Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn Bị

Tiểu thuyết gốc · 2024 chữ

Cơ Chân Quân sau một khắc bị lực hút khủng bố cuốn đi thì liền không sao mở mắt được, chỉ nghe thấy thanh âm ù ù vang lên trong đầu. Sau đó lại là một đợt choáng váng truyền tới khiến cho hắn suýt chút nữa ngất đi.

“Ùm”

Cảm giác choáng váng rất nhanh liền qua đi, sau đó Cơ Chân Quân cảm giác như bản thân đang rơi tự do. Sau đó nước liên tục tràn vào mũi làm cho hắn bị sặc. Cơ Chân Quân lập tức vùng lên, nhô đầu ra khỏi mặt nước, không ngừng ho sù sụ, trong mũi vẫn còn cảm thấy cay cay.

“Phụt”

Cơ Chân Quân khạc ra một bãi nước bọt sau đó mở mắt nhìn xung quanh. Hắn phát hiện bản thân đang ở trong một hồ nước nhỏ. Trên mặt nước còn có rất nhiều bèo nổi lềnh bềnh, ngoài ra còn có rất nhiều hoa súng màu tím nở rất đẹp, trôi nổi ở trên mặt hồ.

Cơ Chân Quân lại đưa mắt ra xa hơn, hắn phát hiện xung quanh hoàn toàn là một vùng rừng núi bao la, cỏ cây cực kỳ tươi tốt, một loại cảm giác trong lành dễ chịu xông lên, Cơ Chân Quân phát hiện ra xung quanh không ngờ linh khí lại đậm đặc tới như vậy, nếu như tu luyện ở đây thì quả thực là tốt.

Phía trước mắt hắn bây giờ là rừng cây cổ thụ, xung quanh bờ hồ nở rộ rất nhiều loại hoa có màu sắc khác nhau, đằng sau lưng hắn là một thác nước dựng đứng với núi đá lởm chởm, ánh nắng buổi sớm chiếu vào khiến cho thác nước có vẻ lung linh mỹ lệ.

“Thật đẹp.”

Cơ Chân Quân cũng không khỏi cảm thán một tiếng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một nơi đẹp đẽ tự nhiên tới như vậy.

Cơ Chân Quân gài con dao đi rừng vào trong vỏ ở ngang hông. Sau đó hai tay hắn rẽ nước bởi vào bờ. Khi lên bờ hắn liền rũ rũ người, lắc đầu cho nước trong tai chảy ra ngoài.

“Vừa nãy thật là nguy hiểm, nếu như không phải ta rơi vào trong hồ nước mà là rơi đúng xuống vách núi thì đã ô hô ai tai rồi.”

Cơ Chân Quân nghĩ lại hoàn cảnh vừa rồi mà cũng không khỏi sợ hãi. Sau đó hắn đột nhiên đặt ra một loạt các câu hỏi, đây rốt cuộc là chỗ nào, tại sao hắn lại ở đây, sư phụ cùng những người khác đã đi đâu rồi, chẳng lẽ mọi người không cùng bị cuốn vào chung một chỗ hay sao.

Cơ Chân Quân lắc lắc đầu, hắn không biết đáp án, hắn cũng không biết có phải là mọi người đều bị cuốn vào trong hố đen rồi lại bị đưa đi những nơi khác hay không.

Lúc này trên bầu trời đột nhiên truyền tới một tiếng kêu sắc bén, sau đó Cơ Chân Quân thấy một con đại bàng cực kỳ lớn sải cánh bay qua, sải cánh của con đại bàng này cũng phải tới gần một trượng. Cơ Chân Quân kinh ngạc nói:

“Đại bàng thật là lớn.”

Trong lòng hắn lúc này cũng bắt đầu cảnh giác, bởi vì vừa mới tới chỗ này mà đã xuất hiện đại bàng lớn tới như vậy thì hắn cũng không biết còn có yêu thú nào lớn hơn không. Nói chung ở trong rừng như vậy cũng rất nguy hiểm.

Cơ Chân Quân lúc này đột nhiên lại cảm thấy đói bụng, sau trận chiến đêm qua hắn đã tiêu hao khá nhiều sức lực, bây giờ nếu như không được bổ sung năng lượng thì hắn cũng chẳng đi nổi mất.

“Không biết ở đây có gì ăn không nhỉ.”

Cơ Chân Quân trong miệng thì thào, tay thì không ngừng xoa bụng, hắn lại nhìn về phía hồ nước, trong đầu nảy ra một cái ý tưởng, hắn sẽ bắt cá ở trong hồ nước này để ăn.

Cơ Chân Quân sờ sờ trên người, hắn phát hiện ra không có đá lửa, hôm qua lúc đang ngủ đột nhiên cảm thấy có điều kỳ quái lên hắn chỉ kịp mang theo con dao để dưới gối rồi đi ra ngoài, sau đó thì hắn lại bị vòng xoáy khổng lồ đó hút tới đây. Chính vì thế mà trên người hắn bây giờ không có đá lửa.

“Không có đá lửa cũng không sao, ta có thể tìm sau cũng được. Bây giờ trước tiên phải vào trong rừng vót một ngọn lao để bắt cá trước.”

Cơ Chân Quân nói xong thì liền cởi bỏ y phục ra, tóc dài cũng xõa ra sau lưng, hắn rơi vào trong hồ nước nên cả người ướt nhẹp, quần áo đều dính cả vào người khiến cho hắn có chút khó chịu.

Sau đó hắn rất nhanh liền đi vào trong rừng kiếm củi, lá khô và cỏ khô. Đi mất khoảng nửa giờ hắn cũng không tìm được viên đá lửa nào, mà bây giờ bụng đã đói hơn trước nhiều rồi, cho nên hắn lại quay về đường cũ đi tới hồ nước lúc trước rơi xuống.

“Cạch”

Cơ Chân Quân ném bó củi trên người xuống đất, sau đó hắn chọn ra một số cành cây để dựng lều, hắn không biết mình sẽ ở chỗ này bao lâu, cho nên chuẩn bị một nơi ở tốt vẫn là điều nên làm.

Sau khi chọn xong những cành cây chắc và khỏe để dựng lều thì hắn liền tìm một cành cây thẳng để làm lao. Cơ Chân Quân tìm được cành cây ưng ý rồi thì lại mất tới nửa giờ đồng hồ để vót xong. Thao tác của hắn cũng rất là nhanh, cây lao sau khi hoàn thiện có đầu nhọn hoắt và rất vừa tay.

Cơ Chân Quân cầm cây lao dài trong tay có chút ưng ý, hắn lập tức đi tới bờ hồ bắt cá. Nước trong hồ khá trong cho nên có thể nhìn thấy đáy, hắn đi xuống hồ nước, tới khi nước đã ngập qua đầu gối rồi mới dừng lại. Cuối cùng hắn chỉ việc đợi cho cá bơi qua rồi phóng lao thật chuẩn xác là được.

Cơ Chân Quân từ nhỏ đã sống một cuộc sống nghèo khó, cho nên đối với những việc như thế này cũng rất là quen thuộc, việc bắt cá đối với hắn cũng không khó chút nào. Mất khoảng nửa canh giờ thì hắn đã bắt được ba con cá to bằng bàn tay.

Hắn cảm thấy như vậy cũng đã đủ lót dạ rồi cho nên không tiếp tục bắt cá nữa, sau khi đã làm thịt cá xong thì hắn bắt đầu tạo lửa từ vỏ cây khô và lá khô. Không mất quá nhiều thời gian thì Cơ Chân Quân đã có thể nướng cá được rồi. Khoảng nửa canh giờ sau khi ăn xong thì hắn lại tiếp tục vào rừng.

Lần này Cơ Chân Quân bắt đầu đi xa hơn một chút, hắn muốn tìm xem trong rừng có hoa quả dại hay không, đồng thời hắn cũng chặt những tán cây rộng nhiều lá về để làm mái cho căn lều của hắn.

Cơ Chân Quân vừa đi vừa tính toán, nếu muốn an ổn ra khỏi nơi này thì nhất định phải chuẩn bị thật kỹ, hắn có kiến thức về các loại thảo dược, có thể chế tạo độc phấn hoặc thuốc bột chữa thương. Ngoài ra hắn còn muốn làm một bộ cung tên.

Cơ Chân Quân tính sơ qua, nếu như muốn làm xong những thứ đó, thì hắn cũng cần nửa tháng thời gian. Bởi vì ngoài khâu chế tạo hắn còn phải đi tìm tài liệu thích hợp.

Mãi cho tới giữa trưa thì lúc này Cơ Chân Quân mới quay trở lại hồ nước. Trên người hắn bây giờ có rất nhiều đồ vật, ngoài cành cây ra còn có quả dại và các loại hoa. Quả dại đều là những thứ có thể ăn được, còn những bông hoa ở trên tay của hắn đa phần đều có màu sắc sặc sỡ, toàn bộ đều là hoa độc. Cơ Chân Quân đã tìm khá lâu nhưng không thấy loại thảo dược nào có thể làm thuốc chữa thương được, cho nên hắn đành phải quay về lấp đầy cái bụng đói của mình.

Sau khi đã hoàn thiện túp lều của mình thì Cơ Chân Quân mới bắt đầu ăn một chút quả dại và nghỉ trưa, cho tới chiều hắn bắt đầu làm cung tên.

Bởi vì phải tìm nguyên liệu tốt để làm cung tên cho nên phải mất tới mười ngày Cơ Chân Quân mới có thể hoàn thành một cây cung và hai mươi mũi tên. Ngoài ra hắn cũng đã chế tạo xong phấn độc, trong đó có cả loại bột phấn chỉ cần hít vào là sẽ bị đánh mê ngay. Những loại phấn độc này Cơ Chân Quân đều cho vào trong ống tre rồi bịt kín lại.

Năm ngày còn lại Cơ Chân Quân đều dành thời gian để chế tạo mũi tên, ngoài ra hắn cũng tìm được một số thảo dược có tác dụng trị thương và bắt đầu chế tạo thuốc trị thương.

Nửa tháng trời rất nhanh đã qua đi, trước mắt Cơ Chân Quân bây giờ là một cây trường cung đơn giản, bên cạnh là một ống tre có chứa năm mươi mũi tên. Ngoài ra còn có những ống trúc nhỏ bịt đầu có đựng độc phấn và thuốc trị thương nữa.

Cơ Chân Quân nhẹ nhàng nhếch môi cười, chỉ cần có mấy thứ này thì hắn có thể di chuyển trong rừng an toàn hơn rất nhiều. Cơ Chân Quân lập tức đeo trường cung lên người cùng với các loại ống tre.

Cơ Chân Quân trong nửa tháng này tu vi cũng không có tiến triển đặc biệt gì. Bởi vì hắn đa phần dành thời gian cho việc chế tạo cung tên với phấn hoa cho nên cũng không có nhiều thời gian để tu luyện. Đồng thời linh căn của hắn cũng không quá tốt cho nên tu luyện cũng rất chậm chạp.

Tính ra mà nói thì đáng lẽ hắn theo học sư phụ nhiều năm như vậy rồi thì hắn cũng phải tu luyện tới Trúc Cơ. Nhưng mà sư phụ đều chỉ dạy cho hắn các loại kiến thức về linh thảo, trận pháp, phù chú, luyện khí và võ thuật cho nên hắn cũng không có pháp quyết tu luyện. Mãi tới vài năm trước thì hắn mới được sư phụ truyền cho một chút pháp quyết tu luyện đơn giản, nhờ vậy mà hắn mới có thể tu luyện tới Khai Huyệt tầng bốn.

Sư phụ nói với hắn nếu như hắn học tập các loại kiến thức cơ bản này từ trước thì sau khi hắn bước chân trên con đường tu luyện sẽ dễ dàng hơn, đối với nhiều vấn đề xảy ra sẽ không bị bỡ ngỡ, khi gặp nguy hiểm còn có thể tìm cách hóa giải. Chính vì thế mà hắn một mực tiêu hao kiến thức, mười năm liên tục học các loại lý thuyết và những áp dụng đơn giản, đến bây giờ hắn cũng đã có thể nắm chắc những loại kiến thức ấy. Hắn có thể chế thuốc, chế phù, và biết rất nhiều kiến thức tu chân.

Cơ Chân Quân sau khi đã chuẩn bị xong hết rồi thì hắn liền bắt đầu lên đường, đi ra khỏi khu rừng này. Mặc dù sư phụ chưa kịp nhắc nhở hắn, nhưng hắn biết cuộc tỉ thí mười năm sau là không hề dễ dàng, hắn phải chuẩn bị từ ngay bây giờ, hắn muốn lên đường chém giết yêu thú.

Bạn đang đọc Ta Có Vô Hạn Nhân Phẩm sáng tác bởi hantinhem21
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hantinhem21
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.