Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc chiến dưới mặt bàn

Phiên bản Dịch · 1420 chữ

"Không có gì, anh cũng chỉ mở một công ty nhỏ."

Lâm An đượng nhiên có thể hiểu được ý của Tiêu Tương, thậm chí ý nghĩa thâm sâu của câu nói kia, Lâm An cũng hiểu.

Nhưng, hiện tại Triệu Thanh Thanh còn ở trước mặt, hắn cũng không nên quá khoe mẽ làm gì.

Dù gì Tiêu Tương chính là bạn thân nàng.

Đối với Tiêu Tương không ngừng ám chỉ cùng dò hỏi, Lâm An đều lạnh nhạt trả lời, điều này làm cho Triệu Thanh Thanh cũng tương đối thả lỏng.

Bởi vì nàng cuối cùng cũng không phải bạn gái chính quy của Lâm An, quản không được đời tư của Lâm An, nếu như Lâm An muốn cùng cô bạn thân này phát sinh chút gì đó, nàng thật sự là không có biện pháp.

Mắng Lâm An là cặn bã nam?

Vậy thì xin lỗi, kẻ có tiền làm chuyện này có thể gọi là cặn bã nam?

Hơn nữa nàng không phải là một Tiểu Tam sao? Căn bản cũng không thể nói người khác!

Nhưng may mắn, may mắn là Lâm An là một nam nhân tốt, cho mình mặt mũi, không có ý đồ gì với bạn nàng. Điều này làm cho Triệu Thanh Thanh đối với Lâm An càng thêm quyến luyến.

Có đôi khi, để hấp dẫn nữ nhân, chỉ cần một hành động nho nhỏ , hoặc là một câu chẳng có chút sự thu hút nào.

Nhưng, Lâm An bảo trì tính tình dù cho nàng khỏa thân cũng không có việc gì, nhưng Tiêu Tương cũng không có nhìn thấy vậy mà buông tha Lâm An.

Một kẻ có tiền còn làm chủ tịch, còn đẹp trai như vậy, căn bản không có lý do để buông tha!

Phải biết, Lâm An thế nhưng đứng tại top 1 của Weibo hot search, cũng đứng đầu hot search trên hàng loạt trang báo!

Thậm chí còn được CCTV lời phong cho làm ông chủ có lương tâm nhất năm.

Một sự việc này coi như là Lâm An một lần đại lăng xê à!

Tóm lại, toàn bộ những tin tức đều được các nhà báo đào ra hết, cũng công khai minh bạch, hắn cơ bản cũng không có mấy cái hắc liễu.

Lâm An cũng là về sau mới biết, mình còn được CCTV nhắc đến, tuy chỉ có mấy câu, nhưng hắn cũng đã rất bạo rồi.

Đây mới là nguyên nhân để Lâm An chấp nhận trả tiền lương bị khuất cho mấy nghìn công nhân viên !

Thiên hạ, cũng không thể làm cái gì hoàn toàn miễn phí!

Mà Lâm An làm những việc này, ngay cả Hạ Nghiên có tính cách ngại ngùng trạch nữ cũng động tâm, chứ đừng nói là Tiêu Tương một nữ nhân hám làm giàu.

Tiêu Tương bây giờ nhận định, Lâm An tuyệt đối là một người rất rất có tiền, nói cái gì cũng muốn câu dẫn hắn!

Thấy Lâm An vẫn không có để ý mình, Tiêu Tương khẽ cắn môi, cởi chiếc giày cao gót ra, bàn chân trắng noãn từ từ tiến về phía Lâm An.

Bọn hắn đang ngồi là do ba chiếc ghế dài xếp lại thành hình chữ U, trừ đằng trước để thoáng ra dùng làm nơi đi ra đi vào, ba phía đều bị ba chiếc ghế che lại, mà chiếc bàn lại có hình vuông, Tiêu Tương vừa vặn ngồi ở phía đối diện Lâm An , hơn nữa nàng ngồi cũng hơi khuất, nên động tác này của nàng không có bị kẻ nào phát hiện!

Lâm An mới vừa cầm ly rượu lên, đang muốn uống chút rượu, bỗng nhiên cảm giác được bàn chân của mình có cái gì đó cứ cạ vào.

Lâm An động tác có chút dừng lại, liếc mắt nhìn Hạ Nghiên cùng Tiêu Tương hai nữ nhân này ở phía đối diẹn.

Hạ Nghiên đang len lén nhìn Lâm An, thấy Lâm An thoáng nhìn qua, nhất thời thẹn thùng cúi đầu thấp xuống, không dám nhúc nhích một chút.

Nữ nhân này là một trạch nữ, từ trước đến nay cũng không có một mối quan hệ nam nữ gì, nên khi đối mặt với hắn có chút thẹn.

Cho nên, dàm làm một cái động tác này, tuyệt đối không phải nàng!

Hơn nữa, Hạ Nghiên mặc là một chiếc quần jean, còn đeo tất màu hồng nhạt, nếu như là nàng, hẳn phải có cảm giác tất chân chứ.

Nhưng đây là chân trần, không có cái gì là tất cả!

Đúng là chân trần!

Không cần phải nói, tuyệt đối là Tiêu Tương nữ nhân này!

Lâm An khẽ ngẩng đầu, liếc nhìn Tiêu Tương, kết quả cũng vừa đúng lúc nàng nhìn hắn.

Nữ nhân này không chỉ không có chút nào hối lỗi, vậy mà còn hướng về phía Lâm An cười một tiếng vũ mị, nàng đúng là không một chút cố kỵ mà!

Cũng lớn mật à!

Nhưng, chỉ cọ chân mà thôi, Lâm An cũng chịu được.

Cho nên, hắn nghiêm trang cầm ly rượu lên, như trước uống rượu, cùng Triệu Thanh Thanh trò chuyện, không chút nào để ý Tiêu Tương.

Nhưng chính vì Lâm An tỏ thái độ lãnh đạm như vậy, càng làm cho Tiêu Tương tức giận!

Mình một đại mỹ còn chủ động sáp vào, ngươi đây còn rụt rè cái gì chứ?

Tiêu Tương rất tức giận!

Nhưng, loại việc này cũng không thể chê trách Lâm An, nếu như Lâm An vừa mới gặp hai người này mà chủ động làm những chuyện gì đó, tuyệt đối sẽ bị nói là cặn bã nam.

Nhưng hắn cố rụt rè lần này, lại còn là bị nội tâm Tiêu Tương mắng là làm bộ làm tịch, cầm thú cũng không bằng?

Nếu như suy nghĩ này của Tiêu Tương mà bị Lâm An biết được, hắn khẳng định phải dạy dỗ một trận với nàng!

"Hừ! xem người chịu được bao lâu!"

Tiêu Tương hứ một câu, bàn chân phía dưới khẽ di động.

Lần này, hướng về phía trên.

Động tác quá lớn mật!

Con bé này!

Lâm An rốt cuộc nhịn không được đặt ly rượu xuống.

Hắn là một nam nhân bình thường, dưới tình huống này mà không có cảm giác gì, quả không phải là nam nhân!

Nhưng còn có Triệu Thanh Thanh ở ngay bên cạnh, hơn nữa tay nàng cũng đang mười ngón đan xen với tay Lâm An, nói lời đường mật, thế mà mình lại cùng bạn thân nàng làm những chuyện này, cón bằng cầm thú không?

Trong lúc Lâm An đang suy nghĩ nên hay không nên, thì lựa chọn xuất hiện.

1, Đứng lên mắng Tiêu Tương là đồ không biết xấu hổ, dám làm ra những chuyện kinh tởm này (1000 khối)

2, Yên lặng bỏ qua Tiêu Tương, để nàng tiếp tục (100000 khối. )

3, Lặng lẽ nói cho Triệu Thanh Thanh, bạn thân của em là một kỹ nữ (1000 khối)

Ba lựa chọn này. ..

Quả nhiên, thằng tác muốn hắn trên con đường cặn bã đi ngày càng xa.

Hắn cuối cùng còn lựa chọn hạng mục thứ hai.

Một trăm ngàn khối tiền, hôm nay Lâm An còn ăn chơi đây, tội gì mà không chọn chứ?

Thuê khách sạn, còn uống rượu đều cần tiền à!

Nhưng, Lâm An không có phản ứng, không vạch trần động tác của Tiêu Tương , không có nghĩa là không có ai khác biết.

Giống như ngồi ở bên cạnh Tiêu Tương, Hạ Nghiên.

Ngay từ đầu Hạ Nghiên không có phát hiện ra bất cứ chuyện gì cả.

Thế nhưng. ..

Tiêu Tương càng ngày càng làm quá phận, động tĩnh có chút lớn, Hạ Nghiên theo bản năng cúi đầu nhìn xuống, sau đó trong trừng to mắt lên.

Chiếc giày cao gót màu hồng của Tiêu Tương lại được cởi xuống.

Vậy... vậy chân nàng ở đâu?

Hạ Nghiên nhịn không được tìm rốt cuộc chân của Tiêu Tương đi theo hướng nào, ánh mắt của nàng mở càng ngày càng lớn, giống như đang nhìn thấy việc đó rất kinh hãi, vội che miệng mình, sợ có thể để mọi người nghe được thanh âm sợ hãi của nàng.

Tiêu Tương. . . Tiêu Tương lại có thể lớn mật đến như vậy!!!

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) của Tòng Kim Thiên Khai Thủy Nhật Tiên Bối

Truyện Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kuhgaming
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.