Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây quả là một chiếc xe buýt công cộng mà

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

【 Mã Dung, 42 tuổi, nhan giá trị 60, tính cách: Đanh đá, cố ý gây sự, nhược điểm: sợ bị chồng mình biết mình ngoại tình với sếp mình, sợ bị người khác và chồng mình phát hiện đứa con gái của mình không phải con ruột của chồng mình. 】

Nhìn thấy nhược điểm của Mã Dung, Lâm An không khỏi có sững sờ một cái.

Cái đ*t mé gì vậy?

Nữ nhân này không chỉ ngoại tình,thậm chí con của mình, cũng không phải con ruột của chồng mình?

Lâm An hoàn toàn bị kinh ngạc bởi thứ trước mắt, quả nhiên, một người phụ nữ có thể cố ý gây sự không biết xấu hổ trước mặt mọi người, làm sao có thể là một nữ nhân tốt được?

Lâm An cầm loa lên, nhìn mụ đàn bà đanh đá Mã Dung, âm thanh vang lên: "Mã Dung, về vấn đề tiền lương mà cô nói, cái này không thành vấn đề, tôi đã thu mua An Đạttừ vẫn đề đạo đức, đương nhiên sẽ phải giúp chủ tịch cũ để trả tiền khuất lương của mọi người ."

Lâm An vừa nói ra những lời này, mụ đàn bà Mã Dung trong nháy mắt ngậm miệng lại, thậm chí có chút không thể tin nhìn về phía Lâm An.

Hắn thật chịu tự móc tiền túi?

Ban đầu Mã Dung cũng chỉ nói thử một chút, muốn dùng vấn đề đạo đức, cho Lâm An thanh toán tiền lương cho An Dật Thiên, dù gì Lâm An lái con siêu xe như vậy, có thể dễ dành nhìn ra là một người không thiếu tiền!

Coi như phải trả mấy triệu hay mấy chục triệu thì cũng có thể. . . Không có sao nhỉ?

Đây chính là cái tâm lý cho rằng tất cả người có tiền nên sẽ có những hành động giống như ngươi mong muốn.

Ngay sau đó, Lâm An tiếp tục nói: "Còn vấn đề việc làm, tôi đã mua lại An Đạt, còn muốn mở một công ty mới, đương nhiên sẽ cần người làm, thế nên một số người làm việc có tình thần cần cù trách nhiệm trong công việc, hoàn toàn có thể tiếp tục phục vụ cho công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên Hoằng! Vấn đề việc làm đến đây đã được giải quyết triệt để!"

"Thật. . . Thật sao chủ tịch?"

Lâm An nói câu ày, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, thậm chí có người dùng giọng điệu không thể tin được mà hỏi.

"Đúng, ta là chủ tịch duy nhất của công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên Hoằng, đương nhiên có thể quyết định việc này, những gì tôi nói, là thật!"

Lâm An ngữ khí mười phần khẳng định.

"Oa! Cảm ơn! Cảm ơn chủ tịch!"

"Chủ tịch không chỉ tự móc tiền túi để trả tiền lương cho chúng ta , mà còn giải quyết vấn đề việc làm nữa, Mã Dung, cô còn lời gì để nói? Thế mà còn nghi vẫn chủ tịch mới nữa!"

"Đúng vậy đúng vậy, Mã Dung cô là một mụ đàn bà chanh chua cố ý gây sự mà! Coi như ngài chủ tịch không có trả tiền lương mà An Dật Thiên thì chúng ta cũng không có ý kiến gì!"

"Mã Dung vỗn là một con đàn bà chanh chua, cô cùng tôi đều là người cũ của công ty, nhưng tiền lương của tôi chỉ có mấy ngàn, nhưng còn cô vì cái lý do gì mà một tháng mười ba ngàn? Cô cho rằng tôi không biết nguyên nhân sao? Cô cùng sếp cô quan hệ bất chính, cả tổ của tôi đều biết hết cả!"

. ..

Lâm An nói những lời kia xong, tạo ra một dòng hào cảm của đám đông, trong chớp mắt đa số công nhân viên chức bắt đầu tố cáo Mã Dung.

Nhưng Mã Dung lại không quan tâm, đã không biết xấu hổ, nàng còn sợ bị lên án sao? Nếu mà có tiền, Mã Dung cũng muốn nghe chửi hai ba câu.

Mã Dung thu hồi lại cái giọng đanh đá kìa, còn cười hướng Lâm An hỏi: "Lâm chủ tịch ngài đã hứa phát tiền lương, nhưng không biết khi nào ngài trả ạ? Cũng không thể ngoại miệng nói? Lỡ như mà hôm nay thì hứa, hôm sau liền thay đổi đúng không? Tôi nghĩ Lâm chủ tịch chắc không phải loại người đó? Còn có. . . Lúc trước An chủ tịch thế nhưng còn có tiền trợ cấp mỗi tháng cho chúng ta, một tháng còn có ba ngàn đây ạ, tôi tin có tiền như Lâm tổng, chắc sẽ không đưa tiền trợ cấp cho chúng tôi à?"

Lời nói này, Mã Dung có thể nói là vứt cho chó cái tia liêm sỉ cuối cùng .

Vừa rồi dùng đạo đức để bắt Lâm An trả tiền lương, hiện tại liền muốn đòi tiền!

Cái mặt này đã dày đến cái mức đạn bắn không xuyên qua được rồi.

Dù cho một người hiền như Lâm An cũng không thể không nhíu mày.

Cái lời nói này đang nghi hoặc chính nhân phẩm của mình,lời nói này, Mã Dung cũng dám nói trước mặt nhiều công nhân viện như vậy?

Quả nhiên, có vài người, ngươi liền không thể cho hắn mặt mũi!

Cho người đó mặt mũi liền cưỡi lên đầu cưỡi lên cổ cho dù mày có lè lưỡi rên mà!

Đã vậy, vậy thì đừng trách Lâm An không cho nàng mặt mũi!

Lâm An cầm loa, nhìn Mã Dung, thản nhiên nói: "Mã Dung, cô nói đều đúng, thế nhưng tôi nghĩ khuyên cô một câu, làm người phải có lương tâm. Chồng cô không chỉ bị đội nón xanh trên đầu, còn vì người khác mà nuôi con dùng họ, hơn nữa còn nuôi tớ mười sáu năm, lương tâm cô không cắn rứt sao? Cô mỗi ngày có thể ngủ yên giấc sao?"

"Mày, mày nói bậy bạ gì đó!"

Sắc mặt của Mã Dung biến sắc rõ rệt, da mặt dày hồi lúc trước đã không còn thấy đầu nữa, thậm chí có chút sợ hãi nhìn Lâm An.

Việc này, việc này làm sao có thể bị người trẻ tuổi này biết!

Cũng đã qua mười sáu năm!

Làm sao có thể. ..

Xoạt!

Phản ứng của Mã Dung, đều bị các công nhân viên nhìn thấy.

Tình huống gì đây?

Cái gì đội nón xanh?

Còn có. . . còn có nuôi con người khác?

The hell, tin tức lượng có chút lớn, bọn họ trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa được.

Ngay cả côn gái trẻ đứng ra giúp Lâm An cũng hết sức ngạc nhiên nhìn về phía Mã Dung.

Nàng trong đầu cũng đã hiểu những câu nói của Lâm tổng.

Nón xanh, cái này chẳng phải nói là Mã Dung đi ngoại tình sao?

Mà nuôi con người khác. . . rất có thể là, đứa con của nàng không phải là con ruột của chồng nàng!

Không không không, dựa vào phản ứng của Mã Dung , cô gái có thể xác định được chuyện đứa con không phải là con chồng nàng, chắc chắn là thật!

Nuôi con người khác mười sáu năm!

Cái này. . . Đây quả thực!

Cô gái trẻ trong nháy mắt cái nhì về xã hội bị thay đổi.

Do Lâm An cầm loa nói những lời này nên ở đây tất cả mọi người đều nghe được, thậm chí cả công an bảo vệ trật tự cũng hết sức kinh ngạc!

Lúc đầu còn có thể nghe không hiểu ý của Lâm An , nhưng chỉ cần hơi tinh tế mà nghĩ, cộng với phản ứng sợ hãi của Mã Dung, trong chớp mắt có thể đoán được Lâm An nói có ý gì.

Vì vậy.

Mấy ngàn cá nhân, đủ loại ánh mắt nhìn vào Mã Dung, thật giống như hận không thể nhìn thấu nữ nhân này!

Trước đây chỉ có trên internet mới nghe qua chuyện như vậy , nhưng phát sinh ở kế bên mình, vẫn rất dễ khiến người ta kinh ngạc!

Cắm đôi sừng lên lao công còn dung tha được, còn muốn chông mình nuôi con nhà người khác!

Còn nuôi dưỡng mười mấy năm!

Nữ nhân này quả thật quá ác!

Đây dù là gái điếm cũng làm không được mà!

Tập thể vì người nam nhân thành thật của nàng mà mặc niệm ba giây.

Đây là một chiếc xe buýt công cộng mà.*

Dịch giả: hai chap này chửi bậy hơi nhiều mong các chị em phụ nữ có ai đọc được đừng giận.

Câu nói trên nguyên bản là Hulunbuir Đại Thảo Nguyên A nhưng mình thay bằng câu nói trên cho dễ hiểu hơn: hai câu này đều có hàm ý là Mã Dung là một con đ bất cứ ai cũng có thể lên giường được. Một nữ nhân vô sỉ.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) của Tòng Kim Thiên Khai Thủy Nhật Tiên Bối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kuhgaming
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.