Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống ở thế giới khác và cuộc huấn luyện khắc nghiệt

Tiểu thuyết gốc · 1403 chữ

Khi cậu tỉnh dậy, ngồi thẳng lên, trước mắt cậu là một căn phòng rộng rãi, đẹp lộng lẫy, xa hoa. Trong lúc cậu còn đang ngơ ngác, thì cửa phòng đã được mở ra, một cô gái mặc bộ đồ nữ hầu xuất hiện, cô gái đó cất tiếng:

- Chào cậu, cậu đã dậy rồi, vậy mời cậu đi vệ sinh cá nhân rồi xuống gặp cô chủ ạ.

Chưa để cậu nói gì, cô gái đó đã đóng cửa đi rồi. Cậu chỉ còn biết lục đục xuống giường, vào phòng vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồ đã được để sẵn ở trong đó. Men theo đường cầu thang đi xuống phòng khách. Cậu vừa đi vừa nhìn ngó quanh căn nhà, rộng rãi, lộng lẫy, xa hoa, thoáng mát đó là những từ cậu dùng tóm gọn để miêu tả căn nhà này… không nói đúng hơn là một tòa lâu đài.

Khi tiến vào phòng khách, Bloom cất tiếng:

- Cậu dậy muộn.

- Xin… xin lỗi!

Cậu ấp úng trả lời. Cô nhìn cậu rồi nói:

- Chúng ta vào ăn sáng.

Vừa nói xong cô đứng dậy tiến đến phòng khách, cậu cũng đi theo sau.

Trong phòng ăn. Trước mắt cậu có khá nhiều món ngon, nhìn thôi đã thấy thèm rồi. Nhưng cậu cố gắng kiềm chế, không để cho nước rãi chảy ra vì thèm. Cô ngồi xuống ghế, rồi chỉ cậu ngồi ghế đối diện cô. Cô nói:

- Cậu cứ ăn tự nhiên như ở nhà.

- Vậy mình không khách sáo nữa. Mời mọi người ăn cơm.

Nói rồi cậu ngồi ăn uống ngon lành. Sau khi ăn xong bữa sáng. Cô và cậu lại quay về phòng khách. Không khí im lặng một lúc lâu, điều này làm cậu khá là căng thẳng. Bỗng cô lên tiếng làm cậu giật bắt mình:

- Tí nữa cậu sẽ được đưa cậu đến trường rèn luyện. Nói trước đó không phải ngôi trường bình thường như những ngôi trường khác cậu từng học, ở đó, có năng lực sẽ được ở lại lâu dài, còn không có năng lực sẽ CHẾT.

Cô nhấn mạnh từ ‘chết’ làm cho cậu rùng mình. Cô lại nói tiếp:

- Lượng kiến thức học hằng ngày có rất nhiều, gấp hai gấp ba lần ở thế giới của cậu. Các bài tập rèn luyện thân thể cũng khắc nghiệt không kém. Và cậu nhớ một điều rằng, đừng tin tưởng bất kì một học sinh nào ở đó, bởi họ sẽ lợi dụng cậu như một con tốt không hơn không kém. Và nếu buồn bực, họ có thể giết chết cậu bất cứ lúc nào.

Cậu nghe thôi đã run như cầy sấy rồi, nhưng khi nghĩ đến những lời nói cay nghiệt của đám bạn bè cậu, cậu lại thật sự muốn thay đổi.

- Mình… mình sẽ cố gắng học tập thật tốt.

Cậu đáp. Cô nhìn cậu, miệng có ý cười, cô lại tiếp tục nói:

- Đầu tiên sẽ là một bài kiểm tra năng lực, hãy cố gắng vượt qua. Giờ thì, đến giờ đi rồi.

Nói rồi cô đứng dậy đi ra ngoài. Trước cổng đã có một chiếc xe màu đen đang đỗ, cô nhìn cậu và nói:

- Chúc cậu may mắn.

- Cảm ơn!

Cậu vui vẻ đáp lại, sau đó đi vào xe ngồi. Tài xế chở cậu đến một nơi hoang vắng, khi xuống xe, cậu chưa kịp lên tiếng đã bị bịt thuốc mê làm cho ngất xỉu. Đến khi tỉnh lại, xung quanh toàn một màu đen. Cậu cố gắng gọi đến mấy, vọng lại cũng chính là tiếng của chính mình, tuy sợ hãi, nhưng cậu vẫn cố gắng chống chọi với sự đói khát liền một tuần.

Đến ngày thứ 7, có hai người dàn ông đi vào.

- Ồ vẫn còn sống sao. – A.

- Quả là hạt giống tốt do người đó mang về. – B.

- Haizzzz, đợt này phân nửa là chết, hơn 20 đứa phát điên. Gần 30 đứa còn lại cũng hấp hối. – A.

- Nhưng cậu bé này thì lại có nhịp thở đều đều. Rất có tiềm năng đó. – B.

- Thôi mang cậu ta đến phòng hồi sức đi. – A.

- Ừ. – B.

Cậu được đưa đến phòng hồi sức. Lại một lần nữa tỉnh dậy, có vẻ như lâu không tiếp xúc với ánh sáng nên cậu hơi khó chịu, và phải mất một lúc để thích nghi. Khi cậu ngồi dậy, người không cảm thấy đói khát gì cả, cứ như chuyện kia là một giấc mơ vậy đó. Nhưng cảm giác giác chân thật đó khiến cậu bác bỏ ngay ý nghĩ đó là mơ. Bỗng cậu nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang, mở cửa liền nhìn thấy những đứa trẻ trạng tuổi cậu đang đi theo hàng ra ngoài, cậu không nghĩ nhiều cũng bước vào hàng đi theo họ. Đi ra một khoảng sân rộng rãi, cả đám trẻ đều đứng thành hàng nghiêm túc, cậu cũng làm theo vậy. Sau một lúc, trước mặt mọi người là một người đàn ông cao ráo, uy áp từ người đó tỏa ra rất mạnh. Điều này chức tỏ, người đàn ông này rất là mạnh. Ông ta lên tiếng:

- Chào các ngươi, ta là S, huấn luyện viên của các ngươi từ giờ. Các ngươi là những hạt giống tốt trong kì này. Nhưng đừng lấy thế làm vui mừng, vì từ giờ cuộc huấn luyện sẽ được bắt đầu, và các người sẽ phải tranh đấu với nhau để giành lấy sự sống. Chỉ được phép 5 người sống sót trong mỗi kì, vậy nên ta mong rằng các ngươi sẽ cố gắng hết mình.

Nói xong người đàn ông tên S biến mất, cậu và những đứa trẻ khác về phòng của mình. Chưa đầy một tiếng sau, tất cả mọi người lại bị triệu tập, bắt đầu cuộc huấn luyện gian khổ.

Tất cả đều giống như lời của cô nói, có năng lực sẽ được ở lại, còn không sẽ chết. Lượng kiến thức hàng ngày học gấp bội ở thế giới của cậu. Các bài tập rèn luyện như tra tấn. Nhưng có một điều mà cậu không nghe cô, đó là kết bạn. Chỉ vì điều đó mà cậu đã suýt chết vài lần, nhưng may thay lại được S cứu. Dần dần cậu không còn tin tưởng ai ngoại trừ cô và S.

3 năm, không quá dài, cũng chẳng quá ngắn để con người thay đổi bản thân mình, nhất là cậu, năm nay cậu 15 tuổi. Giờ chẳng ai nghĩ đó là cậu bé hậu đậu, yếu đuối trước kia nữa, mà thay vào đó là một cậu con trai cao, khỏe, gương mặt tựa như thiên thần nhưng mang theo vẻ lạnh lùng khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng. Cậu giờ đã là sát thủ cấp S đứng đầu thế giới này. Thành tích thì không chê vào đâu được, cứ như một cái máy được lập trình hết các dữ liệu vậy. Nhưng giỏi thì giỏi vậy, cậu vẫn phải thán phục cô, tất cả mọi thứ cô đều giỏi hơn cậu rất nhiều. Và nhờ có cô dạy cho một số thứ khác không được dạy ở trường nữa nên cậu mới trở nên hoàn hảo trong mắt mọi người. Ngoại trừ cô và S ra, không ai biết tên cậu, họ chỉ biết biệt danh của cậu là Blood Diamond (viên kim cương máu) hoặc con số cậu được gọi trong học viện số 7. Họ chỉ cần nghe đến cái tên thôi đã cảm giác như thần chết đang đến gần vậy.

Tuy lạnh lùng tàn nhẫn, giết người không ghê tay, không do dự với bất kì ai, nhưng khi cậu ở gần cô, vẻ lạnh lùng lại được thay đổi bằng vẻ mặt đáng yêu, dễ thương hết mực. Cậu coi cô như một người chị ruột của mình vậy, cô cũng coi cậu là em trai đáng yêu của mình. Và có lẽ điều cô muốn cậu làm bạn, giờ chuyển thành thành viên trong gia đình hoàng tộc này rồi. Gương mặt mặt đáng yêu đó của cậu chỉ lộ ra đối với cô, và sau này thêm anh Doraemon và ba mẹ nuôi nữa thôi.

Bạn đang đọc Sự Thay Đổi Ngoạn Mục sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.