Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viết tiểu thuyết làm gì nữa chứ

Phiên bản Dịch · 1425 chữ

"Lâm đại ca, chúng ta có phải mua quá nhiều?"

Từ shop bán giày đi ra, trong tay Triệu Thanh Thanh cầm mấy giỏ đồ, trong đó toàn là giày hơn nữa còn là giày dành cho phái nữ.

Lâm An mua cho Triệu Thanh Thanh ba bốn đôi giày cao gót lẫn thể thao tổng số tiền cũng hơn chín mươi ngàn nhân dân tệ.

Mà Lâm An cũng mua cho muội muội mình mấy đôi giày, từ quần áo đến giày dép, Lâm An cũng không có quên muội muội, hơn nữa hắn đều mua đồ tốt nhất cho nàng!

Trước đây đã đủ khổ rồi, về sau hắn muốn muội muội của mình có thể sống sung túc một chút.

Triệu Thanh Thanh đương nhiên cũng thấy được Lâm An mua đồ cho nữ nhân khác, nhưng nữ nhân biết thời như nàng chắc chắn sẽ không hỏi bất cứ cái gì.

Cho dù là Lâm An thật sự mua đồ cho bạn gái mình, nàng cũng sẽ không hỏi nhiều, cũng sẽ không ghen, bởi vì Triệu Thanh Thanh biết rất rõ vị trí của mình.

Đối với nàng nhiều nhất coi như là một Tiểu Tam bị Lâm An bao nuôi đi.

Cho dù nội tâm của nàng cũng rất ưa thích Lâm An, thế nhưng nàng biết dù có như thế nào thì nàng cũng chỉ làm một tiểu tam của hắn, không hơn không kém.

Lâm An có tiền như vậy, lại là một nam nhân rất đẹp trai, nên Triệu Thanh Thanh không tin Lâm An là một cẩu độc thân.

Nhưng điều khiến cho Triệu Thanh Thanh cảm thấy vui mừng đó chính là Lâm An cũng không có đối xử với nàng quá tệ, thậm chí nói nghiêm túc thì cũng đã tốt hơn một vài tiểu tam khác.

Cho dù là mua cái gì, Lâm An đều mua cho nàng, cũng không so đo mà trực tiếp quét thẻ, đây cũng là một đãi ngộ mà nhiều tiểu tam mơ ước mà!

. ..

Mua xong giày dép, Lâm An lại dẫn Triệu Thanh Thanh đến cửa hàng bán đồ trang sức.

Lâm An không am hiểu về đồ trang sức, cho nên trực tiếp để cho Triệu Thanh Thanh chọn lựa mấy mẫu mà nàng ưa thích vậy.

Mà Lâm An cũng mua cho muội muội một sợi dây chuyền, nghe nói là một món đồ rất quý của cửa hàng. Giá tiền là sáu triệu nhân dân tệ!

Nhưng Lâm An cũng không do dự trực tiếp quét thẻ.

Sáu triệu mà thôi, đối với muội muội mình hắn cảm thấy còn quá ít.

Đối với kế hoạch lập nghiệp thì Lâm An dự định chỉ ngốn tầm hai mươi triệu, trong thẻ hiện tại xấp xỉ năm mươi triệu, trừ hai mươi triệu để lập nghiệp, mười lăm triệu mua xe, Lâm An còn mười ba triệu để tiêu xái hoang phí một chút.

Thú thật, hắn cũng không có ý định thành lập một công ty, hắn đơn giản chỉ là mua một công ty mà thôi.

Yên tâm! Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch hết rồi.

Có lẽ là bởi vì có con mắt này, đầu óc của hắn rất rõ ràng, mỗi bước đi của mình hắn đều tính toán ổn thỏa hết thảy sẽ không để lại bất cứ phiền toái nào.

Mua xong đồ trang sức, Lâm An lái xe chở Triệu Thanh Thanh về ngôi nhà yêu dấu của nàng.

Trước mắt Triệu Thanh Thanh đang ở cùng hai người bạn thân hồi học chung đại học, ba người nhét chung một chỗ, sinh hoạt rất không tiện, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến nàng có suy nghĩ mua một căn nhà ở Giang Hải Thị này.

Lúc Lâm An lái chiếc Lamborghini đưa Triệu Thanh Thanh về nhà, hai người bạn thân của nàng cũng đang ở nhà, vừa đúng lúc thấy một màn như vậy, nhất thời mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

"Wow! Thanh Thanh không lẽ là tìm được Kim chủ hả?"

"Xe này. . . Hình như là Lamborghini, tớ lần trước thấy trên mạng, nghe nói một chiếc giá khoảng mấy triệu, thậm chí là mười triệu cất bước, rất đắt!"

"Oa! Mười mấy triệu?"

Hai người bạn thân đứng ở sau cửa sổ, nhìn Lâm An từ phía chiếc xe đi ra cconf ôm hôn Triệu Thanh Thanh nhất thời cả hai nàng có chút hâm mộ lẫn ghen tị.

Các nàng cũng có công việc, chính là ở nhà viết tiểu thuyết, tiền lương cũng không phải thấp. Một tháng khoảng sáu bảy ngàn tiền nhuận bút.

Đương nhiên, so với người bình thường xem như không tệ, nhưng ở trong thành phố lớn như Giang Hải Thị , tiền lương khoảng sáu bảy ngàn khối, thật sự không coi là cao, miễn cưỡng có thể chiếu cố tốt cho chính mình à.

Hai người này cũng từng nghĩ đến có một bạch mã hoàng tử ưa thích mình, nhưng mà các nàng lại thuộc kiểu trạch nữ, tuy các nàng có thể coi là xinh xắn, nhưng khổ nỗi các nàng không thường xuyên đi ra ngoài, làm sao có thể tìm được bạn trai?

Dựa vào mai mối sao?

Hứ! Một chút cũng không đáng tin cậy!

Bây giờ hai người lại nhìn thấy một Triệu Thanh Thanh vất vả cực khổ với công việc chưa kể tiền lương cũng thấp hơn các nàng, bây giờ lại tìm thấy một công tử đẹp trai giàu có như vậy các nàng không khỏi có chút hâm mộ.

Sớm biết thì mình còn ở đây viết tiểu thuyết làm gì!

Lão nương nếu như được một nam nhân như vậy coi trọng, mà còn viết tiểu thuyết? Viết cái đầu nhà ngươi ấy!

Các nàng giờ đang có suy nghĩ rốt cuộc con đường viết tiểu thuyết của mình là đúng hay không?

Có lẽ các nàng nên gác bút lại mà ra ngoài tìm việc!

Rốt cuộc, nếu so về sắc đẹp của các nàng cũng không kém Triệu Thanh Thanh, coi như không tìm được bạn trai như Lâm An, thì cũng có thể tìm một người không kém hắn nhỉ?

Uhm nhưng nếu như có thể đem Lâm An vào tay mình thì càng tốt.

"Này! Nhóm bạn thân của tui! Tui trở về rồi đây!"

Triệu Thanh Thanh mang theo một đống túi xách lớn nhỏ, bước vào trong nhà thanh âm còn mang mấy phần hưng phấn.

Nhưng mà nghênh tiếp nàng ngày hôm nay cũng không được hai người bạn thân của mình vui vẻ đáp lại, mà ngược lại mang vẻ nghiêm túc, trong mắt còn có một chút hâm mộ.

"Tốt nhỉ Thanh Thanh! Cậu vậy mà sau lưng tụi tớ tìm được một cao phú soái như vậy, nhanh chóng thành thật khai báo! Còn nam nhân như bạn trai cậu không? Giới thiệu cho tụi tớ một cái!"

"Phi! Cậu có chút tiết tháo nào hay không? Thanh Thanh, không đẹp trai như vậy cũng được, chỉ cần có có tiền như vậy cũng được! Giới thiệu cho tớ!"

". . ."

Nhìn xem hai người bạn thân của mình, Triệu Thanh Thanh bất đắc dĩ cười một tiếng.

Bạn trai?

Nếu thật là bạn trai thì quá tốt rồi.

Nàng hiện tại, chẳng qua là một tiểu Tam a.

Nhưng trong lòng của Triệu Thanh Thanh cũng không có oán niệm, làm tiểu tam cũng tốt mà! Ai nói làm tiểu tam không tốt?

Nếu ai nói làm tiểu tam không tốt, Triệu Thanh Thanh hiện tại khẳng định sẽ cùng người đó chất vẫn một phen!

Làm tiểu tam không chỉ được mua quần áo, giày dép mà còn toàn là đồ hiệu!

Toàn bộ đều có giá trên trời!

Trừ những thứ này, Lâm An cũng vứa mới nói, ngày mai sẽ dẫn nàng đi xem một vài căn nhà, đây cũng là dự định cho nàng một căn mà!

Triệu Thanh Thanh trong chớp mắt cảm giác mình đã đi đến đỉnh phong nhân sinh!

Nói cũng khá là khoa trương đấy!

"Đúng, hai cậu mau tới đây nhìn, hôm qua tớ chụp mấy tấm hình, rất đẹp mắt!"

Triệu Thanh Thanh bỗng nhiên cười một tiếng, lấy điện thoại di động ra.

Hơn tám mươi ngàn một đêm'Phòng cho tổng thống', không khoe mẽ một chút thì đúng là có chút tiếc nuối.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) của Tòng Kim Thiên Khai Thủy Nhật Tiên Bối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kuhgaming
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.