Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tất cả đều là thật...

Tiểu thuyết gốc · 1133 chữ

Ngay khi Ngọc Nữ cô ta rời đi, tiểu đệ nàng cũng bước vào trong phòng, cùng với một nữ đệ tử ma môn trước từng là đồng môn với hắn. Tên nhóc này không biết tốt xấu, một sợi xích trên tay kéo lê nàng như súc vật, trên tay thanh trường kiếm đặt lên tay của Tiểu Vũ.

- Ma môn đệ tử Hàn Tiểu Vũ, thân truyền của Hàn Băng Nữ Đế Mạc Hàn Phương, quả thật khiến ta không nhịn được mà muốn cười phá a~

Hắn ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tiểu Vũ, càng kéo mạnh nàng nữ đệ tử ma môn tiến lại, giọng nói sắc lạnh.

- Giết cô ta, tự nhận bản thân cải tà quy chính, ta sẽ ghi lại vào trong Đá Trữ Hình, trở về sẽ có lý do chính đáng để ngươi nhập môn rồi.

Nói vậy, thực muốn công khai Tiểu Vũ phản bội ma môn, sẽ khiến toàn bộ giới ma tu chĩa kiếm vào hắn, mục đích thâm sâu của tên nhóc này hắn vẫn chưa thể biết rõ. Tiểu Vũ trước áp lực như vậy cũng không dám ra tay, nhưng bản thân hắn tư chất phế phẩm đến nhập khí còn không được, trước tên đệ đệ này chính là không có khả năng làm phản.

Tiểu Vũ chỉ còn cách thẳng tay đâm tới, nhưng thanh kiếm đâm xuyên qua vai cô ta, khiến nàng đau đớn dãy dụa cố chịu đựng, càng phản kháng lại càng khiến vết thương mở rộng. Tên nhóc tiên môn kia thấy vậy, cười lớn không thôi.

- HA-HA-HA!!! ĐỆ TỬ MA MÔN MÀ YẾU ĐUỐI ĐẾN VẬY SAO, THẬT SỰ LÀM TA CƯỜI CHẾT MẤT HA-HA-HA!!!!

Vừa ngắt lời, khuôn mặt hắn liền chuyển sang lạnh lùng, rút thanh kiếm lập tức diệt nàng ta, nhìn tới Tiểu Vũ đang ngây ngốc.

- Chậc, một phế vật, được cái thể chất kéo lên không ngươi cũng sẽ như cô ta mà thôi.

Hắn bước ra ngoài, trên tay kéo lê xác của nàng ném ra ngoài, trước khi đi còn dặn.

- Chuẩn bị theo ta đến "Tầng Cao" trước, sau đó lấy lý do cải tà quy chính nhập ngươi làm đệ tử Tông Môn.

Lúc hắn vừa rời đi, Tiểu Vũ không nhịn được nôn thốc nôn tháo ra ngoài cửa sổ, bị dọa đến mất mật. Từ trước đến giờ hắn đều dựa vào sư tôn mà sống chui lủi trong Ma Tông, dù đã trải qua nhiều lần sư tôn hắn huyết tẩy Môn Hộ nhưng đến giờ hắn lần đầu tiên giết người, có chút không chịu được.

Cái ánh mắt đau đớn căm thù mà nữ tử đó nhìn hắn vẫn còn vang vảng trong đầu hắn, trên những vết máu vương trên sàn, tiếng gào thảm thiết hòa với mùi máu tanh. Tu Tiên, tại sao lại tàn độc đến như vậy, vậy Ma và Tiên rốt cục khác nhau nơi nào...

Lại nhìn ra ngoài, khắp nơi đều là xác chết, cả Hàn Ma Thiên Tông đều bị hủy diệt chỉ trong một đêm, đầu người treo thành giàn, là "sự thanh trừng cái ác" của giới tu chân đến với Ma Tu. Tiểu Vũ nhìn Tông Môn ánh mắt như người mất hồn, tất cả đều đã kết thúc. Người đứng đầu Tông Môn này lại chính là sư tôn hắn, nghe người dân xung quanh chỉ biết nàng đến xác cũng chẳng còn, đã bị Chưởng Môn Mật Kiếm Tông phay phây thành ngàn mảnh đem quăng đầy Ngoại Vực Thiên Ma.

- Ngươi nói liệu là thật chứ? Ả ta là Ma Nữ mạnh nhất giới tu chân đó, đâu phải cứ nói giết là giết?

- Ta lừa ngươi làm gì? Lúc đó Thất Đại Tiên Môn đều vây bắt nàng, đều là Chưởng Môn cả đấy!

Lúc này hắn mới nhận ra, lý do không có lấy một con dã thú nào tấn công hắn, tất cả bởi....là bởi... Hắn nghẹn ngào không nói lên lời, nước mắt cứ thể giàn dụa, nhìn lấy chiếc khăn buộc trên tay.

Khăn trong tay hắn giờ chỉ còn là một mảnh di vật, thấm đẫm ký ức mơ hồ của hắn, cuối cùng chỉ là một mảnh ký ức không hoàn thiện, cớ sao hắn lại đau đớn như này... Cứ như, tất cả của hắn, đã mất đi chỉ trong một đêm, lại biến hắn thành kẻ phản bội, sống không bằng chết.

Hắn vội vàng chạy xuống, tiến về phía tàn tích còn sót lại, càng tiến tới, mọi thứ hiện ra trước mắt hắn lại càng thê thảm, tất cả Tông Môn đều bị phanh phây, trên tay lũ người tu tiên giao bán như thịt dã thú, di vật đều bị lột sạch đem về Tông Môn như một chiến lợi phẩm sau một buổi đi săn. Hắn sợ hãi tiến về phía Thiên Ma Ngoại Vực, ánh mắt chứa dù chỉ một tia hi vọng cuối cùng. Tới nơi, máu nơi đây đã nhuộm đỏ cả một cánh rừng, giòi bọ bay tứ tung thay nhau xâu xé, mảnh kiếm vỡ vụn văng đầy đường bị những kẻ rách rước thu nhặt.

Càng bước vào sâu thì mùi máu tanh, thịt thối rữa như sóng biển ập tới, thấm vào từng thớ da tấc thịt của hắn, xung quanh vô số kẻ lạ tiện dân tranh thủ nhặt mảnh xác chết còn sót lại, có kẻ lại vui vẻ hô hào như thó được vàng.

- LÀ-LÀ.... LÀ TIM CỦA MA TU TRÚC CƠ!! CON TRAI TA CÓ CƠ HỘI TU TIÊN RỒI!!!

Tiểu Vũ lùi lại, sợ hãi trước con người nơi đây, bọn họ đều điên cả rồi! Bọn họ chính là quỷ! Hắn như con chó cụp đuôi chạy đi, không dám ngoảnh mặt nhìn lại.

Hắn ánh mắt sợ hãi chạy vụt qua, nhưng dưới chân hắn như có thứ gì cản lại, một luồng khí tức quen thuộc, lại khiến hắn không cam tâm nhìn xuống đầy kinh hãi. Một bàn tay nữ tử bị đứt lìa tỏa ra đầy hung khí, máu đông thành băng huyết cô đặc, còn có... một chiếc khăn tay y hệt chiếc khăn buộc trên tay hắn... cứ như... cứ như...

Hắn đau đớn không thốt lên lời, càng cố không gắng không tin những gì mình nhìn thấy, và rồi mọi thứ sụp đổ khi hắn lật ngửa bàn tay.

Trên tay nàng vẫn luôn nắm chặt lấy ngọc bài, cảm giác vừa đau đớn vừa căm hận, nước mắt hắn nay chảy đỏ như thành từng dòng huyết lệ, nhìn từng dòng chữ đỏ khắc trên - Đệ tử thân truyền Hàn Ma Thiên Tông [Hàn Tiểu Vũ].

Bạn đang đọc Ta Bất Đắc Dĩ Phải Tu Tiên A!! sáng tác bởi NiếtGhế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NiếtGhế
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.