Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Leo núi.

Tiểu thuyết gốc · 1413 chữ

Hoàng Lâm đang bị bán hành thì đôi mắt sáng rực lên. Ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Rầm!

Cậu liền quấn lấy tay tên đang giữ cậu rồi dùng lực bẻ gãy khớp tay của đối phương.

Sau khi nhìn đồng bọn bị chấn bay thì tụi nó dừng tay lại. Cơ thể của Hoàng Lâm do hệ thống điều khiển lại đánh ra một quyền. Khiến cho một tên khác nằm đo đất ngay lập tức.

Hoàng Lâm ở trong không gian tinh thần.

Cái đậu phộng !! Mình lại mạnh lên như vậy từ khi nào! Rõ là trước đó cậu còn giãy không ra. Thế mà từ khi có hệ thống điều khiển chỉ cần một đấm.

" Đây chính là sức lực 100% của kí chủ."- có một bóng người từ sâu trong không gian bước ra.

Hoàng Lâm giật mình quay lại :

- Ngươi là ai ?

- Ta chính là hiện thân của Hệ Thống Đào Tạo Chiến Thần . Kí chủ hiện tại đang được hệ thống điều khiển.

Hoàng Lâm không biết vì lý do gì mà vẫn có thể giữ được bình tĩnh trong lúc này. Cậu tra hỏi :

- Có phải lúc nãy ngươi bảo là cái thứ sức mạnh vừa nãy đấy chính là của ta sao ?

- Đúng vậy .

- Thế vậy sao ta lại không biết ?

Hệ thống nhìn thẳng vào Hoàng Lâm :

- Có thật kí chủ muốn biết ?

Hoàng Lâm cảm nhận được ánh mắt như nhìn thấu mọi thứ từ bóng người kia.

Cậu nhìn vào cái màn hình kia rồi lại nhìn về phía hệ thống:

- Đúng ! Ta muốn biết.

- Vậy thì kí chủ tự đi mà cảm nhận. Ta đi đây. - Nói xong cái bóng người đó liền biến mất vào không gian.

What? Hỏi người ta có muốn biết hay không thì trả lời là có. Thế mà buông lại một câu "tự đi mà cảm nhận" rồi chạy mất tiêu.

Hoàng Lâm đang định chửi ầm lên thì lại cảm nhận được mọi giác quan của cơ thể. Cảm giác mọi thứ cứ như đang diễn ra xung quanh mình vậy.

Nói là "cứ như" là vì chính cậu không thể điều khiển cơ thể, kể cả ánh mắt. Thì ra chân chính điều khiển cơ thể vẫn là của hệ thống.

Ở bên ngoài, cậu nhìn thấy chính mình nắm lấy cổ tay của một tên côn đồ đang đấm tới. Sau đó kéo lại gần đấm một phát vào ngực khiến tên đó gục luôn tại chỗ.

Hoàng Lâm cảm giác như chính tay mình đấm. Từng thớ cơ bắp, nhịp độ tim, hay đến cả cơn gió thổi vào cánh tay thì cậu cũng cảm nhận được .

Nhưng Hoàng Lâm lại có cảm giác gì đó là lạ. Dường như có một dòng chảy, nhưng mà nó không phải là máu. Đó là một dòng năng lượng chạy quanh khắp cơ thể.

Nó đi đến đâu thì các tế bào sắp chết lại tràn đầy sinh cơ một lần nữa. Mà tốc độ lưu chuyển của nó cũng cực kì nhanh. Chỉ cần một giây là nó có thể đi được mấy vòng tuần hoàn trong cơ thể rồi.

Lúc Hoàng Lâm đang cảm nhận dòng chảy đó trong người thì ở bên ngoài.

Sau khi đánh gục tên kia thì "hệ thống" chợt ngiêng người. Dễ dàng né được thanh chủy thủ đang đâm tới từ sau lưng. "Phập" con dao sau khi bị mất mục tiêu ban đầu thì liền đâm trúng đồng bọn của hắn.

Cái tên vừa bị đấm gục kia bị xiên ngay một phát vào vào bụng liền hét thảm một tiếng.

Vừa đúng lúc đó, có nguyên một đám công an phường lái xe đến hiện trường.

Tên vừa đâm dao nhìn thấy cảnh này liền có ý định chạy. Nhưng chưa kịp chạy thì liền bị Hoàng Lâm do hệ thống điều khiển túm lại và rồi dùng đầu gối huých vào ngực khiến hắn gục tại chỗ.

" Quét tình hình: Xác nhận mối nguy cơ ảnh hưởng tới kí chủ đã được giải trừ... Bắt đầu hủy bỏ trạng thái Tự Vệ...Giao trả quyền điều khiển hoàn tất'' .

Bây giờ Hoàng Lâm có lại cái cảm giác điều khiển thân thể. Nhưng cậu vừa định đi ra khỏi chỗ này thì phát hiện. Cơ thể của cậu cơ hồ đã không còn một tý sức nữa.! Hoàng Lâm đổ gục về phía đằng trước rồi ngất đi.

...

- Ư...ưm....Đây là đâu ?

Hoàng Lâm mở mắt ra nhìn xung quanh.

- Cậu tỉnh rồi à, Lâm ? Đây là cậu đang ở bệnh viện đó - Mộc Uyên ngồi bên cạnh giuờng nhìn Hoàng Lâm.

"Cạch"

Cửa phòng bệnh được mở ra thì có hai viên công an tiến vào.

- Cậu tỉnh rồi à Lâm. Bây giờ bọn tôi có chuyện cần hỏi cậu.

- Này các anh! Cậu ấy mới tỉnh mà.

Hoàng Lâm giơ tay ngăn Uyên nhi lại rồi nói:

- Các anh cần hỏi gì thì hỏi đi.

- Được rồi. Lúc đó có phải cậu đâm Lý Trạch không ? Nếu không thì là ai đâm ?...

Hai viên công an người hỏi người chép. Hoàng Lâm cũng lần lượt trả lời từng câu một.

Một lúc sau.

Cảm ơn cậu đã hợp tác. - hai viên công an đứng đậy chào rồi đi.

'' Cạch".

Uyên nhi thở dài:

- Cậu đấy! Tự dưng lại đi đánh lộn làm gì không biết. Dẫn cả công an đến tra hỏi luôn kìa.

Hoàng Lâm sờ sờ mũi :

- Thì lúc đó bị giữ lại có làm gì khác được đâu, lúc đó là tự vệ chính đáng chứ bộ .

- Tự vệ chính đáng? Thế mà cậu đánh cho bọn họ vào viện hết rồi là sao hả ?

Hoàng Lâm chỉ biết cười hì hì cho qua chuyện. Chả nhẽ lại nói rằng lúc đó có một cái hệ thống điều khiển cơ thể đánh bọn họ sml như thế sao? Chắc chắn sẽ có người bảo mình chơi đồ rồi quăng mình vào trại cai nghiện cho coi.

Mộc Uyên đứng dậy nói:

- Thôi cậu nghỉ ngơi cho tốt đi. Bây giờ tớ về đây !

Hoàng Lâm cũng mỉm cười chào lại:

- Ừm. Cậu về đi.

"Cạch".

Thế là Uyên nhi đi ra ngoài.

Hoàng Lâm đưa đôi tay lên gối đầu rồi suy nghĩ: " không biết cái dòng chảy năng lượng kia là gì nhỉ? Chẳng biết mình có điều động được không ta?"

Cậu vừa nghĩ đến đó thì liền thử vận sức xem nó có xuất hiện không. Kết quả là mặc cho cậu có vận sức nhiều đến đâu thì nó cũng chẳng mảy may xuất hiện.

Thôi kệ ! Đằng nào cũng không có xuất hiện thì cứ ngủ cái đã.

Cậu nghĩ thế rồi nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.

"Hệ thống bắt đầu tiến trình kích hoạt các khóa huấn luyện chiến thần : Khóa huấn luyện đầu tiên bắt đầu khởi động"

....

Hoàng Lâm tỉnh dậy ngạc nhiên nhìn xung quanh. Trong đầu cậu hiện giờ có vô số câu hỏi: "Đây là đâu ? Và tại sao mình lại ở đây?",...

Trong lúc cậu đang tự hỏi thì có một giọng nói vang lên:

- Chào mừng kí chủ đến không gian huấn luyện chiến thần.

Hoàng Lâm nghe thấy giọng nói này thì quay lại.

- Lại là ngươi sao ? Tại sao ta lại ở đây?

Bóng người đó bước đến gần Hoàng Lâm.

- Ngươi đây đang muốn làm gì ?

Bây giờ cậu mới nhìn thấy rõ bóng người này. Là một người đàn ông trung niên ăn mặc theo phong cách quản gia . Nhan sắc thì được coi là cực đẹp so với độ tuổi này.

- Mời kí chủ chuẩn bị tinh thần để bước vào khóa huấn luyện "Tinh thần chiến binh" trong 3...2...1...bắt đầu!

- Khoan đã....

Hoàng Lâm còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì có một ngọn núi đá cao dựng đứng mọc lên ngay trước mắt cậu. Ngọn núi này ít nhất là phải cao gấp đôi Everest!!.

- Sao lại có ngọn núi này ở dây thế hả hệ thống.?

- Đây chính là ngọn núi ngươi cần phải trèo qua.

Hoàng Lâm trợn tròn mắt nhìn về phía hệ thống:

- Ngươi bảo ta phải leo qua ngọn núi này sao ???

Bạn đang đọc Ta Có Nhiều Hơn 1 Cái Hệ Thống sáng tác bởi nhìnconcẹc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhìnconcẹc
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.