Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình Luận (2)

Tiểu thuyết gốc · 1012 chữ

"Ừm….ý kiến của bên trên đúng đó, người này đã có siêu năng lực vậy rồi thì tất nhiên hắn phải bí mật ẩn núp, nếu để lộ ra ngoài tất nhiên sẽ mang đến họa diệt vong".

"Các ngươi đừng quên còn Thiên Thạch ở cuối video, có ai nghĩ rằng đây là một âm mưu hay không? Thiên Thạch sao lại đến đúng lúc hai bên đang kiệt sức? Còn nữa, Thiên Thạch đến đúng lúc 30 năm kể từ khi đại dịch zombie bùng nổ, đây có phải quá trùng hợp hay không?".

"À suýt nữa quên Thiên Thạch ở cuối video, nhắc cũng phải, nó đến đúng lúc quá đi,......vả lại độ cứng của nó quá khủng bố! hàng chục quả tên lửa chứa bom hạt nhân lại không làm gì được nó, nhưng cũng có thể là trùng hợp….tóm lại rất khó nói, nếu nói đến cùng thì chỉ có quy cho vận khí không tốt mà thôi".

"Bên trên nói đúng lắm, nhân loại không hợp tác với nhau để đối phó Thiên Thạch, nếu chịu hợp tác thì có khi Thiên Thạch đã bị đánh vỡ rồi".

…….

Đủ lại bình luận xuất hiện dưới phần bài viết, trên internet đều bàn tán về việc này, nhưng hầu hết mọi người đều chỉ trích Trung Quốc gây họa cho thế giới.

Đối với kết quả này Tập Bình Nhật đã đoán trước, lúc này hắn đang trong văn phòng đọc sách.

Hắn đang đọc sách về thời đại nguyên thủy.

Lúc đó nhân loại chỉ vừa được sinh ra, thống trị thế giới bấy giờ là các loài động vật to lớn như voi ma mút, sói, hổ, báo, sư tử và cực kỳ nhiều loại động vật nguyên thủy khác.

Nhân loại bấy giờ cực kỳ yếu ớt, vũ khí chỉ có gậy gộc, cây lao có gắn đá nhỏ được mài sắt và một chút cung tên.

Nhưng dần dần, nhân loại có được trí tuệ, lại ham học hỏi, bắt đầu bành trướng lãnh thổ, từng bộ tộc thô sơ được hình thành nhằm quy tụ nhân loại về một khối.

Từ đó lãnh đạo xuất hiện, những người này có được phần lớn tài nguyên, tuy có hiện tượng tham ô của công nhưng vẫn chỉ dám làm kín đáo.

Sau này có quốc gia, triều đình thành lập, các vị vua chúa, đại thần lấy danh nghĩa thu thuế mà ép kiệt sức dân chúng, nhưng chịu khổ nhiều nhất là những người nông dân tầng chót đáy xã hội.

Nhưng nạn tham ô, chèn ép tầng dưới chót của tầng trên càng lúc càng nhiều, lâu dần nạn tham ô không còn là hiếm nữa.

Khép lại quyển sách, Tập Bình Nhật thở dài một hơi.

Nhìn chung các triều đại lịch sử, các triều đại đều chèn ép tầng chót nhằm vơ vét của cải cho riêng bản thân mình, chung quy cũng là vì lợi ích mà thôi!

Làm một vị tổng thống của một quốc gia rộng lớn, Tập Bình Nhật sớm đã nhìn thấu điểm ấy.

Hắn khẽ nhếch môi, thì thào:"Jeam….ngươi cứ chờ đấy đi….sớm muộn Hoa Kì cũng diệt vong".

Tuy là đối ngoại ký hiệp ước bất lợi cho Trung Quốc, đối nội lại kịch liệt giải thích cho dân chúng khiến người dân không quá mức phẫn nộ bất bình nhưng đấy chỉ là bề ngoài.

Người dân biết đấy thì làm gì được chứ, nổi loạn? Vài phát súng vào kẻ cầm đầu là hết người dám ra mặt phản đối.

Còn các quốc gia khác chẳng lẽ không nhìn ra được dã tâm của Trung Quốc hay sao?

Sự thật là từ video 《Zombie Vương xuất thế》, lãnh đạo các quốc gia khác đều nghiên cứu video này đến tận gốc.

Thời gian dài như vậy, âm mưu của Tập Bình Nhật đã hiện rõ trước mặt, cao tầng quốc gia khác đã sớm nhìn thấu việc này, tuy vậy chỉ cần Trung Quốc đưa ra đủ tài nguyên thì việc này cũng êm xuôi xuống.

"Thế giới này chính là như vậy, dù đám người đó biết thì sao chứ? Haha, ta bỏ ra một chút tài nguyên còn không phải là ngậm miệng lại sao?".

Tập Bình Nhật cười khẽ, nhưng bỗng hắn nghĩ đến gì đó, sắc mặt ngưng trọng.

"Hừ, sau việc này muốn hành động sẽ khó hơn trước gấp mười lần, hầu hết quốc gia đều đã cảnh giác từng động thái của Trung Quốc….haizz….khó a….". Hắn thở dài một hơi.

Thế giới này chính là vậy, có được tất có mất.

……..

Nhà của Ngô Thần.

Lúc này hắn đang ngủ rất say mê, khóe miệng hắn còn nhếch lên.

Như nghĩ đến chuyện vui gì đó, hắn lăn sang bên trái, không may là bên trái hắn là vách tường.

"Bạch".

"Ui da đau thế". Ngô Thần đập mặt vào tường, hắn bừng tỉnh mở mắt ra ngơ ngác nhìn xung quanh.

"Hệ thống, ta ngủ bao lâu rồi?". Ngô Thần buồn bực, mắt nhắm mắt mở hỏi.

"Đã 2 ngày rồi thưa túc chủ".

"Hả? 2 ngày rồi sao? Tại sao ta không thấy đói gì hết vậy?". Ngô Thần hỏi.

"À, đây là chức năng phụ trợ của hệ thống, chức năng này chủ yếu là để khi túc chủ thôi diễn quá lâu thì không bị đói bụng ấy mà, hệ thống lấy phí cũng rẻ thôi, 1 ngày 1 điểm thôi diễn".

"Hả? Vậy cũng lấy phí sao?". Ngô Thần hơi buồn bực nhưng nghĩ đến mỗi lần thôi diễn là 1000 điểm thì không buồn nữa, chợt hắn hỏi:

"2 ngày qua điểm thôi diễn của ta bao nhiêu rồi?".

"Mời túc chủ tự mình xem".

Trước mặt hắn xuất hiện một cái bảng màu xanh lục, bảng tuy rộng nhưng chỉ có 4 dòng chữ.

"Tên: Ngô Thần

Tu vi: Phàm Nhân

Điểm thôi diễn: 50000

Đã lưu: 《Zombie Vương xuất thế》 《Thiên Thạch》 ".

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.