Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở thành thiếu các chủ!

Phiên bản Dịch · 1585 chữ

"A!"

Diệp Thanh quá đau đớn mà hét lên thảm thiết, còn thân thể hắn thì bị Tiếu Nhiên đinh ở trên mủi thương treo giữa không trung!

"Rào!"

Lúc này toàn bộ tu sĩ đều đứng phắc người dậy, bọn họ trừng lớn con ngươi nhìn về phía Tiếu Nhiên với vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

Ngay cả Tiếu Kinh Tiên, một cao thủ Chuẩn Đế đã thấy qua không biết bao nhiêu trận chiến, thì lúc này khuôn mặt hắn cũng đầy vẻ khó tin.

"Thánh Binh bị xuyên thủng!"

"Thánh Binh bị một thương của hắn xuyên thủng, hơn nữa thương ý còn liên tục không dứt, cả người Diệp Thanh đều bị mũi thương xốc lên khỏi mặt đất!"

Trải qua chốc lát trầm tĩnh, tiếng nghị luận xôn xao nổi lên bốn phía.

Hủy Long Thuẫn là Thánh binh lấy xương Hủy Long kết hợp với gân Hủy Long chế tạo thành, nó đã bị Diệp Vọng ngưng luyện mấy trăm năm do đó trở nên rất rắn chắc và bền bỉ.

Thế mà cứ bị xuyên thủng như vậy?

"Nếu có thể tùy tiện xuyên thủng Hủy Long Thuẫn thì chẳng lẽ trường thương trong tay của hắn là Chuẩn Đế Binh? Hơn nữa còn là Chuẩn Đế Binh mang theo cực đạo đế uy!"

Tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, đồng thời bọn họ đều tỏ ra cổ quái nhìn về phía Tiếu Kinh Tiên.

Theo bọn hắn, thần binh trong tay Tiếu Nhiên nhất định là của Tiếu Kinh Tiên chứ không thể chối cãi.

Dù sao Tiếu Kinh Tiên rất cưng chiều Tiếu Nhiên, ngay cả vì sao trên trời cũng có thể hái xuống cho hắn thì một món Chuẩn Đế Binh càng không thành vấn đề!

"Tích đáp!"

"Tích đáp!"

Lúc này Diệp Thanh đang bị Tiếu Nhiên đinh ở trên mủi thương, không ngừng có máu tươi theo mủi thương rơi xuống.

Khuôn mặt Diệp Thanh nhăn nhó dữ tợn, hắn không ngừng kêu rên đau đớn.

Lúc này chỉ có Diệp Thanh mới thật sự biết nhát thương kia của Tiếu Nhiên kinh khủng đến mức nào.

Ngay khi mủi thương vừa xuyên thủng bộ ngực hắn, một tia thương ý ác liệt giống như sóng lớn tràn khắp toàn thân hắn rồi cắn nát tất cả gân cốt, nếu có người dò xét tình huống trong cơ thể Diệp Thanh lúc này thì sẽ phát hiện xương cốt máu thịt của hắn đã sớm thủng trăm ngàn lỗ.

"Ngay cả một thương của ta cũng không đỡ được, ngươi xứng đáng tranh đoạt thiếu các chủ vị trí sao?"

Giọng nói lạnh như băng của Tiếu Nhiên chậm rãi vang lên.

"Xin thánh tử hạ thủ lưu tình!"

Nghe được giọng nói lạnh như băng của Tiếu Nhiên, lúc này Diệp Vọng cũng không ngồi yên được nữa, hắn liền vội vàng cầu xin tha thứ.

Về phần ra tay cứu Diệp Thanh?

Hắn không dám!

Dù hắn là đại trưởng lão của Kinh Tiên Các, là phụ thân của Diệp Thanh nhưng hắn vẫn không dám.

Dù sao lúc này Tiếu Kinh Tiên còn ngồi ở bên cạnh hắn!

"Ngươi để ta hạ thủ lưu tình?"

Tiếu Nhiên cười.

"Thánh tử, khuyển tử không biết trời cao đất rộng, khiêu khích uy nghiêm của thánh tử, Diệp Vọng nhất định sẽ nghiêm ngặt dạy dỗ, xin thánh tử tha cho hắn một mạng!"

Diệp Vọng dùng thái độ rất khiêm nhường cầu xin tha thứ.

Lúc này làm sao hắn không biết hai người phụ tử bọn hắn bị hãm hại!

Cái gì Hỗn Độn Bất Diệt Thể không thể tu luyện?

Rõ ràng chính là một cái hố to.

Người ta đã sớm tu luyện tới Hóa Long cảnh, hơn nữa còn cầm trong tay Chuẩn Đế Binh, đừng nói là một mình Diệp Thanh, coi như cộng thêm hai người Đỗ Trọng cùng tiến lên thì cũng là tìm chết!

Có trách thì trách bọn họ quá đơn thuần, mà phụ tử Tiếu Nhiên lại ẩn nấp quá sâu.

Nhưng mà làm sao hắn có thể biết Hỗn Độn Bất Diệt Thể không thể tu luyện là sự thật, chẳng qua Tiếu Nhiên sở hữu Thời Gian Thương Thành có thể chuyển hóa tuổi thọ thành thực lực mà thôi.

"Diệp Vọng, ngươi có biết tội của ngươi không!"

Ánh mắt Tiếu Nhiên chợt trở nên lạnh lẽo, cánh tay hắn khẽ chấn động một chút, chỉ thấy một cổ lực lượng mênh mông trong chớp mắt chấn vỡ thân thể Diệp Thanh!

"Thánh tử, ngươi…"

Tròng mắt Diệp Vọng dăng đầy tơ máu như sắp nứt ra, không nghĩ tới Tiếu Nhiên thật sự sẽ giết người, hơn nữa hắn vừa nói câu nói kia rốt cuộc là ý gì?

Lúc này Diệp Vọng chợt rùng mình, đồng thời bởi vì tức giận mà hắn gắt gao nắm chặt hai nắm đấm!

Tiếu Nhiên có vẻ nghiền ngẫm liếc mắt nhìn Diệp Vọng, hắn nhìn quanh toàn trường rồi nói lớn, "Trong các ngươi còn ai có ý kiến với việc ta cầm lại vị trí thiếu các chủ hay không?"

"Ha ha, thánh tử đã thể hiện ra thực lực kinh người, ta Đỗ Như Hối đương nhiên sẽ không có ý kiến!"

"Ta cũng đồng ý thánh tử thu hồi vị trí thiếu các chủ!"

"Chúng ta không phải là đối thủ của thiếu các chủ!"

Đến lúc này còn ai dám có ý kiến với việc Tiếu Nhiên thu hồi vị trí thiếu các chủ?

Ngươi không nghe được người ta nói là thu hồi sao?

Về tình Tiếu Nhiên là thân tử của các chủ!

Về lý ngay cả Diệp Thanh là đệ nhất cao thủ của thế hệ trẻ đều bị Tiếu Nhiên đánh chết tại chỗ, có thực lực như thế này thì đừng nói là Kinh Tiên Các, cho dù tại tông môn có Đại Đế trấn giữ thì cũng có tư cách đảm nhiệm vị trí thiếu tông chủ.

Bây giờ cái gọi là lễ tuyển chọn thiếu các chủ chẳng qua chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi.

"Nhiên Nhi, tương lai Kinh Tiên Các tất cả nhờ vào ngươi!"

Tiếu Kinh Tiên cũng cười lớn, khắp khuôn mặt hắn đầy vẻ hớn hở.

Dựa theo dự định ban đầu của hắn, nếu Tiếu Nhiên không thể tu luyện, vậy thì hắn sẽ cố gắng hết sức để Tiếu Nhiên được hưởng thụ sinh hoạt sao cho tất cả mọi người đều hâm mộ.

Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện Tiếu Nhiên cũng không phải đơn giản giống như hắn nghĩ!

Nếu không phải Tiếu Nhiên muốn lập uy thì hắn đã dùng một chiêu giải quyết Diệp Thanh, bây giờ dùng hai chiêu chẳng qua chỉ là hướng về người trong thiên hạ tuyên cáo mình trở về mà thôi!

Hơn nữa tất cả mọi người đều cho rằng trường thương trong tay của Tiếu Nhiên là một kiện Chuẩn Đế Binh.

Nhưng hắn lại biết rõ cho dù Chuẩn Đế Binh mang theo cực đạo đế uy cũng không có uy năng như vậy, tiếp xúc loại khí tức sắc bén lúc ẩn lúc hiện này, ngay cả hắn đều có cảm giác sợ hết hồn hết vía!

Tất nhiên hắn sẽ không vạch trần những thứ này.

"Nếu bây giờ ta đã là thiếu các chủ, vậy thì toàn bộ trưởng lão nghe lệnh!"

Sắc mặt Tiếu Nhiên chợ trở nên lạnh lẽo.

"Vâng!"

Cả tám đại trưởng lão của Kinh Tiên Các đồng loạt bước ra đồng thời cung kính mở miệng.

Chỉ có Diệp Vọng xuôi tay đứng tại chỗ bất động, sự tình đã vạch mặt đến nước này, hắn muốn xem tên tiểu tạp chủng kia đến cùng có mưu đồ gì.

"Đem Diệp Vọng lão tặc bắt lại cho ta!"

Tiếu Nhiên quát lớn như lôi đình rền vang!

Lúc trước Diệp Thanh âm thầm tính toán chính mình, Tiếu Nhiên không tin Diệp Vọng lại không biết chuyện này.

Cho dù Diệp Vọng không biết, Tiếu Nhiên cũng sẽ xuất thủ!

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, không để gió xuân thổi tới lại tái sinh!

Hắn tuyệt đối không cho phép một người lúc nào cũng lăm le ra tay với mình còn sống.

"Cái gì?"

Tám vị trưởng lão và cả Diệp Vọng đều sững sờ, bọn họ chưa từng nghĩ tới Tiếu Nhiên vừa mới trở thành thiếu các chủ đã đưa ra một cái mệnh lệnh như vậy.

"Xuất thủ!"

Lúc này Đỗ Như Hối đang đứng ở bên người Diệp Vọng đã nhanh như chớp đánh ra một chưởng!

"Phốc!"

Diệp Vọng đâu có nghĩ đến Đỗ Như Hối nói ra tay liền ra tay như vậy, nhất thời miệng ho ra đầy máu, sau đó thân thể hắn bay ngược ra ngoài.

"Khinh người quá đáng, lão phu liều mạng với ngươi!"

Lúc này hận ý trong lòng Diệp Vọng giống như núi lửa phun trào bùng nổ.

Thân hình hắn vừa rơi xuống đất liền khẽ nhảy lên, sau đó hắn xé hư không lao về phương hướng ngược lại với tám đại trưởng lão, trên căn bản không liên hệ chút nào với lời nói của hắn!

Mà mục tiêu của Diệp Vọng chính là người đang đứng ở trên chiến đài - Tiếu Nhiên!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 31
Lượt đọc 1282

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.