Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp sự cố

Tiểu thuyết gốc · 1315 chữ

"Ồ, vừa mới 2 ngày thôi mà điểm thôi diễn đã lên tới 5 vạn rồi!". Ngô Thần vui mừng nói.

[Do là video 《Thiên Thạch》 lần này của túc chủ tạo nên oanh động cực lớn trên thế giới, dẫn đến đa số người chú ý, đẵ biệt là báo chí, chương trình tivi đều đưa tin về video này, vì thế nên điểm thôi diễn mới cao như vậy, nhưng trong đó phải kể đến công lao của hệ thống đã đưa video lên web xxx…..》]

Ngô Thần ánh mắt có chút kỳ quái.

Hệ thống đây là….đang kể công a?

Ngô Thần có chút buồn cười, hệ thống này cũng có nhân tính quá đi, vậy mà ẩn ẩn kể ra công lao của mình, hắn thầm nghĩ cũng nên phải khích lệ một chút, mở miệng nói:

"Hệ thống làm tốt lắm, tương lai ta còn trông cậy vào ngươi nhiều hơn".

[Túc chủ quá khen rồi, đó là trách nhiệm của hệ thống kia mà]

[Nhưng túc chủ đừng quên rằng khi điểm thôi diễn đạt tới 10 vạn, hệ thống sẽ tự động nâng cấp, quá trình nâng cấp sẽ tiêu hao 10 vạn điểm tích lũy đồng thời cần 1 tuần để hoàn tất quá trình, thỉnh túc chủ lưu ý]

Ngô Thần ngạc nhiên, nói:"Vậy à, xem ra sau video lần tới ngươi sẽ nâng cấp rồi".

[Đúng vậy, tuy nâng cấp có hơi phiền phức nhưng sau khi nâng cấp hệ thống sẽ có thêm chức năng mới, giúp túc chủ thôi diễn tốt hơn]

"Ừm….việc này ta biết, lần này bắt đầu thôi diễn từ bây giờ đi". Ngô Thần trực tiếp ra mệnh lệnh.

[Khởi động chức năng thôi diễn, tiêu hao 1000 điểm thôi diễn, đang đếm ngược….3….2….1…..bắt đầu]

Ngô Thần chỉ thấy xung quanh dần mờ ảo, đồng thời đầu của hắn cũng ong ong vài tiếng.

Hắn cảm thấy nhức đầu chóng mặt, hắn đành tự hỏi:"Sao lại thế này? Lần trước thôi diễn không có vấn đề gì kia mà….".

Hắn chỉ thấy xung quanh dần vặn vẹo, sau vài giây không gian tựa như có vài đạo vết nứt.

Các vết nứt trải dài khắp nơi, tựa như mạng nhện, chi chít xen lẫn với nhau khiến người ta nhìn vào có cảm giác như một tấm kính thủy tinh bị rạn nứt, sắp vỡ thành từng mảnh.

"Quái lạ…..không gian sao có thể bị nứt kia chứ?.....quá không khoa học rồi". Ngô Thần thì thào, giờ phút này tình cảnh của hắn rất quái dị.

Khung cảnh xung quanh liên tục thay đổi, lúc thì mơ hồ, lúc thì như mặt biển đang chịu sóng thần cấp 7, liên tục vặn vẹo không ổn định, càng kỳ lạ là từng vết nứt cũng xuất hiện mỗi lúc một nhiều, có dài như một tòa nhà bị rách cũng có vết nứt nhỏ như chiếc ly.

Tình cảnh này làm Ngô Thần ẩn ẩn cảm thấy nguy hiểm, mặc dù hắn không biết bản thân đang đối mặt với thứ gì nhưng cảnh tượng trước mắt báo cho hắn nếu hắn không làm gì hắn sẽ chết!

"Hệ thống…..mau ra đây…..hệ thống….chết tiệt". Ngô Thần gầm lên giận dữ, mặc dù lỗ tai hắn đã ù ù không nghe thấy gì nhưng hắn vẫn cố hét lên nhằm trấn an nỗi sợ trong lòng.

Vài phút trôi qua, các vết nứt dần sâu hơn và khắc đậm hơn, có vài vết nứt chồng chéo lên nhau.

Theo thời gian, cuối cùng đã xuất hiện lỗ hổng.

Lỗ hổng này là do hàng chục vết nứt chồng lên nhau, dường như không gian không chịu nổi nữa, một mảng lớn không gian trực tiếp vỡ vụn, các mảnh nhỏ hơn thì tan thành hư vô.

Ngô Thần thông qua lỗ hổng nhìn thấy được khung cảnh bên trong.

Lỗ hổng to khoảng một bức tường, bên trong lỗ hổng chẳng có gì ngoài màu trắng.

Đúng vậy, là màu trắng!

Trắng tinh khiết, không hề có thứ gì bên trong, ngay cả một hạt bụi, một tảng đá cũng không có, khiến người ta nhìn vào có cảm giác bên trong là một mảnh trống rỗng vậy.

Điều này khiến Ngô Thần nghi hoặc không thôi, đang lúc hắn nhìn chằm chằm vào lỗ hổng thì từ giữa miệng lỗ hổng xuất hiện mảnh vỡ mới.

Ban đầu mảnh vỡ này nhỏ như hạt cát, nhưng sau vài giây nó khuếch đại lên, dần dần nó hoàn toàn che lấp miệng lỗ hổng, khiến Ngô Thần không nhìn được gì nữa.

Mảnh vỡ mới hoàn mĩ che lấp miệng lỗ hổng, ngay cả vết nứt cũng biến mất hoàn toàn, tựa như mảnh không gian này vốn đã tồn tại từ lâu rồi vậy.

Ngô Thần có chút tiếc nuối, hắn chỉ mới nhìn sơ qua lỗ hổng mà thôi, còn không tiến vào xem đâu, thế mà đã bị lấp rồi.

Tiếc nuối thì tiếc nuối, Ngô Thần lựa chọn không quan tâm đến nó nữa, hắn nhìn xung quanh.

Lúc này khung cảnh đã kết thúc biến hóa, nhưng Ngô Thần vẫn chỉ thấy một mảnh mơ hồ, không thấy rõ cảnh vật.

Đang lúc hắn nghi hoặc thì xung quanh lóe lên một vệt sáng, khung cảnh lần nữa biến đổi, hắn chớp chớp mắt một cái, phát hiện bản thân đang lơ lửng giữa hư không, nhìn kỹ bên dưới thì đây là Bắc Kinh, thủ đô của Trung Quốc.

Ngô Thần nhẹ thở ra một hơi, nhưng chợt hắn nghi hoặc, tự hỏi: "Chuyện vừa nãy là thứ gì? Đây là lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh như vậy, đây có phải lỗi của hệ thống hay không?".

Lúc này, âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu của hắn khiến hắn giật mình:

[Vừa nãy rất nguy hiểm! Đó là không gian loạn lưu, có thể khiến túc chủ mắc kẹt vĩnh viễn trong đó]

"Cái gì?". Ngô Thần bật thốt lên.

Hệ thống chậm rãi giải thích:

[Phải biết túc chủ có thể thôi diễn tương lai là do hệ thống trực tiếp dẫn túc chủ xuyên qua dòng sông thời gian, từ hiện tại đến tương lai, trong đó có một khoảng cách cực lớn, khoảng cách đó nếu muốn vượt qua phải cần chức năng của hệ thống, đây là nguyên lý cơ bản của chức năng thôi diễn]

[Nói đơn giản như vầy, dòng sông thời gian luôn tồn tại, nó liên tục chảy đi, không bao giờ dừng lại, chúng ta đang sinh sống là một điểm ở trên dòng sông, nếu muốn tới tương lai tức là tới điểm phía trước, dựa theo lẽ thường thì chúng ta chẳng cần làm gì dòng sông thời gian cũng sẽ trôi qua, điểm hiện tại sẽ dần biến thành điểm tương lai, nhưng khi tới điểm tương lai thì điểm tiếp theo sẽ xuất hiện, cứ như vậy một vòng tuần hoàn không hồi kết]

[Nhưng nhờ chức năng của hệ thống mà túc chủ có thể trực tiếp nhảy từ điểm hiện tại đến điểm tương lai, không chịu sự trói buộc của thời gian, dù là như vậy nhưng buộc túc chủ phải xuyên qua thời gian, trong quá trình này không gian loạn lưu sẽ xuất hiện, hệ thống càng mạnh thì túc chủ càng an toàn khi xuyên qua không gian, nhưng hiện hệ thống chưa được nâng cấp, xuyên qua không gian loạn lưu gặp nguy hiểm là bình thường]

[Không gian loạn lưu chỉ xuất hiện khi có người cố tình xuyên qua dòng sông thời gian, phá vỡ sự cân bằng của thiên địa, đây là thiên địa tuyệt đối không cho phép, vậy nên quá trình này rất nguy hiểm]

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.