Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trời ạ! Đại gia ngươi Tiếu Kinh Tiên!

Phiên bản Dịch · 1595 chữ

“Cho dù chết thì lão phu cũng phải kéo ngươi chôn cùng!”

Khuôn mặt Diệp Vọng trở nên dữ tợn, hắn liều chết đốt cháy đạo tắc của mình để tốc độ đạt đến cực hạn!

Lúc này tốc độ của hắn đã tiệm cận với Chuẩn Đế cảnh!

“Tìm chết!”

Tiếu Kinh Tiên nở nụ cười lạnh lùng, hắn đâu có ngốc đến mức không hiểu đạo lý chó cùng dứt giậu, nhưng mà vậy thì thế nào?

Chỉ là một tên Thánh Nhân mà cũng đòi ám sát nhi tử ở trước mặt hắn?

Đối phương thật là đánh giá cao chính mình.

Một luồng Chuẩn Đế uy ầm ầm bùng nổ trong cơ thể Tiếu Kinh Tiên, loại uy áp vô tận này giống như tinh hà sụp đổ vậy, nó làm cho toàn bộ tu sĩ tại diễn võ trường đều run lên.

Thậm chí có người hai chân run rẩy trực tiếp xụi lơ trên mặt đất!

“Ồ!”

Tiếu Kinh Tiên vừa mới phóng thích Đế uy liền vội vàng thu lại, hắn hơi kinh ngạc nhìn về phía Tiếu Nhiên.

Không biết từ khi nào bên ngoài thân thể Tiếu Nhiên có ngọn lửa màu vàng cháy lên!

Ngay từ đầu nó chẳng qua là một tầng nhàn nhạt ánh lửa, đến cuối cùng thì hóa thành ngọn lửa hừng hực gần như đầy trời đầy đất, bao phủ Tiếu Nhiên ở trong đó.

Ngọn lửa kia vừa xuất hiện thì Tiếu Kinh Tiên chợt cảm nhận được một loại sức mạnh vô cùng kiên cố.

“Cháy lên đi! Tuổi thọ của ta!”

100 triệu năm thọ nguyên trong chớp mắt bị đốt sạch sẽ, loại cảm giác này còn vui hơn cả việc tiêu tiền như nước!

“Khí tức thật kinh người, ngay cả ta cũng không làm gì được phòng ngự của ngọn lửa này!”

Tiếu Kinh Tiên trợn mắt hốc mồm nhìn Tiếu Nhiên.

Giờ khắc này ngay cả hắn đều cảm giác nhìn không thấu nhi tử của mình, một người đã bị tất cả mọi người cho là không thể tu luyện lại sở hữu lực lượng vô cùng đáng sợ!

“Chết chết chết!”

Tiếng nguyền rủa oán độc của Diệp Vọng truyền tới, lúc này trong lòng của hắn chỉ có một ý nghĩ đó là kéo theo Tiếu Nhiên chôn cùng.

Đương nhiên hắn cũng đã nghĩ tới trường hợp bắt giữ Tiếu Nhiên để uy hiếp Tiếu Kinh Tiên.

Nhưng mà ý tưởng này chỉ là vừa xuất hiện liền bị hắn buông tha.

Ở trước mặt Chuẩn Đế, bắt giữ một người so với đánh giết một người còn khó hơn nhiều, dù sao thời gian một cái nháy mắt đã đủ để Tiếu Kinh Tiên cứu đi Tiếu Nhiên!

“Ầm!”

Lúc này Diệp Vọng dùng toàn lực vỗ ra một chưởng đã đánh trúng Tiếu Nhiên!

“Xong!”

“Tiếu Nhiên chết chắc!”

Tu sĩ Kinh Tiên Các thấy vậy đều trắng bệch cả mặt!

Diệp Vọng đã là một vị Thánh Cảnh, cho dù tu sĩ cùng cảnh giới cũng không dám chống cự một kích ở trạng thái điên cuồng của hắn, vậy thì Tiếu Nhiên chỉ có tu vi Hóa Long cảnh còn không phải bị nghiền thành thịt nát sao?

Mà tu sĩ của những thánh địa còn lại hoặc mặt đầy mong đợi, hoặc mặt đầy tiếc nuối, còn có người lộ ra nụ cười đắc ý.

Một cái Hỗn Độn Bất Diệt thể có thể tu luyện, nếu là có thể chết ở trong tay Diệp Vọng vậy thì quá tốt!

“Ha ha ha, nhi tử, phụ thân đã báo thù cho ngươi!”

Diệp Vọng cười lớn một cách điên cuồng.

Thậm chí lúc này hắn có thể tưởng tượng được dáng vẻ của Tiếu Tiếu Kinh Tiên sau khi Tiếu Nhiên bị một chưởng này của hắn đánh thành thịt nát, điều này làm cho trong giọng nói của hắn mang theo vẻ sảng khoái.

“Không thể nào!”

Nhưng sau một khắc, nụ cười điên cuồng trên mặt Diệp Vọng chợt ngưng trệ.

Hắn đã đánh một kích toàn lực vào trên người Tiếu Nhiên, nhưng mà hình ảnh trong tưởng tượng cũng chưa từng xuất hiện, ngược lại hắn cảm giác một chưởng này của mình hình như đánh trúng một ngọn thần sơn!

Một chưởng ẩn chứa đạo tắc của Thánh Nhân vừa mới tiếp xúc với ngọn lửa màu vàng trên người Tiếu Nhiên đã bốc hơi sạch sẽ trong chớp mắt.

“Cái gì?”

“Tiếu Nhiên không có việc gì!”

“Hắn ngăn trở được một kích này!”

Mà lúc này, tất cả mọi người có mặt cũng đờ đẫn!

Diệp Vọng ôm hận đánh ra một đòn kia mà ngay cả quần áo Tiếu Nhiên đều không bị gì, chỉ thấy Tiếu Nhiên đưa ánh mắt lạnh giá lẳng lặng nhìn Diệp Vọng!

“Bất Tử Phù! Bất Tử Phù! Trời ạ! Đại gia ngươi Tiếu Kinh Tiên!”

Tiếng thét không cam lòng của Diệp Vọng vang dội toàn bộ quảng trường.

Hắn chưa từng nghĩ đến Tiếu Kinh Tiên lại cưng chiều Tiếu Nhiên đến nước này, ngay cả Bất Tử Phù đều giao cho Tiếu Nhiên!

“Bất Tử Phù? Trong truyền thuyết đây là chí bảo mà bên trong Bất Tử Di Tích mới có?”

“Haizzz!”

“Diệp Vọng thật là xui xẻo!”

Nghe được tiếng thét của Diệp Vọng, toàn bộ tu sĩ đều là lộ ra vẻ bừng tỉnh.

Nghe đồn một khi vận dụng Bất Tử Phù thì có thể để cho tu sĩ trong vòng mười hơi thở miễn dịch tất cả thủ đoạn công kích.

Loại Bất Tử Phù này chỉ có ở Bất Tử Di Tích, cực kỳ hiếm thấy.

Truyền thuyết năm đó Tiếu Kinh Tiên đã từng đi qua Bất Tử Di Tích một lần, không nghĩ tới hắn thật sự tìm được Bất Tử Phù mang ra ngoài.

Mà bọn họ cũng rốt cuộc cũng kịp phản ứng vì sao từ đầu tới cuối Tiếu Kinh Tiên đều bình tĩnh như vậy.

Đối mặt ái tử bị đánh lén vậy mà không nhúc nhích, thì ra hắn đã sớm biết Tiếu Nhiên sẽ không có việc gì!

Chỉ là bọn hắn cũng không biết trên căn bản Tiếu Nhiên không sử dụng Bất Tử Phù, mà là Bàn Cổ Bất Tử Thân!

“Ta không cam lòng, thật sự không cam lòng!”

Diệp Vọng ngửa mặt lên trời thét dài.

Lúc này hắn biết rằng đã không còn cơ hội, có thời gian mười hơi thở vô địch, trên căn bản hắn sẽ không làm gì được Tiếu Nhiên!

“Chết!”

Mà lúc này, tám vị trưởng lão rốt cuộc chạy tới.

Đỗ Như Hối vội vàng mang theo Tiếu Nhiên lui nhanh, còn lại bảy người trực tiếp đánh ra công kích kinh khủng nhất!

“Đùng đùng!”

Tiếng thần thông va chạm vang dội toàn trường, Diệp Vọng đã sớm từ bỏ chống lại, vì vậy hắn trực tiếp bị đánh thành phấn vụn tiêu tan trong trời đất.

“Thánh tử, ngươi không sao chứ?”

Sau khi Đỗ Như Hối mang Tiếu Nhiên tới địa phương an toàn liền tỏ ra lo âu hỏi thăm.

“Ta không sao.”

Tiếu Nhiên mỉm cười, hai cái gai trong mắt đã được giải quyết, bây giờ tâm tình hắn thật không tệ.

“Các vị, Kinh Tiên Các chúng ta còn có chuyện phải xử lý, bổn các chủ sẽ không tiễn các ngươi!”

Lúc này Tiếu Kinh Tiên trực tiếp hạ lệnh trục khách.

“Sợ rằng khắp Đông Hoang sẽ dấy lên một hồi phong ba!”

“Hỗn Độn Bất Diệt thể lại có thể tu luyện, hơn nữa chiến lực còn vượt xa tu sĩ cùng cảnh giới, sợ là rất nhiều lão bất tử cũng đứng ngồi không yên chứ?”

Tất cả tu sĩ của các thánh địa đều thay đổi sắc mặt liên tục, sau đó bọn họ liền lắc đầu rời đi.

Bọn họ đều biết một khi tin tức Tiếu Nhiên có thể tu luyện truyền ra, sợ rằng toàn bộ Kinh Tiên Các đều không có một ngày yên tĩnh.

“Đỗ trưởng lão!”

Tiếu Kinh Tiên chờ đám tu sĩ kia đi gần hết rồi gọi lại Đỗ Như Hối. Sắc mặt hắn cũng trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.

“Có!”

“Đem Diệp Vọng mạch này hoàn toàn diệt sạch!”

Lời nói bình tĩnh của Tiếu Kinh Tiên để tất cả tu sĩ ở quảng trường phàm là có quan hệ với Diệp Vọng đều trắng bệch cả mặt mà tê liệt ngã xuống đất!

“Vâng!”

Đỗ Như Hối nghe xong liền xoay người đi xuống.

“Nhiên Nhi, phụ thân muốn cùng ngươi trò chuyện một chút!”

Tiếu Kinh Tiên khẽ vẫy tay phóng thích một cổ lực lượng huyền diệu bao quanh Tiếu Nhiên, sau đó cả hai cùng biến mất.

Cảm giác quay cuồng trời đất truyền tới, sau một khắc Tiếu Nhiên phát hiện mình đã xuất hiện ở trong động phủ của Tiếu Kinh Tiên.

“Nhiên Nhi, đây là toàn bộ tài sản mà mấy năm nay phụ thân tích lũy được, ngươi đeo cái này vào, lát nữa ta sẽ mở ra truyền tống trận đưa ngươi rời khỏi Kinh Tiên Các. Ngươi đi Bắc Nguyên tìm Bắc Nguyên Nguyên Chủ, đây là tín vật!”

Tiếu Kinh Tiên lấy ra một chiếc nhẫn và một quả lệnh bài nhét vào trong tay Tiếu Nhiên.

Lúc này sắc mặt Tiếu Nhiên trở nên vô cùng cổ quái.

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 1477

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.