quan đều thấy kỳ lạ, chỉ mới lúc trước bệ hạ tức giận với Vương Dĩnh, lúc sau đã trở lại thân thiết. Không chỉ vậy bệ hạ còn bắt toàn bộ văn võ bá quan tiến lên xưng tên

-‘Vi thần Tam Cầu, năm nay:42 tuổi, chức quan: tam phẩm. Thần đội ơn bệ hạ’

Đến lượt Hứa Bình Chi hắn là người cuối cùng:’ Vi thần Hứa Bình Chi, năm nay:55 tuổi, chức quan: hộ bộ thượng thư. Thần cảm tạ bệ hạ’

Vương Lâm nhìn bảng thông tin, ra lệnh cho y tiến về ngoài cùng bên phải

-‘Tên: Hứa Bình Chi, 55 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: không rõ, công pháp: không rõ, điểm trung thành:78, cảm xúc: khó hiểu….’

Vương Lâm từ bảng thông tin, phân văn võ bá quan đứng thành 3 hàng. Ngoài cùng bên phải là những người có điểm trung thành từ 50 trở lên, ở giữa là những người có điểm trung thành từ 20-60, hàng còn lại là những người có điểm trung thành từ 20 trở xuống. Vương Lâm nhìn kết quả, hắn cảm thấy hài lòng, chỉ có 19 người có điểm trung thành từ 20 trở xuống, không ngoài dự tính của Vương Lâm, Vương Dĩnh nằm trong số đó.

-‘Tên: Vương Dĩnh, 64 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: không rõ, công pháp: không rõ, điểm trung thành:0, cảm xúc: bất an, khó hiểu…’

Vương Dĩnh không thể nào hiểu nổi hành động của Vương Lâm. Tất cả từ lúc đó, ngày Vương Dĩnh ra lệnh hạ độc Vương Lâm từ hôm đó đứa cháu trai này khiến hắn không hề hiểu nổi. Nhìn hàng người đứng cùng hắn, hắn nhận ra toàn bộ bọn họ đều là tâm phúc của hắn, là thành viên chủ chốt của Vương Đảng. Nhìn hàng người, cảm giác bất an của Vương Dĩnh càng lớn dần.

Sau khi Hứa Bình Chi trở về chỗ, Vương Lâm bắt đầu đọc tấu chương, chỉ thấy sắc mặt của Vương Lâm ngày càng ngưng trọng, sau đó quát lớn về phía Vương Dĩnh:

- ‘Vương Dĩnh uổng công ta coi ngươi như phụ thân, ngươi dám ở sau lưng ta lộng quyền, tham ô hối lộ, mua quan bán chức, giết người vô tội’

Vương Dĩnh chưa kịp hiểu chuyện gì, cảm giác bất an của hắn đã thành sợ hãi, làm ra vẻ mặt oan ức, hắn ta lập tức quỳ xuống

-‘Bệ hạ thần bị oan, thần.. ’

Vương Dĩnh chưa nói hết câu, Vương Lâm đã ngắt lời

-‘Tang chứng vật chứng đầy đủ, ngươi dám bảo ngươi oan uổng. Không chỉ vậy ngươi còn dám làm giả tấu chương, mưu đồ làm phản, hạ độc trẫm’

-Vương Dĩnh nghe tới đây, sắc mặt đã trở nên trắng bệch’Bệ hạ, vi thần thật sự oan uổng’

Nghe Vương Lâm nói Vương Dĩnh mưu đồ làm phản, còn hạ độc Vương Lâm văn võ bá quan không khỏi bàng hoàng, tiếng bàn tán khắp nơi trong đại điện

-‘Im lặng’Vương Lâm quát lớn

-‘Vương Dĩnh ngươi còn không chịu nhận tội’ Vương Lâm ném chồng tấu chương tới trước mặt Vương Dĩnh

Nhặt tấu chương lên, Vương Dĩnh thấy trong đó kể về tội trạng của hắn:’ ngày 14, tham ô:4000 lượng vàng, tối ngày 23: giết người vô tội, cưỡng bức con gái nhà lành…’. Tội trạng của hắn được viết một cách chi tiết, Vương Dĩnh nhìn vào liền nhận ra đây là giả, những chuyện này hắn chưa bao giờ làm.

-Vương Lâm tiếp tục quát lớn:’Vương Dĩnh ngươi còn không chịu nhận tội’

Thấy Vương Dĩnh không trả lời Vương lâm tiếp tục quát lớn

-‘Nếu từng đó là chưa đủ để người nhận tội, A Phúc đem hắn vào đây’

-A Phúc: ‘Thần tuân mệnh’

Một lát sau một tên thích khách mặc đồ đen, hai tay đeo gông được A Phúc cùng 2 tên lính áp giải đến trước mặt Vương Lâm.

-‘Nói, ngươi làm việc cho ai, là ai bảo ngươi hạ độc trẫm’Vương Lâm quát lớn

-Tên thích khách run lẩy bẩy nói lớn:’ Là Vương Dĩnh, là hắn ta sai ta hạ độc, là hắn ta chủ mưu’

-‘Nói láo, thưa bệ hạ tất cả đều là giả. Bệ hạ anh minh đừng để kẻ gian lừa dối’. Một tên quan lại cùng hàng Vương Dĩnh đứng ra

Vương Lâm hoàn toàn không để ý hắn, tiếp tục truy hỏi Vương Dĩnh.

-‘Vương Dĩnh tang chứng vật chứng đã đầy đủ, ngươi có nhận tội không’

Thấy Vương Dĩnh vẫn im lặng, Vương Lâm quát lớn:

-‘Vương Dĩnh mưu đồ giết vua tạo phản, tham ô hối lộ, giết người vô tôi, hại nước hại dân, tội ác chồng chất. Vương Dĩnh cùng những người có liên quan tất cả xử tử tại chỗ. Lập tức thi hành’

Vương Lâm dứt lời, Đại Chung dẫn một toán binh lính đã tiến tới đại điện, giương cung nhắm vào đám người Vương Dĩnh. Đại Chung hô lớn

-‘Giương cung, chuẩn bị’

Đám quan lại bị nhắm vào, quỳ rập xuống gào khóc, chỉ có Vương Dĩnh từ quỳ đã đứng lên, hắn vừa đứng lên vừa cười lớn. Hắn đã hiểu ra tất cả, tấu chương là giả, tên thích khách sau khi xong việc hắn đã xử lý, nhân chứng đương nhiên cũng là giả. Đứa cháu này đã bất chấp tất cả muốn giết hắn, trăm tính ngàn tính hắn không bao giờ nghĩ đứa cháu của hắn dám làm như vậy.

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.