Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho Lâm An kinh hỉ à

Phiên bản Dịch · 1372 chữ

Một đôi chân trắng muốt từ từ bước vào bồn tắm, tiếp đến là đôi đùi ngọc, những thứ đấy tạo thành một khung cảnh mỹ lệ.

Lâm An mặc một bộ áo tắm, cứ vậy lẳng lặng nhìn khung cảnh trước mắt.

Mỹ nhân như ngọc.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn được thưởng thức khung cảnh đẹp như vậy.

Khuôn mặt của Triệu Thanh Thanh đỏ bừng, đỏ tới mức bạo rạp!

Nhưng mà đồng thời, còn có một cảm giác kích thích rất lạ lẫm.

Sau đó, Lâm An cũng chủ đồng bước vào bồn tắm, Triệu Thanh Thanh còn nhường một nửa bồn tắm cho Lâm An.

Nhưng kỳ thật nàng cũng không cần phải nhường chỗ ngồi, bởi vì cái bồn tắm này vốn được thiết kế là dành cho hai người, thế nên hai người ngồi rất dễ dàng.

Một cảm giác ấm nóng do nước truyền đến, Lâm An ôm lấy Triệu Thanh Thanh, hưởng thụ cảm giác chiếm hữu, lẳng lặng nhìn về phía của cửa sổ.

Phòng tắm này được thiết kế để có thể một bên ngâm mình một bên từ trên cao nhìn xuống, nhìn được phong cảnh của Giang Hải đem lại.

Hiện tại đã chạng vạng tối, cũng là thời điểm tan tầm của nhiều người , nhìn từ trên cao xuống có thể dễ dành nhìn thấy từng dòng xe cộ tấp nập.

Ôm mỹ nữ, ngồi ở một căn phòng xa hoa, từ trên cao nhìn xuống, nhìn thấy mọi người đang bận rộn , cảm giác như vậy thật dễ khiến cho người ta trầm luân, sa đọa.

Nhưng mà không thể không nói, thật sự rất sảng khoái à!

Trong khoảng khắc này, ngươi giống như đang ở đỉnh cao của nhân sinh vậy.

Mặc dù có chút khoa trương, nhưng mà chính là cảm giác này.

Tắm hơn một giờ, Triệu Thanh Thanh nói không tắm nữa, Lâm An mới đi ra khỏi phòng tắm.

Bị một người tắm chung dù nàng đã lớn như vậy nhưng vẫn là lần đầu tiên.

. ..

'Phòng cho tổng thống' ở bên trong, trong phòng ngủ ở trên chiếc giường lớn rất nhanh xuất hiện những thanh âm khi con người làm những việc nguyên thủy của con người.

Trăng sáng cũng trốn sau mây giống hư không muốn làm phiền họ.

Từng đạo thanh âm cũng bắt đầu kéo dài ra. ..

Một mực vang đến nửa đêm, mới dần dần an tĩnh lại.

. ..

Ngày hôm sau, Lâm An ngủ tới tận trưa, lúc này mới bắt đầu tỉnh lại.

Buổi tối hôm qua hắn thật sự chơi quá khùng, bây giờ cảm giác thân thể cũng không còn là của chính mình.

Thời điểm Lâm An tỉnh dậy, Triệu Thanh Thanh đã mặc quần áo xong, đang ngồi ở phía trước gương sửa soạng lại, giống muốn rời đi.

Lâm An nằm ngang lại, nhìn Triệu Thanh Thanh hỏi: "Bảo bối, mới sáng sớm đã muốn đi đâu?"

Triệu Thanh Thanh quay đầu lại, một đôi mắt đầy vũ mị nhìn Lâm An: "Đã 10h hơn rồi, còn sớm à! Em muốn đi làm, ngày hôm qua mới hai giờ chiều đã rời khỏi công ty, quản lý cũng đã gọi cho em mấy cuộc rồi nhè."

Lâm An cũng đã hiểu.

Nhưng khi hắn quay đầu thấy được trên chiếc giường trắng phau kia ở trên đó có một giọt máu đã khô lại, hắn đứng dậy tiến lại gần Triệu Thanh Thanh nhẹ nhàng ôm nàng một cái.

"A!"

Triệu Thanh Thanh bỗng nhiên kêu lên một tiếng, thanh âm còn mang đến một chút đau đớn.

Nàng đúng là đang đau.

"Lâm đại ca, anh đột nhiên làm gì vậy, đau quá a."

Tối hôm qua là lần đầu của nàng, còn chưa khỏi, lúc này Lâm An lại đột nhiên ôm lấy nàng, khiến cho “vết thương” của Triệu Thanh Thanh lại tái phát.

"Đã biết đau còn dám ra ngoài?"

Lâm An bế Triệu Thanh Thanh trở lại giường, không cho phép nàng cự tuyệt, trực tiếp nói: "Hôm nay em đừng đi làm, ngoan ngoãn nghỉ ngơi nhé."

Lâm An nâm cằm Triệu Thanh Thanh, nghiêm túc nói.

Triệu Thanh Thanh có chút sững sờ .

"Lâm đại ca, em. . ."

Lâm An an ủi làm cho nội tâm của Triệu Thanh Thanh rất là cảm động, tối thiểu nàng cũng biết mình không phải trở thành một công cụ để phục vụ.

Thế nhưng ngày hôm qua nàng đã xin về sớm như vậy, hôm nay lại không làm xác suất bị đuổi việc rất cao!

Lâm An cũng nhìn ra được điểu khiến Triệu Thanh Thanh do dự, cười nói: "Đừng suy nghĩ nhiều, loại công việc này có cũng được không có cũng được, tiền lương mỗi tháng chỉ có ba bốn ngàn khối tiền, không có ý nghĩa."

Ngạch. ..

Triệu Thanh Thanh đen sầm lại, kẻ có tiền nói chuyện đều kiêu ngạo như vậy sao.

Chỉ có ba bốn ngàn khối. ..

Nhưng nghĩ lại, bây giờ nàng thế mà ở 'Phòng cho tổng thống' một ngày cũng mất tới 88888, một đêm ở phòng này cũng bằng một năm tiền lương của nàng rồi.

Nghĩ như vậy, Triệu Thanh Thanh lại nhịn không được tiến tới chiếc giường, đắp chiếc chăn ấm áp, một bên thầm cảm thán thật sự rất thoải mái à!

Nàng từ trước đến nay cũng chưa hề ở trong khách sạn tốt như vậy.

Lâm An không khỏi lắc đầu cười một tiếng, đúng lúc này điện thoại của hắn vang lên, Lâm An mở ra nhìn, thì ra muội muội mình gửi tin nhắn.

Buổi chiều nàng được nghỉ, muốn dẫn bạn thân về nhà chơi, lúc trước đã cùng Lâm An nói qua, cũng được Lâm An đồng ý, nàng nhắn là muốn nhường hắn về nhà sớm một chút, tiện thế giới thiệu bạn thân của mình cho Lâm An.

Nhưng tại sao muội muội lại giới thiệu bạn thân cho mình, chuyện này Lâm An cũng có không có hiểu.

Chẳng lẽ, là cho mai mối cho mình sao?

Những chuyện này tạm thời không đề cập tới, Lâm An cùng Triệu Thanh Thanh trong khách sạn thân mật một chút sau đó mới ra khỏi khách sạn.

Triệu Thanh Thanh lúc đi ra khỏi khách sạn đi dường cũng có chút cà nhắc, nhưng mà vừa đi đến một shop bán quần áo, liền giống như một người khỏe mạnh, cái dáng đi cà nhắc cũng đã biến mất như chưa từng xảy ra, thậm chí đi cũng có chút nhanh.

Quả nhiên, nói đến mua đồ, nữ nhân cũng sẽ biến thành một người khác!

Nhưng Triệu Thanh Thanh đã cho Lâm An kinh hỉ, hắn tự nhiên cũng nên chiếu cố Triệu Thanh Thanh một chút.

Thích gì thì lấy, tùy tiện mua!

Coi như là một bộ đồ mấy ngàn hay mấy chục ngàn, chỉ cần nàng nhìn trúng, vậy thì mua!

Tại sao kinh hỉ của Triệu Thanh Thanh lại làm cho Lâm An vui đến vậy?

Bởi vì tối hôm qua Triệu Thanh Thanh cũng là lần đầu tiên, điều đó cũng khiến Lâm An vui vẻ hơn nhiều.

Tuy rằng ngay từ đầu chỉ có dự định là “một đêm”, nhưng mà lúc ngươi phát hiện bạn tình của mình vẫn là lầu đầu tiên, khó trách khiến cho nội tâm có chút khác thường.

Có lẽ, đây chính là ham muốn chiếm hữu à?

Biến một thiếu nữ thành phụ nữ, cũng cảm thấy rất có thành tựu à.

Nhìn ưng bộ nào thì mua bộ đó

Lâm An thậm chí còn tự mình chọn đồ, ngoài giúp Triệu Thanh Thanh mua đồ, còn mua đồ cho mình và muội muội mình nữa.

Lúc đầu Triệu Thanh Thanh rất hưng phấn, rất vui vẻ nhưng mà khi thanh toán nàng lại giật mình một cái.

Một bộ đồ rẻ nhất cũng chính mười mấy ngàn à!

Tiền lương một năm của mình cũng không bằng một bộ đồ nữa.

Có lẽ đây là cách thổ hào sinh hoạt à!

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) của Tòng Kim Thiên Khai Thủy Nhật Tiên Bối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kuhgaming
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.